Muôn Vàn Cưng Chiều - Tống Cửu Cận

Chương 85

Người đầu tiên chú ý đến Thẩm Tinh Yểu chính là Lea. “Cô Yểu Yểu, cô dậy rồi à?”

Nghe vậy, Ngụy Kính Nhất xoay người lại, trong mắt lộ vẻ dịu dàng, “Ngủ ngon không em?”

 

Thẩm Tinh Yểu gật gật đầu, đi vào phòng bếp.

 

Leo rất tự giác rời khỏi phòng bếp, nhường lại không gian cho hai người.

 

Thẩm Tinh Yểu từ phía sau ôm lấy anh, “Vài ngày nữa là chúng ta về nước rồi, còn cho vận chuyển qua đây, có phải phiền phức quá không anh?”

 

Ngụy Kính Nhất nhấc nắp nồi lên, dùng muỗng vớt lớp bọt mỏng trên bề mặt ra, hỏi: “Vậy em không muốn ăn sao?”

 

Trong khoảnh khắc nắp nồi được nhấc lên, mùi hương càng thêm nồng đậm, Thẩm Tinh Yểu theo bản năng li.ếm môi, “Muốn.”

 

Ngụy Kính Nhất cười khẽ một tiếng, đặt chiếc muỗng trong tay xuống, sau đó nắm lấy đôi tay nhỏ đang vòng qua eo mình, “Một lát nữa là được rồi.”

 

Thẩm Tinh Yểu “Ừm” một tiếng, thân mật cọ cọ vào lưng anh.

 

Mấy ngày ở Paris, Lưu Dữu và những người khác đã sớm chơi khắp Paris rồi. Còn Thẩm Tinh Yểu, từ ngày đặt chân đến đây, vẫn luôn bận rộn không ngừng vì chuyện show diễn. Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi show diễn lớn kết thúc, đêm qua cô lại ngủ một giấc thật thoải mái, lúc này tinh thần tràn đầy. Vì thế sau khi ăn cơm xong, cô hỏi Ngụy Kính Nhất: “Anh có muốn ra ngoài dạo phố không?”

 

Ngụy Kính Nhất tất nhiên là đồng ý, thế là hai người lên lầu thu dọn một chút rồi cùng nhau ra cửa.

 

Còn Tề Minh, Lưu Dữu và những người khác, cũng không đến nỗi không có mắt nhìn mà đi làm kỳ đà cản mũi.

 

Hôm nay ánh nắng dịu dàng tươi đẹp. Ở nước ngoài có một điểm tốt là không cần phải che chắn kín mít vì sợ paparazzi. Thẩm Tinh Yểu có thể thoải mái nắm tay Ngụy Kính Nhất, đi dạo trên những con phố xa lạ ở xứ người.

 

Thẩm Tinh Yểu bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt hướng về một nơi.

 

Ngụy Kính Nhất nhìn theo, thấy một tiệm kem ở phía đó, hiểu ra ý đồ của cô.

 

“Không được.” Tuy ánh nắng đẹp, nhưng thời tiết vẫn còn lạnh.

 

Thẩm Tinh Yểu vẫn đứng yên không nhúc nhích, “Nhưng em hơi khát.” “Phía trước có…”

Lời Ngụy Kính Nhất còn chưa nói xong, Thẩm Tinh Yểu đã hai tay nắm chặt lấy bàn tay anh, lắc qua lắc lại, sau đó cằm tựa lên vai anh, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn anh, long lanh như mang theo chiếc móc nhỏ, “Nhưng em chỉ muốn ăn cái này thôi.”

 

Nói thật, mỗi lần Thẩm Tinh Yểu dùng chiêu này với Ngụy Kính Nhất, lần nào cũng trúng, bởi vì cô chính là như vậy đó.

 

Một tay Thẩm Tinh Yểu được Ngụy Kính Nhất nắm trong tay, tay kia thì đang cầm cây kem vừa mới mua. Vị ngọt từ khoang miệng lan tỏa đến tận tim, cô ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, rồi bỗng nhiên đưa cây kem trong tay về phía anh, “Ngọt lắm, anh nếm thử một miếng đi.”

 

Ngụy Kính Nhất nhìn cô, ánh mắt dừng lại ở khóe miệng cô còn dính chút kem, vươn tay giúp cô lau đi, “Anh không ăn đâu, em ăn đi.”

 

Thẩm Tinh Yểu bĩu môi, không ăn thì thôi, một mình cô ăn! Thế là Thẩm Tinh Yểu mãn nguyện ăn hết cả một cây kem.

 

Cô đứng tại chỗ nhìn Ngụy Kính Nhất giúp mình vứt vỏ giấy gói kem vào thùng rác rồi quay lại, nắm lấy tay anh lần nữa, hỏi: “Anh có muốn đến trường cũ của em dạo một vòng không, em dẫn anh đi xem thử?”

 

Đôi môi Thẩm Tinh Yểu vừa ăn xong kem trông đặc biệt ẩm ướt, mang theo sắc đỏ quyến rũ, lúc nói chuyện mơ hồ lộ ra đầu lưỡi đỏ tươi. Ngụy Kính Nhất bỗng nhiên siết chặt tay cô, hỏi: “Cây kem vừa rồi có ngọt không?”

 

Thẩm Tinh Yểu bị anh hỏi có chút ngơ ngác, nhưng vẫn trả lời: “Ngọt ạ.” Đôi mắt đảo một vòng, nói: “Có phải anh hối hận rồi không? Vậy chúng ta quay lại mua thêm một cây nữa.” Nếu anh mềm lòng, cô có khả năng lại được ăn thêm một cây nữa, cùng lắm thì cây kem của anh cô cũng có thể cướp được hai phần ba, dù sao cũng không lỗ!

 

Nghĩ vậy, cô kéo anh định quay lại. Nhưng không kéo được…

Ngược lại bị anh kéo đi về phía trước.

 

Thẩm Tinh Yểu vội vàng hô: “Không phải muốn ăn kem sao?” Tiệm kem vừa mua ở phía trước mà!

 

Rất nhanh, Thẩm Tinh Yểu đã bị Ngụy Kính Nhất kéo ra khỏi con phố ồn ào náo nhiệt, hướng về một con hẻm nhỏ vắng người và khuất nắng. Thấy vậy, Thẩm Tinh Yểu đã hiểu ra điều gì đó. Quả nhiên vừa đi vào, cô đã bị anh kéo cổ tay ép vào tường, đầu người đàn ông cúi xuống, giọng nói mang theo sự khàn khàn kìm nén đã lâu.

 

“Để anh nếm thử xem có thật sự ngọt như vậy không.”

 

Nói xong, anh vươn tay giữ lấy gáy cô, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng li.ếm láp môi cô, vẫn m.ềm m.ại như mọi khi, mang theo cảm giác mát lạnh sau khi ăn kem. Anh nếm được vị ngọt của cây kem kia trên môi cô, không biết bên trong có ngọt hơn không…

 

Không chút do dự cạy mở, đầu lưỡi dò xét vào trong.

 

Thẩm Tinh Yểu gần như bị anh hôn đến mềm nhũn cả người, theo thói quen bám lấy người anh, mặc cho bàn tay kia của anh siết chặt eo cô.

 

 

Hai người ở bên ngoài chơi cả ngày, ăn tối xong mới trở về.

 

Sau khi tắm rửa xong, Thẩm Tinh Yểu bỗng nhớ ra tin nhắn WeChat Phùng Đào gửi cho cô lúc chiều, cô đăng nhập Weibo chia sẻ lại bài đăng của đài Xoài, quảng bá một chút, sau đó mới vươn tay lấy chiếc iPad đặt ở một bên.

 

Đợi Ngụy Kính Nhất ra tới, nhìn thấy cô đang ngồi trên giường mân mê thứ gì đó. Anh vừa lau tóc vừa đi tới, “Xem gì vậy em?”

 

Thẩm Tinh Yểu đầu cũng không ngẩng, “Tối nay đài Xoài sẽ chiếu tập ghi hình của 《Tín Ngưỡng》 đó.”

 

Đợi Thẩm Tinh Yểu chỉnh xong rồi nhấn mở, Ngụy Kính Nhất đã ngồi xuống mép giường, tóc còn chưa lau khô, vẫn còn nhỏ nước. Cô rất tự nhiên nhận lấy chiếc khăn lông từ tay anh, “Để em lau giúp anh.”

 

Ngụy Kính Nhất “Ừm” một tiếng, gác một chân dài lên giường, chân kia vẫn còn ở dưới đất.

 

Thẩm Tinh Yểu thì quỳ gi.ữa h.ai ch.ân anh, cầm khăn lau tóc cho anh.

 

Ngụy Kính Nhất vòng tay qua vòng eo thon thả của cô, trên người cả hai đều mang theo hương sữa tắm thanh khiết. Mái tóc rũ xuống của cô vì động tác lau tóc mà thỉnh thoảng lại quét qua cằm anh, ngưa ngứa như gãi không đúng chỗ.

 

Tóc đàn ông tương đối ngắn, lau cũng dễ khô. Thẩm Tinh Yểu lau tóc anh đến khi còn hơi ẩm, đưa khăn lại cho anh. Cô còn muốn chỉnh lại iPad một chút, muốn kéo thanh tiến độ trên video về, khăn thì anh nhận lấy rồi, nhưng người còn chưa kịp dịch ra, đã bị người đàn ông siết eo kéo lại gần.

 

Mùi sữa tắm giống nhau trên người hai người lúc này quyện vào nhau một cách hoàn hảo hơn.

 

Thẩm Tinh Yểu đưa tay đẩy nhẹ anh một cái, “Làm gì vậy anh?” Ngụy Kính Nhất không nói gì, nhưng lại hôn tới.

Thẩm Tinh Yểu bị anh hôn đến thiếu chút nữa không thở nổi, khi cảm nhận được bàn tay anh dò vào trong, cô mới ý thức được.

 

Chiếc iPad vốn đặt ở đầu giường, nhưng trong lúc hai người đảo lộn, đã bị Ngụy Kính Nhất gạt rơi xuống, va vào sàn nhà trải thảm, tiếng động có chút bịch bịch. Thẩm Tinh Yểu giật mình một chút, theo bản năng vươn cổ muốn nhìn chiếc iPad trên đất.

 

Nhưng lại bị người ta ôm eo kéo lại.

 

“…iPad rơi xuống đất rồi.” Cô thở hồng hộc nói.

 

Ngụy Kính Nhất vùi má vào hõm vai non mịn của cô, “Không cần để ý đến nó.”

 

“Nếu hỏng thì làm sao bây giờ?”

 

Cắn nhẹ một cái, “Hỏng rồi chồng mua cho em cái mới.”

 

Thẩm Tinh Yểu bị anh xưng một tiếng “chồng” này, lập tức mềm nhũn hơn hẳn.

 

Có điều, sức sống của chiếc iPad này vẫn cực kỳ ngoan cường, không những không hỏng, mà dù bị rơi xuống đất, vẫn tận tụy phát sóng. Tiếng của MC, khách mời, người hâm mộ, thậm chí cả giọng nói của chính cô lần lượt truyền ra từ đó. Gò má Thẩm Tinh Yểu nóng bừng đến một cảnh giới nhất định.

 

“Tắt… tắt nó đi được không?” Cô hơi thở gấp gáp nói. “Không được, không phải em muốn xem sao?”

Thẩm Tinh Yểu: “…” Cô muốn xem! Nhưng không có ý định xem như thế này! Huống hồ cô cũng có nhìn thấy gì đâu!!

 

 

Sau khi tập 《Tín Ngưỡng》 được đài Xoài trong nước tuyên truyền phát sóng, fan hâm mộ của các vị khách quý nằm vùng lập tức tràn vào.

Trong phút chốc, trên màn hình bình luận đủ màu sắc cổ vũ của các nhà, các fandom. Đây là lần đầu tiên từ trước đến nay, dù sao thì mấy diễn

viên chính lớn nhỏ của 《Tín Ngưỡng》 có sức ảnh hưởng khá lớn trong

giới. Ngoài những fan cố định của chương trình, fan của các nhà khác

cũng sẽ không cố ý vào xem để tăng lượt phát sóng, hơn nữa fan của

 

chương trình cũng sẽ tự mình kiểm soát bình luận, vì vậy, bình luận của tập này gần như là sân nhà của họ.

 

Khi ống kính chương trình vô tình lia xuống phía dưới khán đài, một người đàn ông đeo khẩu trang xuất hiện trên màn hình.

 

Fan của các nghệ sĩ chính khác:

 

—— Vãi chưởng! Hình như nhìn thấy một anh đẹp trai! Là ai vậy!!

 

—— Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng có thể khẳng định chắc chắn là một anh đẹp trai!

 

—— Không nhìn thấy mặt cũng thấy khí chất ngời ngời! Là khách mời đặc biệt của chương trình sao?

 

—— Không biết nữa! Xin mấy anh quay phim cho thêm vài giây đi!

 

—— Chị em phía trước có thể đợi phát sóng trực tiếp kết thúc rồi xem lại bản ghi hình, tua đi tua lại xem ha ha ha ha ha ha.

 

Còn fan của Thẩm Tinh Yểu:

 

—— Chết tiệt!! Anh chàng này không lẽ chính là fan nam mà CC nói đến đó chứ!

 

—— Chính là anh fan nam mà CC nói đó, mọi người không để ý sao, vừa rồi người ngồi cạnh anh này chính là CC mà? Bức ảnh tự sướng trước đây của CC cũng mặc bộ này!

 

—— Cuối cùng tôi cũng tin CC không nói dối! Bây giờ tiêu chuẩn fan nam của Yểu Yểu cao như vậy sao?

 

—— Trên tay anh ấy chắc là gậy cổ vũ của CCđó ha ha ha ha ha ha.

 

—— Chết cười! Sao lại buồn cười thế này!

 

—— Thật sự từ lúc bài văn nhỏ của CC ra đời là tôi đã bắt đầu mong đợi lắm rồi, CC nói lúc ghi hình, người quay phim rất nhiều lần lia máy qua chỗ họ, quả nhiên là thật sự cắt vào rồi!!

 

Còn vì sao phong cách của fan Tinh Yểu lại khác biệt so với những người khác, chuyện này phải nói đến siêu cấp đại fan CC của Tinh Yểu. CC chính là người đã đến xem Tinh Yểu ghi hình lần trước, sau khi ghi hình kết thúc trở về khách sạn, đã đầy cảm xúc viết một bài văn nhỏ nghìn chữ cho Tinh Yểu, nào là cuối cùng cũng được gặp chị gái! Đẹp kinh vi thiên nhân! Mặt lại nhỏ lại trắng! Cả người tinh xảo như búp bê Tây vậy. Đương nhiên trong bài văn nhỏ nghìn chữ này, tiện thể còn nhắc đến anh chàng fan nam đẹp trai ngồi bên cạnh cô.

 

Lúc cô gân cổ lên kêu Tinh Yểu là vợ của tôi thì bị đối đáp phũ phàng. “Cô ấy không phải vợ của cô.”

Tinh Yểu chính là idol của cô, trước mặt idol không có trai đẹp! Trai đẹp cũng không thể tranh vợ với cô! Thế là tự nhiên cô đáp trả lại.

 

“Cô ấy không phải vợ của tôi chẳng lẽ là vợ của anh?” “Ừm, là vợ của tôi.”

Sau đó CC phát hiện, soái ca này là fan nam của Tinh Yểu, có lẽ vẫn là fan cuồng kiểu “chồng”, nghĩ nghĩ, không so đo nữa, hào phóng tặng anh một cây gậy cổ vũ của Yểu Yểu. Sau đó lúc cô hô to “Vợ ơi”, anh lại

 

không đối đáp lại nữa, có lẽ mục tiêu ngay từ đầu của anh chính là cây gậy cổ vũ của cô.

 

Thế là bài văn nhỏ này vừa ra đời, đám fan lông chân cười điên rồi, rất nhanh bài văn nhỏ này của CC đã nổi như cồn, nghìn bình luận vạn lượt thích.

Bình Luận (0)
Comment