Tay phải Thượng Quan Hi còn cầm bút, tay trái chống cằm, nhìn Kỳ Niệm Nhất với vẻ thâm sâu, nói: "Ai cũng không ngờ Linh tu kia dám trực tiếp tự bạo, lần này vây bắt không thành công, vậy thì lần sau, sau này sẽ có cơ hội thôi."
Kỳ Niệm Nhất tỏ vẻ tiếc nuối: "Đúng vậy, hôm nay quá đáng tiếc, không thể báo mối hận trong lòng ta."
"Ngươi có thể dựa vào bản thân để chạy thoát khỏi tay Quang Phục Hội, còn có thể lập mưu suýt bắt sống bọn họ, mặc dù xảy ra một chút ngoài ý muốn, thất bại, nhưng chiến tích như vậy cũng đủ khiến người ta kinh ngạc rồi."
Thượng Quan Hi nhìn chằm chằm Kỳ Niệm Nhất rồi nói: "Có điều không ngờ là kiếm thuật của ngươi lại lợi hại như vậy.
Trong ấn tượng của ta thì trong những người mang huyết mạch cao giai ở Thần Cảnh, đều tập trung tu luyện năng lực huyết mạch."
Kỳ Niệm Nhất mỉm cười, nói ra những gì đã soạn sẵn từ trước.
Nàng buông tay, bất đắc dĩ nói: "Là yêu cầu của sư tôn ta, trước khi ta mười tám tuổi, không cho ta dùng bất cứ bí thuật gì để kích hoạt huyết mạch, vậy nên ta không thể sử dụng năng lực huyết mạch để tu luyện, chỉ có thể khổ tu kiếm thuật thôi."
Thượng Quan Hi hơi kinh ngạc, nghi ngờ giấu dưới đáy lòng lúc trước cũng giảm đi một chút: "Chẳng lẽ ngươi là..."
"Đúng vậy." Kỳ Niệm Nhất gật đầu nói: "Đúng là ta tới từ trên ngọn núi kia."
Phương hướng mà ngón tay nàng chỉ đúng là Thần Sơn Trác Quang.
Lúc này Thượng Quan Hi mới giật mình: "Hóa ra là người lánh đời trong Thần Sơn."
"Từ lâu đã nghe nói, kể từ sau Thánh Chiến thì có rất nhiều người lánh đời sống ẩn cư trong Thần Sơn, rõ ràng là người mang năng lực huyết mạch mạnh mẽ, nhưng lại không tu luyện huyết mạch mà lại tu luyện cái khác, không ngờ ngươi lại đến từ Thần Sơn."
Kỳ Niệm Nhất cười yếu ớt gật đầu, đồng ý với thân thế này.
Lời đồn về Thần Sơn Nam Cảnh mang lại rất nhiều thuận tiện cho nàng, giúp nàng có thể thoải mái bịa ra lai lịch của mình.
Bởi vì bây giờ Thần Sơn có ý nghĩa đặc biệt, hoàn toàn không ai có thể lên núi để kiểm chứng.
"Vậy thì, hợp tác vui vẻ, đại cung phụng của Thượng Quan gia chúng ta, Vân Niệm đạo hữu."
Cuối cùng ngòi bút đang lơ lững giữa không trung của Thượng Quan Hi cũng hạ xuống, viết ra hai chữ Vân Niệm trên một tấm thiệp thân phận mạ hoa văn màu vàng, đưa cho Kỳ Niệm Nhất.
Đây là nhận dạng thân phận hành tẩu ở Nam Cảnh sau này của nàng.
Tin tức người mang huyết mạch cửu phẩm hiện thế một lần nữa đã truyền từ thành Dương Bắc về phía Xuyên Tây và thậm chí là toàn bộ Nam Cảnh.
Vào lúc các đạo nhân mã rục rịch thì gia chủ Thượng Quan gia đã từng có một thời hưng thịnh, bây giờ lại có vẻ hơi hiu quạnh, Thượng Quan Hi tuyên bố với bên ngoài.
Người mang huyết mạch cửu phẩm Vân Niệm, đã mang thân phận đại cung phụng của Thượng Quan gia, tham dự hội Thánh Huy.
Sau vài ngày ngâm mình trong tàng thư lâu công khai của Thượng Quan gia, Kỳ Niệm Nhất mới phát hiện, hóa ra hệ thống tu luyện của Nam Cảnh lại có sự khác biệt lớn như thế.
Ở đại lục khác nằm ngoài Nam Cảnh, người tu hành chủ yếu ở bát môn tiên đạo, cùng với những chức nghiệp tu hành khác được mở rộng ra từ bát môn.
Nhưng ở Nam Cảnh, mạc dù cũng có người tu luyện bát môn tiên đạo nhưng chỉ dùng làm pháp môn phụ trợ thôi.
Pháp môn tu hành chính trên toàn bộ Nam Cảnh, tất cả đều xoay quanh việc mở rộng năng lực huyết mạch.
Tất cả mọi người ở Nam Cảnh thờ phụng vị thần trong lòng họ - Bạch Trạch.
Bọn họ tự hào về năng lực huyết mạch Bạch Trạch trong cơ thể mình, cũng thông qua việc tu luyện cả đời để tăng cường năng lực huyết mạch, tự xưng mình là huyết mạch của thần.
Không chỉ có một phương pháp thu hoạch năng lực huyết mạch, nhưng khả năng di truyền từ cha mẹ là lớn nhất.
Nhưng Nam Cảnh cũng có một số người nhất định, nhóm người này không có cha mẹ mang huyết mạch của thần, nhưng sau khi bọn họ sinh ra lại bẩm sinh có năng lực huyết mạch, bọn họ được gọi là người mang huyết mạch bẩm sinh.