Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 369 - Chương 369. Chương 369

Chương 369. Chương 369 Chương 369. Chương 369

“Tiểu Thượng, được rồi.”

Mọt giọng nam khàn khàn từ lầu hai truyền đến, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Kỳ Niệm Nhất.

Tiểu nhị mặt tròn được gọi là Tiểu Thượng đứng dậy nhường chỗ cho nam nhân, hắn vừa ngồi xuống, trước mắt Kỳ Niệm Nhất liền hiện ra thân phận của người này.

[Quang Phục Hội – Quân đoàn trưởng Xuyên Tây – Mạc Hải Lâm – Nguyên Anh (hậu kỳ)]

Hắn sinh ra bình thường không có gì lạ, thậm chí cũng không tính là cao, thuộc loại người ném vào trong đám đông liền tìm không thấy. Chỉ có đôi mắt hốc mắt hắn cực sâu, nhìn kỹ trong ánh mắt hắn là có thể thấy được mùi máu tanh vô tình và tàn nhẫn.

“Ngươi muốn cái gì?” Mạc Hải Lâm cũng rất trực tiếp, đôi mắt như đại bàng của hắn hung hăng nhìn chằm chằm nữ tu trẻ tuổi trước mặt, ý đồ tìm ra một ít lỗ hổng từ trong đó.

Kỳ Niệm Nhất thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

“Hải vụ sinh nguyệt, vân kính phi thiên.”

Nàng không chút yếu thế, nói gằn tám chữ này.

Lần này nàng cảm giác rõ ràng hô hấp của những người khác trong tửu quán trong thoáng chốc dồn dập một cái, nhưng Mạc Hải Lâm trước mặt nàng vẫn không có phản ứng gì, ngay cả lông mày cũng không nhúc nhích.

Kỳ Niệm Nhất chống cằm, lạnh nhạt nói: “Sao không tiếp lời?”

Ánh mắt trong suốt của nàng bình tĩnh nhìn chăm chú Mạc Hải Lâm, vẻ mặt giống như chắc chắn không lo bản thân một mình mạo hiểm sẽ bị thương.

Mạc Hải Lâm chậm rãi đẩy bầu rượu tới trước mặt Kỳ Niệm Nhất, ánh mắt trầm trầm, khàn giọng nói: “Bách xuyên quy linh, vạn vật triều sinh.”

Bốn mắt nhìn nhau, Kỳ Niệm Nhất cười cười: “Như vậy, còn nghi ngờ thân phận của ta không?”

Mạc Hải Lâm không nói gì, nhưng Tiểu Thượng lại dậm chân: “Làm sao ngươi biết ám hiệu của quân đoàn Xuyên Tây chúng ta?”

Hắn hỏi một vấn đề mà mọi người trong quán rượu đều muốn biết.

Kỳ Niệm Nhất chỉ cười không nói.

Nàng thầm nói, còn không phải âm thanh các ngươi ở mặc niệm trong lòng quá lớn để cho nàng nghe thấy hết sao.

Mạc Hải Lâm sắc mặt không đổi, lạnh nhạt hỏi: “Các hạ rốt cuộc là ai?”

“Một huyết mạch giả cửu phẩm đột nhiên xuất thế, vì sao lại biết ám hiệu của quân đoàn Xuyên Tây bọn ta?”

Kỳ Niệm Nhất mỉm cười, vừa lấy tấm thẻ gỗ Tiêu Dao Du đã đưa cho nàng từ trong giới tử ra, vừa bất động thanh sắc nói:

“Quang Phục Hôi có động tĩnh lớn như vậy ở Thần Cảnh, không phải là vì vạch trần chân tướng cái chết của Bạch Trạch sao?”

Nàng mở mộc bài ra, mặt trước mộc bài có bảy ngôi sao xếp thành hàng, chính là dấu ấn của Thất Tinh Môn.

Kỳ Niệm Nhất nhìn biểu tình biến sắc của Mạc Hải Lâm, lạnh nhạt nói: “Giới thiệu lại một lần nữa, ta là chưởng môn đương nhiệm của Thất Tinh Môn, ta và các ngươi có cùng mục đích.”

Mạc Hải Lâm cười nhạo một tiếng: “Ngươi là linh tu? Không có khả năng, linh tu làm sao có được huyết mạch cửu phẩm.”

Hắn không chút khách khí nói: “Tất cả những người mang huyết mạch Bạch Trạch đều có tổ tiên từng là hung thủ sát hại Bạch Trạch, công pháp linh tu và huyết mạch Bạch Trạch không thể chứa chấp lẫn nhau.”

Cũng chính vì như thế, linh tu bọn họ muốn phân biệt lẫn nhau rất đơn giản.

“Đừng nóng vội.” Kỳ Niệm Nhất chậm rãi nói.

Ở cổ tay phải của nàng có hoa văn màu đen lan lên, hoa văn yêu dị ngưng tụ thành một vết kiếm ở trán của nàng.

Kỳ Niệm Nhất chậm rãi đứng dậy, công pháp Vạn Linh Triều đã được nàng luyện vô cùng thuần thục, nàng chỉ cần khẽ động tâm niệm là có thể sử dụng linh hoạt.

Thứ nàng đang dùng chính là một trong pháp môn Vạn Linh Triều, không cần triệu hoán linh sủng, chỉ cần thần niệm giao nhau, là nàng có thể sử dụng năng lực của linh sủng trong thời gian ngắn.

Đồng thời, trên thân thể nàng sẽ hiện ra một ít đặc thù của linh sủng --- tỷ như yêu văn chỉ thuộc về yêu tu.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Mạc Hải Lâm và Tiểu Thượng, Kỳ Niệm Nhất khẽ mỉm cười, cả người nàng tỏa ra yêu khí kỳ lạ trộn lẫn với linh khí thuần khiết thần thánh, nàng lạnh nhạt nói:

Bình Luận (0)
Comment