Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 313 - Chương 313. Chương 313

Chương 313. Chương 313 Chương 313. Chương 313

Trang Quân trịnh trọng lấy ra ba cái hộp ngọc, dù hai trong số những khen thưởng này không phải vật thật, nhưng Tiên Minh vẫn dùng ba cái hộp ngọc làm tượng trưng để lựa chọn.

Dù mắt của Thiên Cơ Tử bị bịt lại, Kỳ Niệm Nhất vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được tầm mắt của hắn.

Trang Quân trầm giọng hỏi: “Thứ nhất là lễ rửa tội ở Bồng Lai tiên trì, thứ hai là bút ký của thần rèn Vân Dã, thứ ba là một lần khuy mệnh của Quỷ Cốc Thiên Cơ Tử, ngươi chọn cái nào?”

Ánh mắt Kỳ Niệm Nhất đảo qua ba cái hộp ngọc, nàng nghĩ thầm, có lẽ nàng là người có tính phản nghịch.

Bất kể trong Bồng Lai tiên trì cất giấu bí mật gì, sau này còn có cơ hội tìm kiếm, nhưng những thứ khác đối với nàng quá có lực hấp dẫn, nàng căn bản không từ chối nổi.

Nàng nhìn chằm chằm ánh mắt như có thực của Thiên Cơ Tử như, kiên định nói: “Ta chọn Vân Dã bút ký.”

Thiên Cơ Tử ấn giữa mày, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Thực ra hắn phải đoán được trước rồi.

Phương thức tư duy của nàng, người bình thường hoàn toàn không đoán ra được.

Căn bản không ai có thể khống chế được nàng.

Kỳ Niệm Nhất vừa dứt lời, Ngọc Trọng Cẩm ở đầu bên kia ảo não nói: “Ta biết ngay ngươi sẽ chọn cái này mà, xong rồi xong rồi, nếu ngươi chọn cái này, ta không biết phải chọn cái gì.”

Thái dương Trang Quân giật giật, có lẽ chẳng ai nghĩ tới phần thưởng mà Tiên Minh tỉ mỉ chuẩn bị ngoài Vân Dã bút ký ra, hai cái còn lại nhường tới nhường lui nhưng không ai muốn.

Tiêu Dao Du tò mò nói với Ngọc Trọng Cẩm: “Lễ rửa tội ở Bồng Lai tiên trì, ngươi không muốn sao?”

Ngọc Trọng Cẩm buồn rầu nói: “Lễ rửa tội ở Bồng Lai tiên trì là để rèn tiên cốt, ta trời sinh tiên cốt, đâu cần dùng đâu.”

Tiêu Dao Du khựng lại: “... Xin ngươi đừng dùng ngữ khí thản nhiên như hôm nay ăn mấy chén cơm nói ra những lời khoe khoang ngầm như thế.”

Thiên tài các ngươi thật sự không hiểu được buồn rầu của người thường.

Ngọc Trọng Cẩm dùng chuôi kiếm chống cằm, suy tư nói: “Khuy mệnh của Thiên Cơ Tử các hạ, ta cũng không có gì muốn hỏi, biết trước tương lai vận mệnh của bản thân chẳng thú vị chút nào.”

Kỳ Niệm Nhất liên tục gật đầu: “Ta cũng cảm thấy như vậy.”

Thiên Cơ Tử: “...”

Những lời như thế có thể đừng nói trước mặt hắn hay không.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Ngọc Trọng Cẩm vẫn để lại cơ hội chọn lễ rửa tội ở Bồng Lai tiên trì cho Tiêu Dao Du, còn hắn thì lựa chọn để Thiên Cơ Tử trả lời một vấn đề.

Tiêu Dao Du nhìn trái nhìn phải, đánh chết nàng ta cũng không tin bản thân nhặt được hạng ba từ trên trời rơi xuống, hiện tại lại nhặt được món hời tiếp là cơ hội được chọn lễ rửa tội ở Bồng Lai tiên trì, một lựa chọn nóng bỏng tay trong số những khen thưởng của cuộc đấu.

Đi xuống núi, nàng ta và Kỳ Niệm Nhất đều như đạt được bảo bối, chỉ có Ngọc Trọng Cẩm nghĩ một lúc rồi nói: “Thiên Cơ Tử các hạ, trước mắt ta thật sự không có chuyện gì muốn hỏi, vấn đề này có thể để lại, sau này ta có vấn đề gì rồi tới tìm ngài thực hiện sau có được không.”

Thiên Cơ Tử gật đầu nói: “Đương nhiên là được.”

Hắn cong khóe môi: “Ta chờ Ngọc tiểu hữu đến.”

Thiên Cơ Tử nói như thế, như thể hiện tại Ngọc Trọng Cẩm xem thường khuy mệnh của hắn, chung quy một ngày nào đó sẽ tới tìm hắn trả lời một vấn đề.

Nhưng bất kể tương lai như thế nào, Ngọc Trọng Cẩm lúc này chỉ vẫy tay với Thiên Cơ Tử, đi xuống núi, đuổi theo Kỳ Niệm Nhất.

Thư Thần Quân nhìn bóng dáng ba tiểu bối này, cảm thán: “Thiếu niên trẻ tuổi đúng là hăng hái khí phách.”

Thiên Cơ Tử cười khẽ: “Ai nói không phải chứ.”

Cầm hộp ngọc, Kỳ Niệm Nhất lập tức về chỗ ở, còn cẩn thận bày một cái kết giới trong sân, sau đó mới mở hộp ngọc ra.

Sau khi một luồng ánh sáng dịu lóe lên, bút ký của Vân Dã cũng không thần bí như bản thân hắn, nó chỉ là một cuốn sách đơn giản mộc mạc hơi chút cổ xưa, một số chỗ ở mép đã hơi cong, nhưng được chủ nhân cẩn thận bọc bìa lạ, gáy sách được khâu cẩn thận từng đường kim mũi chỉ, cho nên dù đã qua mấy trăm năm nhưng quyển bút ký này vẫn được bảo quản tốt.

Bình Luận (0)
Comment