Thượng Quan Hi hít sâu một hơi, hai người đẩy cửa đồng thời cất bước đi ra.
Chuẩn bị chào đón Thánh Huy Hội chính thức khai mạc.
Nơi tổ chức Thánh Huy Hội ở ngay bên ngoài nội thành, từ nơi này nhìn về hướng đông có thể thấy bóng dáng nguy nga của Thần Điện.
Sân rất lớn, từ lối vào nhìn qua có thể nhìn thấy mười hai cây cột lớn thẳng vào đám mây, đứng lặng bên cạnh sân, mặt trên điêu khắc những tinh tượng khác nhau, đại biểu cho Thập Nhị Diệu của Thần Điện.
Trên đỉnh cây cột lớn có một vết lõm không bắt mắt, nhìn kỹ là có thể phát hiện có người khoác áo bào trắng ngồi bên trong cột lớn.
Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy toàn cảnh Thập Nhị Diệu của Thần Điện.
Tinh Thiên Nam mà mọi người quen thuộc nhất ngồi trong cột lớn thứ tư bên trái.
Linh lực kinh người từ mười hai người này bắt đầu dâng lên, thông qua cột lớn liên tiếp thành lưới, bao vây toàn bộ sân này lại.
Kỳ Niệm Nhất thăm dò một lát, phát hiện linh võng này có chút giống với hộ sơn đại trận của Thương Hoàn.
Nàng thay mặt sư tôn làm thủ tọa, cho nên tương đối quen thuộc với hộ sơn đại trận.
Nàng rõ ràng loại trận pháp do nhiều người liên kết này nhất định là lấy linh lực của một người làm trung tâm để tản ra.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía cây cột lớn ở giữa kia.
Người này là một người mạnh nhất trong Thập Nhị Diệu.
Tinh Hải Bắc mở mắt cảm giác được một ánh mắt xuyên qua đám sương sáng sớm nhìn về phía mình.
Mặt đất lát gạch màu trắng sáng ngời, giống với phân điện trong Thần Điện mà Kỳ Niệm Nhất nhìn thấy vào ngày ấy.
Mặt đất màu trắng nổi bật, có vẻ ánh mặt trời đặc biệt chói mắt.
Sáng sớm vừa qua khỏi có ba bóng dáng xuất hiện, chậm rãi đi đến trung tâm sân.
Ba người bọn họ đều mặc áo bào trắng của Thần Điện, trước ngực đeo huân chương hoa Lạc Anh tám cánh màu đỏ.
Bọn họ không có phóng thích ra bất cứ linh áp gì, chỉ đi tới như vậy đều đã làm cho người ta cảm giác được sức mạnh của bọn họ.
Ánh mắt của vô số người tập trung trên người bọn họ.
Ngoại trừ Thiên Tôn ra thì bọn họ ba người là người mạnh nhất Thần Cảnh.
Bọn họ vừa xuất hiện thì tất cả mọi người đứng dậy hành lễ.
Nam tử cầm đầu hơi giơ tay coi như ra hiệu.
Kỳ Niệm Nhất theo mọi người cùng nhau khom người hành lễ, nghe thấy Thượng Quan Hi truyền âm.
“Cầm đầu là một trong ba tôn, Thanh Di Tôn Giả. Tu vi cảnh giới của ba tôn xấp xỉ, Hoa Khê Tôn Giả và Nguyên Ninh Tôn Giả đều là Hóa Thần Cảnh Tàng Phong Kỳ, Thanh Di Tôn Giả là nửa bước Thái Hư, ngoại trừ Thiên Tôn ra thì hắn cũng là người có trình độ huyết mạch gần với thần nhất trong Thần Cảnh.”
Ánh mắt của Thanh Di Tôn Giả khẽ quét qua , thanh âm khuếch tán ra, mỗi một góc trong sân đều có thể nghe thấy.
“Thần Tử của Thần Cảnh sẽ được ra đời từ trong Thánh Huy Hội lần này. Tin tưởng rất nhiều người đang ngồi đều vì hôm nay chuẩn bị thật lâu, Thần Điện cũng vậy.”
“Chúng ta đều cần một Thần Tử để nghe thanh âm của thần minh, truyền đạt tín ngưỡng của chúng ta.”
Lời dạo đầu của hắn ta vô cùng ngắn gọn, Kỳ Niệm Nhất vừa nghe vài câu, không có tin tức gì có giá trị quá lớn, chỉ là cảm giác được âm thầm có không ít ánh mắt đang nhắm vào nàng.
Lại hoặc là nói nhắm vào hai người nàng và Thượng Quan Hi.
Kỳ Niệm Nhất nhìn xung quanh một vòng, phát hiện số người trình diện hôm nay thật nhiều.
Các đại gia tộc của Nam Cảnh, các đại tông môn đều toàn bộ trình diện, nội môn gia tộc tông môn cũng có không ít người ở đây, cho dù chỉ có một người tham gia Thánh Huy Hội, nhưng khí thế lại rất tốt.
Thượng Quan gia dường như là một thế lực có số người trình diện ít nhất.
Sau khi nàng nói chuyện này cho Thượng Quan Hi, thì nhận được biểu cảm không sao cả của Thượng Quan Hi: “Nhà của chúng ta có ngươi là đủ rồi.”