Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 372 - Chương 372. Chương 372

Chương 372. Chương 372 Chương 372. Chương 372

Tinh nhuệ của binh đoàn Xuyên Tây giàu kinh nghiệm ứng phó với hỗn chiến thế này hơn đám người chưa thật sự gặp tình huống máu tanh kia rất nhiều, mặc dù là hỗn chiến, số người vô cùng đông, nhưng thực tế thì Quang Phục Hội không hề rơi vào thế yếu trong đó.

Kỳ Niệm Nhất thấy thế, lạnh lùng nói: "Không còn đường lui nữa đúng không, lúc các ngươi cầm tù ta, chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay sao?"

Mạc Hải Lâm cười lạnh nói: "Nếu không phải trong thành không có thiết bị thì ngươi đã bị rút cạn máu từ mấy ngày trước rồi vứt vào bãi tha ma rồi, làm gì còn cơ hội cho ngươi kiêu ngạo như vậy nữa."

Dường như Kỳ Niệm Nhất nhớ tới điều gì đó, bị chọc giận, kiếm quang trong tay nàng run lên, muốn một mình phóng về phía trước.

Người vây xem bên cạnh vội vàng khuyên can: "Tôn giả đừng xúc động!" Đồng thời còn lao lên theo, muốn bảo vệ nàng.

Lúc này, khoảng cách giữa và hắn cực kỳ gần rồi, những người khác thì đứng tại chỗ khác xa hơn một chút ở sau lưng nàng, tất cả mọi người đều đứng giữa không trung.

Không ai ý thức được, với độ cao như vậy, đã tới bên cạnh kết giới thành Dương Bắc rồi.

Trong nháy mắt, Kỳ Niệm Nhất và Mạc Hải Lâm trao đổi một ánh mắt.

Mạc Hải Lâm cũng lộ ra một nụ cười lạnh, khàn giọng nói:

"Muốn vây công sao, hợp ý ta lắm."

Mọi người thấy linh lực trời đất trong chỗ này đang dần hội tụ về phía Mạc Hải Lâm, trước người hắn đã hình thành một lốc xoáy linh lực, loáng thoáng xé ra một cái khe trên kết giới trên không.

"Không ổn rồi, hắn ta muốn tự bạo! Chạy mau!"

"Tản ra, tản ra hết đi!"

Lúc Dương Bắc thành chủ đuổi tới thì tình huống đã hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát rồi.

Nàng ta chỉ nghe thấy Kỳ Niệm Nhất kêu một tiếng: "Đừng hòng tự bạo!" Không ngờ không lùi mà còn tiến tới, rút kiếm xông lên phía trước.

Trước mắt Dương Bắc thành chủ lập tức tối sầm, hô to: "Mau cứu nàng ra!"

Nhưng giờ phút này, ai cũng không dám xâm nhập vào vùng trung tâm tự bạo của một cường giả Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ cả.

Chỉ có Kỳ Niệm Nhất, kiếm phong lạnh thấu xương chém xéo một đường, nhắm thẳng vào đan điền của Mạc Hải Lâm.

Không ngờ kiếm phong của nàng thật sự có thể dâm thủng linh chướng hộ thể của Mạc Hải Lâm, quá trình tự bạo của hắn lại bị ngăn cản trong chớp mắt như một kỳ tích.

Mạc Hải Lâm nhìn Kỳ Niệm Nhất với vẻ không dám tin: "Ngươi, ngươi..."

Miệng hắn phun ra máu, tim mọi người ở đây hoảng hốt, không biết tình huống trước mắt như thế nào thì lại nghe thấy một tiếng "xì", sau lưng Kỳ Niệm Nhất truyền đến đau nhức.

Vai trái của nàng bị một vuốt sắc bén cào trúng, vết thương rất nặng, sâu ba phần tận xương, trong da thịt bị rách lộ ra phần cơ màu đỏ, trông cực kỳ đáng sợ.

Thấy người mang huyết mạch cửu phẩm bị thương nặng, cuối cùng những người khác cũng không nhìn nổi nữa, trực tiếp nhào lên ồ ạt.

Không ai ý thức được, vai trái bị cào rách của Kỳ Niệm Nhất có vài giọt máu nhỏ vào trong kết giới thành Dương Bắc.

Kết giới vốn đã loáng thoáng có khe nứt do uy thế tự bạo của Mạc Hải Lâm, sau khi dính máu của Kỳ Niệm Nhất thì bỗng dưng tan rã, hoàn toàn không còn sót lại chút gì.

Kỳ Niệm Nhất suy sụp ngã xuống từ không trung, trong sự hoảng sợ lại đối diện với Mạc Hải Lâm lần nữa.

Chính là lúc này.

Ngoài Kỳ Niệm Nhất trời sinh có Thiên Nhãn thì không ai biết kết giới từ trước tới nay luôn bảo vệ bên ngoài thành Dương Bắc đã tan rã toàn bộ.

Sắc mặt Dương Bắc thành chủ vô cùng khó coi, nàng ta vội vàng chạy về phía Kỳ Niệm Nhất rớt xuống từ không trung, hung hăng nói: "Đưa người mang huyết mạch cửu phẩm về phủ thành chủ, chăm sóc đàng hoàng."

Lại không ngờ rằng, ở hướng đó, sau khi bụi đất tan đi thì có hai bóng người dần hiện ra.

Vạt áo màu tím nhạt tung bay, phía sao là một nữ tu rất cao đi theo, bế ngang người mang huyết mạch cửu phẩm đang bị thương nặng lên.

Bình Luận (0)
Comment