Chương 2807: Nữ nhi của Hỗn Độn (2)
Chương 2807: Nữ nhi của Hỗn Độn (2)Chương 2807: Nữ nhi của Hỗn Độn (2)
Cuối cùng, bọt nước tan biến, mười sáu dòng Hỗn Độn cũng đồng loạt biến mất, không còn tăm tích.
Long Kỳ Lân ngẩng đầu lên, rất nhiều người cũng đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Tinh Ngạn cười chế nhạo, nói:
- Các ngươi nhìn cái gì? Hắn quay trở về nơi sâu thẳm trong thời không, đâu phải bay lên trời! Trên trời làm gì có cái gì! Hiện giờ các ngươi đều không phải là đối thủ của tai
Long Kỳ Lân cúi đầu, nói:
- Ta chỉ đang giả vờ rằng hắn bay tới nơi đó thôi.
Tinh Ngạn cười giễu cợt mãi.
- Được rồi! Thánh Nhân tiêu phu lấy cây rìu đốn củi ra, trâm giọng nói:
~- Mục Nhi đi rồi, thế nhưng chiến tranh vẫn còn đang tiếp diễn. Thiên Đình chưa bị tiêu diệt, Hạo Thiên Đế vẫn còn đó, chư vị theo ta tiếp tục chinh chiến! Hàn Đường! Hàn Đường! Ngươi thống lĩnh tả bộ, Thanh Hoàng thống lĩnh hữu bộ, chúng ta đánh cho hắn biết thế nào là long trời lở đất... Hàn Đường đâu? Không phải là hắn lại đi câu cá rồi đấy chứ...
Hắc Hổ Thần vội vàng trấn an hắn, sau đó quay ra nói nhỏ với mọi người:
- Những năm này lão gia cô đơn lâu quá, lúc nào cũng tưởng tượng rằng mấy vị cố nhân kia vẫn còn sống... Không sao đâu, hẳn sẽ tỉnh táo lại thôi. Hắn chỉ đang lựa chọn quên đi một số chuyện...
- Không thể bỏ qua cho bất kỳ ai trong mười Thiên Tôn! Cải cách phải được tiếp tục! Thánh Nhân tiêu phu ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn về phía bầu trời:
- Tân Nghiệp, ta từng nói với ngươi, không thể dời đến Vô Ưu Hương, nếu không tất cả đều sẽ bị hủy hoại! Nền móng, nền móng của chúng ta ở nơi đây, ở ngay trên mảnh đất này!...
Chẳng mấy chốc, mọi người đã quen với mấy lời nói bậy nói loạn của Thánh Nhân tiều phu. Trí giả đệ nhất thiên hạ năm đó, mà nay bởi vì cô đơn quá lâu, bi thương và năm tháng mài đã mòn trí nhớ của hắn, khiến tư duy của hắn có chút hỗn loạn.
Dược sư chẩn đoán cho hắn một phen, sau đó nói:
- Không có vấn đề gì lớn, chẳng qua là thời gian quá dài, ý thức của hắn vẫn đang bảo vệ hắn, giúp hắn quên đi chút chuyện không thể chấp nhận được. Chỉ cần mời Tây Đế tới thổi vang tiếng kèn chiến, sau đó nhờ đổ tể đánh lên tiếng trống trận là hắn sẽ tỉnh táo lại.
Mọi người im lặng gật đầu.
Trong vũ trụ kỷ nguyên thứ nhất, thời gian thấm thoắt như thoi đưa, kỷ nguyên thứ nhất đã trải qua tám trăm tỉ năm cuối cùng cũng đi đến hồi kết.
Khí tức của đại kiếp hủy diệt bao trùm lấy chư thiên vạn giới, những con người già nua nhất đối mặt với tai kiếp không biết tới từ đâu này cũng cảm thấy vô cùng hoang mang. Vô Nhai lão nhân dưới gốc cây đứng dậy, nhìn về phía từng chư thiên đang lần lượt sụp đổ, lộ ra vẻ mờ mịt.
Người thành đạo của kỷ nguyên thứ nhất cũng không biết phải làm thế nào. Thế giới mà bọn họ bảo vệ đang không ngừng trở nên điêu tàn, sinh mệnh đang không ngừng chết đi khiến bọn họ cũng cảm thấy nguy hiểm.
Đại đạo của bọn họ bắt đầu mục rữa, đạo thụ bắt đầu khô héo, đạo hoa tàn lụi, đạo quả mất đi linh tính.
Những người thành đạo nối đuôi nhau đi tới Tổ Đình, bởi vì nơi đó có một cường giả vĩ đại. Hắn là người thành đạo đầu tiên trong kỷ nguyên thứ nhất, cũng là người khai sáng ra hệ thống tu luyện. Hắn có trí tuệ vô tận, có thần thông vô biên, nhất định sẽ có cách giải quyết trận đại kiếp hủy diệt đột nhiên ập tới này.
Bọn họ gọi cường giả vĩ đại đó là Di La. Di La có nghĩa là quảng đại, chí cao và vô biên. Nơi hắn sống được gọi là Di La Cung.
- Đây là Kim Thuyền Độ Thế.
Chủ nhân Di La Cung nói với những người thành đạo từ xa tới:
- Ta cảm thấy trận đại kiếp này sẽ quét sạch tất cả, hủy diệt tất cả, san bằng tất cả, thế nhưng sau khi tất cả bị hủy diệt, một vũ trụ mới sẽ tự sinh ra. Kim Thuyền Độ Thế có thể chở theo sinh mệnh của cả vũ trụ này, tiến tới kỷ nguyên tiếp theo.
Những người thành đạo của kỷ nguyên thứ nhất đều cảm thấy vô cùng khâm phục hắn.
Lúc này đây, nguyên khí Hỗn Độn được hình thành sau sự sụp đổ của mấy chục chư thiên nối liền lại với nhau, gió nóng thổi rít lên khiến nguyên khí Hỗn Độn sinh ra một dòng sông rộng lớn mênh mông, quét về phía những chư thiên khác.
Chủ nhân Di La Cung kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía dòng sông Hỗn Độn kia, ánh mắt thâm thúy của hắn hệt như nhìn thấy được thứ gì đó.
- Di La đạo huynh, ngươi đang nhìn gì vậy?
Có người thành đạo hỏi.
- Hình như ta nhìn thấy một phiến lá sen dưới dòng sông, trong lá sen là một bé gái. Chủ nhân Di La Cung tỏ vẻ nghi ngờ, nói:
- Phiến lá sen kia bay đi rồi. Kỳ lạ, sao lại có sinh linh có thể sống sót được trong dòng sông kia...
Hắn lập tức xốc lại tinh thần, cười nói:
- Có người có thể sống sót được, chứng tỏ chúng ta nhất định có thể vượt qua trận đại kiếp này! Chư vị mau tới giúp đỡ ta, chúng ta cùng nhau tạo ra Kim Thuyền Độ Thế, giải cứu chúng sinh!
Lúc này, dòng sông Hỗn Độn lại nổi sóng, từng bóng người mạnh mẽ lao ra khỏi lòng sông. Dù rằng chủ nhân Di La Cung cảm thấy rất khó hiểu, thế nhưng hiện giờ là thời kỳ mấu chốt để luyện chế Kim Thuyền, cho nên hẳn cũng không rảnh để tới xem thử.