Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2577 - Chương 2626: “Chuyện Xưa” Của Thất Công Tử (2)

Chương 2626: “Chuyện xưa” của Thất công tử (2) Chương 2626: “Chuyện xưa” của Thất công tử (2)Chương 2626: “Chuyện xưa” của Thất công tử (2)

Hắn cũng khá tiếc hận.

Chu Tam Thông thoát ra khỏi dây thừng, đáp xuống đất rồi hóa thành một tráng hán. Hẳn tiến lên phía trước đánh giá chiếc quan tài, sau đó liên tục tấm tắc khen ngợi:

- Đúng là quan tài tốt! Không biết ai mới có phúc khí được nằm vào trong đó.

Hắn đang định mở quan tài ra, Tần Mục lập tức đè tay hắn lại, lắc đầu nói:

~ Trong quan tài có người.

Chu Tam Thông giật nảy mình, muốn nhìn nhưng lại không dám nhìn.

Lão hán bước lên, dè dặt nói:

- Phải chăng mới nãy là công tử phá giải phong ấn của Thái Thượng? Tân Mục khẽ mỉm cười:

- Tiện tay mà thôi. Đạo huynh, ngươi đoán xem, người ở trong chiếc quan tài này là ai?

Lão hán sửng sốt, thất thanh nói:

- Lễ nào là người kia?

Tân Mục cười ha hả, đám người bị trấn áp trong rừng bia đá đều kích động không thôi. Trong những người có mặt ở đây, chỉ có lão hán từng nhìn thấy Thiên Đô, những người khác chỉ mới nghe danh, chưa từng được gặp.

Lần trước khi Tân Mục tới đây, bọn họ mới biết người bại liệt chính là chủ nhân Thiên Đô nổi danh ngang hàng với chủ nhân Di La Cung!

Tân Mục nói rõ mối quan hệ giữa chủ nhân Thiên Đô và Thái Dịch, giúp bọn họ biết được nguyên nhân bọn họ có thể thoát khỏi bia đá là do Thái Dịch đã từng tới đây. Lão hán và Chu Tam Thông gấp gáp khiêng người bại liệt tới, dùng ánh mắt mong chờ nhìn Tân Mục.

Tân Mục do dự chốc lát, thành thật nói với bọn họ:

- Thái Dịch bị trọng thương, người bại liệt bị chủ nhân Di La Cung dùng một loại đại thần thông giết chết. Mặc dù hai người là một thể, thế nhưng đều bị thương rất nặng. Nếu như mở quan tài, hai người bọn họ sẽ hợp thể ngay lập tức. Tình huống tốt nhất là sau khi hợp thể, thương thế trên người bọn họ sẽ biến mất.

Nha đầu kia chớp mắt, ngẩng đầu nhìn hắn, dò hỏi:

- Vậy tình huống xấu nhất thì sao?

~ Tình huống xấu nhất chính là thương thế của bọn họ cũng hợp lại, tập trung trên một thể, khiến vết thương càng thêm nghiêm trọng. Tân Mục chần chừ một lúc, sau đó lại nói sự thật:

- Thậm chí có thể sẽ chết, không cứu được nữa.

Hắn thấy mọi người tái mét mặt mày, bèn vội vàng nói:

- Thế nhưng trong thời gian này, ta cũng chịu cùng một loại thương thế giống với người bại liệt, khác ở chỗ là người bại liệt chết, còn ta đã chữa khỏi. Các ngươi yên tâm, ta đã có đường đi nước bước cho việc chữa trị loại thương thế này rồi. Có điều...

Nữ nhân kia vung chày giặt y phục lên, tức giận nói:

- Thất công tử, ngươi có thể nói hết trong một lần được không?

Tân Mục nói:

- Có điều, vết thương của ta là thân thông do Tam công tử Lăng Tiêu thi triển, mà vết thương trên cơ thể người bại liệt lại là thân thông do chủ nhân Di La Cung thi triển. Mặc dù chúng là cùng một loại thần thông, thế nhưng người sử dụng thần thông lại khác nhau, có thể chữa khỏi hoàn toàn vết thương trên cơ thể người bại liệt hay không, ta cũng không chắc chắn lắm.

- Vậy thì cứ cứu lợn chết như lợn sống ấy!

Chu Tam Thông nhanh nhảu nói:

- Cho dù không cứu được thì cũng sẽ không khiến thương thế của hắn nặng thêm!

Tần Mục gật đầu nói phải, cẩn thận kiểm tra thương tích của người bại liệt. Một lúc lâu sau, hắn nhập mộng. Mọi người đều biến sắc, vội vã lùi ra xa.

Tân Mục trong mộng cảnh không hề để ý đến việc này.

Lão hán khàn giọng nói: - Mộng cảnh của Thất công tử hóa thành ngàn vạn thế giới, sảy chân bước vào. trong đó, vạn kiếp bất phục.

Những người khác đều vô cùng cẩn thận. Trong vũ trụ quá khứ, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều đã nghe nói đến lời đồn về mộng cảnh của Thất công tử, có thể nói là thứ kỳ lạ bậc nhất không thể nào hiểu nổi trong tất cả vũ trụ quá khứ, mà lời đồn về mộng cảnh của Thất công tử đều vô cùng đáng sợ, khiến bọn họ không thể không cẩn thận.

Rất nhiều Tân Mục nho nhỏ thò đầu ra khỏi mộng cảnh dáo dác nhìn quanh, sau đó thì dũng cảm lao ra, trò chuyện ríu ra ríu rít, chữa trị đạo thương cho người bại liệt.

Mọi người tỉ mỉ quan sát, không khỏi nghỉ ngờ.

Lão hán thở phào một tiếng, nói:

- Hắn vẫn chưa tu luyện đến trình độ đáng sợ kia, không cần phải quá lo lắng. Ai nấy cũng đều thở phào nhẹ nhóm. Chu Tam Thông thấp giọng nói:

- Lão quái, lời đồn về mộng cảnh của Thất công tử là thật sao? Ta nghe nói trong kỷ nguyên thứ mười hai, mội người thành đạo khởi xướng đại hội trừ ma, định tiêu diệt hắn, tập hợp một nhóm cao thủ...

Nha đầu kia nhanh mồm nhanh miệng nói:

- Ta cũng từng nghe được tin đồn này! Thời điểm Thất công tử đến đó, rất nhiều người thành đạo chuẩn bị ra tay, kết quả là thấy hắn ngủ mất. Nghe nói người thành đạo tham gia đại hội trừ ma, ngay cả thi thể cũng không thể tìm thấy, hoàn toàn bị xóa sổi

Lão hán lắc đầu, nói:

- Ta bị Thái Thượng trấn áp sớm hơn, cho nên chưa từng nghe nói đến những tin đồn này. Ta chỉ biết trong thời đại của ta, có người từng sa chân vào trong mộng cảnh của Thất công tử. Sau đó...

Hắn trầm mặc, một lúc sau mới nói tiếp:

- Người đó sống sót trở ra, thế nhưng đã không còn là mình nữa.

Vẻ mặt hắn vô cùng quái lạ, trong giọng nói cũng mang theo chút sợ hãi:

- Dù là tướng mạo, hay là nhục thân và nguyên thần, thậm chí là ký ức của người đó cũng đều thay đổi.
Bình Luận (0)
Comment