Đấy cũng là vì sao lúc đó Thượng Quan Hi nói huyết mạch bẩm sinh vốn có, ở Nam Cảnh, chỉ cần huyết mạch của thần của ngươi có nồng độ đủ cao thì sẽ được người khác tôn kính, thậm chí có thể hoành hành ở Nam Cảnh mà không bị ngăn cản.
Nhưng từ nhiều năm qua cho tới nay, truyền thừa huyết mạch giữa cha mẹ và con cái vẫn là phương thức chủ yếu nhất.
Nhóm người có nồng độ huyết mạch cao nhất ở một ngàn năm trước, năng lực huyết mạch trong cơ thể của bọn họ truyền qua các đời, đủ để xưng bá Nam Cảnh, cũng bởi vì thế đã hình thành ngũ đại thế gia tiếng tăm lừng lẫy của Nam Cảnh.
Thượng Quan gia cũng từng là một trong số đó, mặc dù bây giờ đã xuống dốc, nhưng uy danh ấy vẫn để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng rất nhiều người.
Ngoài ngũ đại thế gia thì phần lớn những người mang huyết mạch khác đều bị tập trung trong thần điện Lạc Anh.
Kỳ Niệm Nhất nghi ngờ, vị thiên tôn ở ẩn nhiều năm, chưa bao giờ thật sự hiện thân của thần điện Lạc Anh, chính là cường giả Thiên Thu Tuế của Nam Cảnh mà nàng cảm ứng được lần trước.
Bởi vì thiên tôn ở ẩn tu hành quanh năm, nên thông thường thì tất cả sự vụ trong thần điện Lạc Anh đều do vài vị phó tôn cùng quản lý.
Mà Thần Tử của thần điện Lạc Anh chính là biểu tượng của Thần Minh trong nhân gian, đồng thời cũng là người phát ngôn cho thiên tôn, có địa vị tối cao ở Nam Cảnh.
Bây giờ đã cách lúc Thần Tử đời trước Nam Cảnh chết oan chết uổng đã ba mươi năm.
Trong ba mươi năm này Nam Cảnh vật đổi sao dời, đến mấy đại gia tộc cũng thay đổi một đợt, chính là để chuẩn bị cho hội Thánh Huy kế tiếp, có thể thấy được vị trí Thần Tử quan trọng như thế nào đối với Nam Cảnh.
Lúc Kỳ Niệm Nhất hỏi về cái chết kỳ lạ của Thần Tử đời trước thì Thượng Quan Hi lại bày vẻ mặt thần bí, im miệng không nói gì, khi thấy ánh mắt của nàng ta thì Kỳ Niệm Nhất đã hiểu - đây là chuyện không thể nhắc tới ở Nam Cảnh.
"Trong bút ký của ngươi có viết, tất cả những người mang thiên mệnh vào mấy trăm năm trước đều xuất thân từ Nam Cảnh, Thiên Cơ Tử lại nói mỗi một thế hệ người mang thiên mệnh đều là người có huyết mạch cấp bậc cao nhất trong thế hệ đó, vậy chẳng lẽ Nam Cảnh vất vả tuyển ra một Thần Tử, là để đưa hắn đi hiến tế sao?"
Kỳ Niệm Nhất cau mày nói: "Điều này không hợp lý."
Hai người ngâm mình trong tàng thư lâu của Thượng Quan gia mấy ngày, Thượng Quan Hi cũng rất hào phóng, đối với đại cung phụng Kỳ Niệm Nhất mới mời chào tới, không hề giữ lại gì mà đưa ra hết những thứ mà Kỳ Niệm Nhất cần.
Trong lúc Kỳ Niệm Nhất ngâm mình trong tàng thư lâu để hiểu sâu thêm về Nam Cảnh thì hình bóng Phi Bạch cũng đi qua đi lại trong tàng thư lâu.
Từ mấy trăm năm trước hắn đã vô cùng tò mò về thuật luyện khí và phương pháp đúc kiếm của Nam Cảnh rồi, nhưng vẫn chưa được thấy, vậy nên bây giờ cũng đang hưng phấn hấp thu kiến thức mới.
Nghe vậy, Phi Bạch nói: "Theo ta được biết, mỗi một người mang thiên mệnh lúc trước đều không phải là Thần Tử của Nam Cảnh, mà là người thất bại trong tranh cử Thần Tử. Bọn họ đều có huyết mạch nồng độ cực cao, sau khi trở thành vật hy sinh thì khó thoát khỏi vận mệnh bị mang đi hiến tế."
Hắn tựa vào giá sách, nhíu mày thật chặt: "Ta từng thử liên lạc với bọn họ, ngăn cản bọn họ, cố gắng gợi lên lòng phản kháng của bọn họ rất nhiều lần. Theo lý thuyết, dù là kẻ nào thì trước khi chết cũng sẽ sinh quyết tâm muốn tự cứu, đây là bản năng của con người, nhưng bọn họ lại không có một chút suy nghĩ muốn phản kháng nào, cam tâm tình nguyện chịu chết.
Khi đó ta đã cảm thấy, đúng là Nam Cảnh có gì đó kỳ quái."
Kỳ Niệm Nhất lập tức nói: "Ta ở trong thành cũng nhiều ngày rồi, thử thăm dò cái nhìn của dân chúng đối với những nơi ngoài Nam Cảnh, dường như bọn họ có vẻ vô cùng kiêng kị, cứ như sợ rằng năng lực huyết mạch Nam Cảnh sẽ bị lộ ra ngoài."