Mà còn chém nát sự tự tin và tự phụ của hắn.
Đứa bé ba tuổi che vải đen trước mắt, giọng nói còn rất non nớt: "Ta không cần tiền tiêu vặt hàng tháng của ngươi."
"Vậy ngươi muốn cái gì?" Vẻ mặt của thiếu niên Tạ Thiên Hành khó coi, hỏi.
Đứa bé đó ngẩng đầu nhìn hắn, khuôn mặt lạnh lùng và non nớt: "Ta muốn ngươi làm người luyện tập với ta."
Lần làm bạn tập này kéo dài mười mấy năm, chưa từng gián đoạn.
Mà tâm ma của hắn cũng không ngừng gia tăng.
Mười mấy năm qua, hắn chưa bao giờ giành được thế áp đảo trên tay Kỳ Niệm Nhất.
Nàng cho hắn biết cái gì mới thật sự là thiên tài theo ý trời.
Nếu đại đạo thật sự chỉ chứa được một người đi, vậy thì hắn...
Hắn nhắm chặt mắt lại, giơ tay thò vào, cầm lấy ngọc đánh số một trăm mười một ở góc trái bên dưới, nghe thấy lão nhân phát ra tiếng cười vừa lòng trong đầu hắn.
Vậy thì hắn cũng chỉ có thể làm thế thôi.
Trong khoảnh khắc hắn mở mắt, khí đen mờ mờ hiện lên dưới đáy mắt, nhưng rất nhanh lại biến mất.
Hôm sau, Nam Hoa luận đạo bắt đầu ngày thi đấy đầu tiên.
Sau khi công bố kết quả rút thăm, cả sảnh đường kinh hô.
Hai vị công tử Ngọc gia của Tiên Minh là Ngọc Sanh Hàn và Ngọc Trùng Cẩm, người có cảnh giới tu vi cao nhất trong những người tham gia Lục Thanh Hà, chủ nhân của thần kiếm nghe đồn là đã chết Kỳ Niệm Nhất, đệ tử thân truyền của Cô Sơn đạo tôn một trong năm vị cường giả Thái Hư Cảnh Lê Nhạn Hồi, còn có vị Phật tử đến từ Cảm Nghiệp Tự nghe đồn là trời sinh có Phật tâm, tất cả đều xếp vào nhóm đầu tiên.
Dựa theo quy định của Nam Hoa luận đạo, mỗi nhóm đều phải đánh vỡ số thứ tự trong nhóm, để một đứa bé người thường rút ngẫu nhiên hai miếng ngọc quyết từ trong rương để làm đối thủ, sau khi kết thúc một vòng thì người thắng sẽ tiến vào vòng tiếp theo, mãi đến khi chọn ra bốn người đứng đầu của một nhóm thì mới dừng lại.
Nói cách khác, không thể để thua bất cứ trận thi đấu nào trong nhóm, nếu không thì sẽ lỡ mất trận chiến cuối cùng.
Kể từ đó, nhóm số một mà các cường giả tụ tập được gọi là nhóm chết chóc, những người không rút trúng nhóm số một đều thở phào nhẹ nhõm.
Mà tất cả chuyện này, Kỳ Niệm Nhất lại không biết gì.
Lúc đó nàng mới xuống phi thuyền chưa bao lâu, đang gấp rút ngự kiếm chạy tới Yển Dương Xuyên.
Trong mây, tiếng kèn vang lên.
Ngày so tài đầu tiên chính thức bắt đầu.
Khúc Vi lo lắng nói: "Đến muộn một khắc thì xem như tự ý bỏ quyền, sao tiểu sư tỷ còn chưa tới nữa."
Cùng với mây mù lượn lờ ở dãy núi Nam Tiêu, ngày so tài đầu tiên của Nam Hoa luận đạo vô cùng náo nhiệt.
Số người tham sự thật sự rất nhiều, để tiết kiệm tổng thời gian của luận đạo, có vài trận thu hút sự chú ý của người ta sẽ bắt đầu cùng lúc, khiến quần chúng vô cùng phân vân, không biết nên chọn xem cái nào cho phải đây.
Ngày đầu tiên, có thể nói là có vài trận so tài xuất sắc ngoạn mục.
Ví dụ như trận chiến mở màn của đệ tử thân truyền của đạo tôn Nhạn Minh Kiếm - Lê Nhạn Hồi, bên trong kiếm thức chất chứa ba ngàn đạo pháp, lấy kiếm lấy kiếm luận đạo pháp, đánh cho đạo tu đối diện đến từ Hi Hòa Tông á khẩu không kịp nói gì, cam tâm bái phục.
Hay ví như sự tham gia của hai tỷ đệ kiệt xuất nhất lứa thanh niên ở thế gia Minh gia đứng đầu Tây Châu, hai vị công tử Ngọc gia của Tiên Minh cũng tham dự, hai bên lại còn vừa khéo rút trúng một nhóm, trước khi so tài có thể sẽ làm dấy lên sự cạnh tranh với tộc đối diện.
Hoặc là vị mỹ nhân đứng đầu thiên hạ của Cửu Chuyển Âm Khuyết, rốt cuộc khuynh quốc khuynh thành, dáng vẻ thướt tha như thế nào.
Giữa trưa ngày đầu tiên, Ngọc Trùng Cẩm, Lê Nhạn Hồi, Sở Tư Niên và Diệu Âm tiên tử chịu sự chú ý đồng thời so tài, đặt ra một nan đề cho người xem thi đấu.