Nhưng cũng chỉ giới hạn tại đây.
Sau khi nàng chặt đứt bàn tay khổng lồ, ngay cả việc hô hấp thôi cũng trở nên khó khăn.
Lại trơ mắt nhìn bàn tay khổng lồ trên không trung lại ngưng tụ lại với nhau, chuẩn bị tóm lấy nàng.
Ngay lúc mọi người đang tuyệt vọng thì kinh hãi phát hiện trên cơ thể Kỳ Niệm Nhất lại bộc phát ra áp lực linh lực mạnh mẽ một lần nữa.
Áp lực linh lực này đã vượt qua cảnh giới Nguyên Anh ban đầu của nàng, đột phá Long Môn, vượt qua Hóa Thần, lại còn vẫn không ngừng tăng lên, cuối cùng tăng đến giai đoạn Tàng Phong mới từ từ lắng xuống.
Bàn tay khổng lồ vừa ngưng tụ lại tiêu tán ngay lập tức.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Kỳ Niệm Nhất đứng giữa không trung, toàn thân tỏa ra áp lực linh lực màu đen đáng sợ.
Nàng tay phải giơ cao thanh kiếm, vẻ mặt thờ ơ không chút gợn sóng, trong mơ hồ, mọi người giống như đã nhìn thấy một bóng đen cầm kiếm lóe lên sau lưng nàng, cái bóng đó rất lớn, cao chót vót như một ngọn núi, khiến người ta không dám nhìn thẳng vào nó.
Nàng thậm chí còn chưa từng mở miệng, nhưng giọng nói mang theo sức mạnh thần thánh lại ập đến từ mọi hướng, khiến nguyên thần của tất cả mọi người đều cảm thấy đau đớn.
“Những kẻ động đến chủ nhân của ta sẽ phải chết.”
Kể từ khi Kỳ Niệm Nhất tham gia Nam Hoa luận đạo, nàng và thần kiếm Phi Bạch vẫn luôn được người khác bàn tán say sưa.
Mọi người đã thảo luận vô số lần, thần kiếm là gì, thần kiếm rốt cuộc có gì khác biệt với những linh kiếm khác? Nhưng cuối cùng vẫn chưa thể có được câu trả lời.
Về lâu về dài, những người kiếm tu chưa thể lấy được thần kiếm cũng không còn tiếc nuối chuyện không thể trở thành chủ nhân của thần kiếm như vậy nữa.
Ít nhất là cho đến hiện tại, sức mạnh mà Kỳ Niệm Nhất thể hiện ra đều là từ thiên phú cực cao và sự luyện tập chăm chỉ của nàng. Mặc dù thần kiếm Phi Bạch đối với nàng mà nói có công dụng phụ trợ, nhưng nó lại không đóng vai trò quyết định đối với thành tích mà nàng đạt được hiện tại.
Mặc dù khi Phi Bạch xuất hiện sẽ luôn khiến cho tất cả cả loại kiếm khác phải thần phục, nhưng chỉ cần nguyên thần của kiếm chủ và tâm cảnh của linh kiếm đủ mạnh, mặc dù vẫn còn sự thua kém về kiếm lực, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến mấu chốt của trận chiến.
Thần kiếm Phi Bạch trong lời đồn đại, mặc dù mang trên mình vận mệnh trảm thang trời, hoặc có thể có tác dụng khác đối với thang trời ở Thâm Uyên, nhưng tác dụng này lại không được thể hiện một cảnh nổi bật ở trên người của con người.
Vì vậy mọi người đều cho rằng hai từ ‘thần kiếm’ có lẽ chỉ là một trò bịp mà thôi.
Mãi cho đến lúc này mọi người mới thực sự nhận ra sức mạnh thực sự của thần kiếm là gì.
Sừng sững và huy hoàng, nhật nguyệt đều phải né tránh.
Lần đầu tiên, thanh kiếm này thể hiện được sự sắc bén thực sự của nó trước ánh mắt của mọi người.
Kiếm tu ở cảnh giới Nguyên Anh sử dụng kiếm thần so với kiếm tu ở cảnh giới Tàng Phong sử dụng kiếm thần, sức mạnh của hai bên hoàn toàn khác nhau.
Dưới lưỡi kiếm, mọi ý định phản kháng sẽ biến thành tro bụi.
Thần kiếm được Kỳ Niệm Nhất Nhất nắm giữ, giơ lên hơn đỉnh đầu, ánh sáng từ lưỡi kiếm khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
Khoảnh khắc Phi Bạch ra khỏi vỏ, tất cả mọi người, kể cả linh binh mà những người Nam Cương nắm giữ đều run lập cập, không chỉ có kiếm, đao, thương, roi và rìu, mà tất cả linh binh đều cúi đầu xưng thần.
Rất nhiều tu sĩ lần đầu tiên cảm nhận được ý chí đến từ linh binh của chính mình, mà thứ duy nhất cảm nhận được lại chính là sự run rẩy.
Không chỉ có dãy núi Nam Tiêu nhỏ bé này, tia kiếm quang này còn xuyên qua mây mù xuyên thủng mặt trời, làm lu mờ ánh sáng rực rỡ của mặt trời.
Vào thời khắc này, phía đông đỉnh núi Thương Hoàn phủ đầy tuyết quanh năm cùng những đợt sóng vô tận xô vào bờ biển, phía nam những cành khô trên núi Vân Nhai gió mạnh thổi không ngừng, phía bắc là Ma Vực cùng sự ngâm nga bất tận của các vương quốc Phật giáo.