"Chuẩn bị ra khỏi thành, ta sẽ lập tức liên lạc với thủ lĩnh."
Hắn nói: "Chúng ta không thể từ chối yêu cầu này được. Nàng vốn không sợ chúng ta từ chối, đây là một dương mưu công khai, nàng đang ép chúng ta phải hợp tác với quang minh chính đại."
Chuyện này có sức hút quá lớm, bọn họ hoàn toàn không thể từ chối không nhận được.
Tiểu Thượng giật mình nói: "Hả? Sao lại ra khỏi thành cơ, bây giờ cả thành giới nghiêm rồi mà."
Ánh mắt Mạc Hải Lâm nghiêm túc: "Nàng nói muốn đưa cho chúng ta một món quà lớn trong vòng ba ngày, còn muốn gặp thủ lĩnh, vậy thì món quà lớn của nàng, chắc chắn là trợ giúp chúng ta ra khỏi thành, chờ mà xem."
Quả nhiên, ngay trong đêm hôm đó, truyền âm phù mà Kỳ Niệm Nhất để lại đã phát sáng lên.
.....
Sáng sớm ba ngày sau, thành Dương Bắc bị đánh thức bởi một một tiếng vang thật lớn.
Tiếng nổ đó đi kèm với kiếm quang thảm thiết và tiếng hổ gầm, người dân trong thành Dương Bắc đều sợ hãi núp trong nhà đóng cửa không dám ra, thỉnh thoảng có người tu hành tò mò thò đầu ra xem, cũng bị vệ binh theo tới quát lớn ngăn lại.
Người sáng suốt đều thấy, trên bầu trời chưa sáng hoàn toàn bị kiếm quang sáng rực vén ra, cứ như một kiếm bổ cả bầu trời.
"Quang Phục Hội, các ngươi nhục nhã ta như thế, thù này không báo, ta thề không làm người!"
Trên không trung, một nữ tử đang chiến đấu với một đám người.
Kỳ Niệm Nhất cầm một thanh kiếm thủy tinh rực rỡ trong suốt màu tím trong tay, bị một đám người trên cơ thể có bộ phận đặc điểm của thú vây quanh, đang giằng co với nàng, chính là đám người Quang Phục Hội trong tửu quán nhỏ.
Đặc điểm hình thú trên người bọn họ khiến người ta chỉ cần nhìn thoáng qua là nhận ra, đây là Linh tu bây giờ đang bị truy bắt khắp nơi.
Chỉ khi Linh tu đấu pháp thì trên người mới xuất hiện đặc điểm của linh thú mà bọn họ sở hữu.
Lúc trước có người phát hiện, tranh chấp lần này bắt đầu bùng nổ từ một căn nhà khí thải cũ không đáng chú ý trong thành, trong nháy mắt kiếm quang và tiếng hổ gầm va chạm vào nhau khiến cả tòa nhà cũ hóa thành bột mịn.
Trong đám người, có người nhận ra quần áo trên người Kỳ Niệm Nhất, kinh hô: "Là người mang huyết mạch cửu phẩm vào thành hôm đó! Nàng không bị Quang Phục Hội bắt được, nàng trốn ra rồi!"
Một câu bừng tỉnh người trong mộng, vệ binh thủ thành vội vàng đi thông báo thành chủ.
Nhưng động tĩnh lớn như vậy đã đánh thức thành chủ từ lâu rồi, nàng ta không kịp phủ thêm áo ngoài đã chạy về phía xảy ra chuyện, lúc này có rất nhiều người mang huyết mạch cửu phẩm muốn mời chào lúc trước nghe thấy tin tức, gia nhập vào trận chiến.
Một trận hỗn chiến bùng nổ trên bầu trời thành Dương Bắc.
Tất cả mọi người muốn nhân cơ hội này để giành thiện cảm, để người mang huyết mạch cửu phẩm có ấn tượng tốt với mình một chút, để dễ dàng lôi kéo người mang huyết mạch cửu phẩm về phía mình hơn, bởi vậy chiến đấu vô cùng ra sức, dốc hết tất cả bản lĩnh, cố gắng bắt sống đám người Quang Phục Hội dám bắt và cầm tù người mang huyết mạch cửu phẩm này.
Mọi người đều biết, tinh túy của hỗn chiến nằm ở chỗ loạn.
Mượn tình hình vô cùng hỗn loạn này, quần chúng nhiệt tình lào lên không phát hiện ra, trông kiếm phong của Kỳ Niệm Nhất sắc bén như thế thôi, chứ thật ra lúc hạ xuống đều hơi thu lực lại, sẽ không thật sự tổn thương đối phương.
Người cầm đầu Quang Phục Hội có vuốt hổ vô cùng sắc bén, cũng chính là Mạc Hải Lâm sau khi dung hợp với linh sủng của mình.
Chuyến này hắn dẫn tới toàn là tinh nhuệ trong binh đoàn Xuyên Tây, tu vi mỗi người đều trên Nguyên Anh Cảnh, mà người mạnh nhất thành Dương Bắc là Dương Bắc thành chủ, tu vi cũng chỉ tương đương với hắn, nếu liều một phen thì không phải bọn họ không thể đánh lại.
Nhưng Dương Bắc thành chủ phong tỏa kết giới vào thành, bọn họ không cách nào phá giải được kết giới này, vậy nên chỉ có thể bị nhốt ở trong thành.