“Ồ?” Động tác của Ngọc Trùng Cẩm ngừng lại, híp mắt đánh giá một lát, uy thế của Pháp Tướng Chân Thân che trời lấp đất mà đến, hắn chậm rãi nhếch môi: “Thật sự thú vị.”
Hai tay của Tiêu Dao Du bấm tay niệm thần chú, sắc mặt có chút tái nhợt, duy trì pháp quyết này đối với nàng ta mà nói là tiêu hao quá lớn.
Mà Kim Bằng trên không trung, cảnh giới đã từ Kim Đan Cảnh hậu kỳ tăng vọt đến Nguyên Anh Cảnh, đến Nguyên Anh Cảnh trung kỳ mới chậm rãi dừng lại.
Trong chớp mắt, tình thế trong sân cũng đã đảo ngược, Kim Bằng lại còn cao hơn Ngọc Trùng Cẩm một cảnh giới nhỏ. Trường cánh của nó rung lên, lông vũ màu vàng rơi xuống như mưa, mỗi một chiếc kim vũ đều giống như kim thép.
Linh lực hộ thể của Ngọc Trùng Cẩm đã bị kim thép phá vỡ.
Hắn trở tay cầm kiếm, trường kiếm rời tay, toàn dựa vào linh lực lơ lửng ở trước người, nhanh chóng xoay tròn làm cho kim vũ lần lượt bắn ra.
Không chỉ có như thế, Tiêu Dao Du lại triệu hồi ra hai con linh sủng khác trong tiếng hô ngạc nhiên của mọi người, cùng một pháp quyết, cùng một Pháp Tướng Chân Thân, cảnh giới của hai linh sủng khác cũng đã tăng đến Nguyên Anh Cảnh sơ kỳ, ba con linh sủng lấy thế vây kín, bao vây Ngọc Trùng Cẩm lại.
Kể từ đó, biến thành ba linh sủng yêu thú Nguyên Anh Cảnh đối phó với một mình Ngọc Trùng Cẩm.
Tiêu Dao Du cố nén đau đớn kịch liệt trong đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Ngọc Trùng Cẩm.
“Đến đây đi, thử xem thủ đoạn mạnh nhất của ta.”
Dưới đài ánh mắt của không ít người đều ngạc nhiên, bọn họ cũng có linh sủng yêu thú của mình, cứ việc có một số người trời sinh có thần thức mạnh mẽ, có thể khế ước nhiều hơn một con yêu thú, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là hai con.
Trước đây khi Tiêu Dao Du thả ra vài con linh sủng, đã có người kinh ngạc, thần thức của nàng ta rốt cuộc mạnh bao nhiêu mới có thể cùng lúc khế ước nhiều linh sủng yêu thú như vậy, nhưng hiện giờ Tiêu Dao Du càng làm cho bọn họ giật mình.
“Nếu là Pháp Tướng Chân Thân thì… nàng đến tột cùng là ai?”
Mọi người đều biết, bị khế ước làm linh sủng yêu thú, khi nhân loại sử dụng chúng nó đấu pháp là không thể dùng ra tu vi đỉnh của yêu thú, bình thường ở cảnh giới vốn có ngã xuống một đến hai cảnh giới nhỏ.
Hơn nữa, hoàn toàn không có cách nào dùng ra Pháp Tướng Chân Thân.
Pháp Tướng Chân Thân là sau khi yêu tu lên đến Nguyên Anh Cảnh, câu thông lực lượng Yêu tộc căn nguyên của mình, lại mượn lực lượng của trời đất mới có thể thi triển. Nhưng linh sủng yêu thú bị khế ước đã ngăn cách sự câu thông của bản thân và thiên địa, hết thảy đều cần phải trải qua chủ nhân trực tiếp cắt đứt khả năng chúng nó thi triển Pháp Tướng Chân Thân.
Trong mắt của Ngọc Trùng Cẩm lóe lên sự hưng phấn.
“Thủ đoạn mạnh nhất của Yêu tu, Pháp Tướng Chân Thân sao…” Trường kiếm của Ngọc Trùng Cẩm chỉ lên trời, kiếm thế biến đổi: “Ta chưa từng thấy được, tính ra còn phải cảm ơn ngươi.”
Mặt của chưởng giáo trên vân đài lộ vẻ kinh hãi: “Thật sự là Pháp Tướng Chân Thân? Cô nương này không phải là pháp tu hay sao?”
Dư Đông Phong vuốt râu dài, nặng nề nói: “Lão phu nhớ rõ, ngàn năm trước có một môn phái toàn bộ do Linh tu thành lập—— Thất Tinh Môn, có một môn truyền thừa độc đáo, có thể đánh vỡ gông cùm xiềng xích của khế ước linh sủng, trực tiếp lấy tự thân linh lực câu thông với Yêu tu, để khống chế yêu tu đấu pháp, sẽ không làm suy yếu thực lực của bản thân yêu tu, cũng có thể thi triển Pháp Tướng Chân Thân.”
“Linh tu a.” Thư Thần Quân cảm thán nói: “Môn phái kia lại muốn rời núi rồi sao.”
Ngàn năm trước, Thất Tinh Môn được xưng là nắm giữ pháp môn cao hơn tiên đạo bát môn, để cho Linh tu trở nên bách chiến bách thắng so với chức nghiệp khác, đồng thời được xếp vào hàng đầu tiên đạo.
Môn phái kia đã biến mất ngàn năm, hiện giờ cũng muốn một lần nữa rời núi rồi sao.