“Ngày mai ở thang trời Cửu Tiêu, ngươi có muốn bắt tay với ta không?” Diêu Quang nhìn nàng một cách đầy mong đợi: “Dù gì thì ta và ngươi cũng đã từng liên thủ ở Lan Sơn một lần rồi, đối với chiêu thức của nhau hẳn là không xa lạ gì.”
Nàng ta lại liếc nhìn Nhiễm Chước một cái, nhấn mạnh: “Ta và ngươi mà liên thủ thì chắc chắn có thể chém cả hai người này xuống ngựa.”
Tống Chi Hàng bất đắc dĩ cười nói: “Khí thế của Diêu Quang Tinh ghê thật đấy.”
Kỳ Niệm Nhất và Thượng Quan Hi nhìn nhau, hỏi: “Thang trời Cửu Tiêu ngày mai, rốt cuộc phải thi đấu như thế nào?”
Lúc trước nàng chỉ từng nghe Thượng Quan Hi kể “Thang trời Cửu Tiêu” là gì, nhưng lại không biết phương thức thi đấu cụ thể.
Giống như nàng dự đoán, thang trời Cửu Tiêu không khác Bồng Lai Tiên Trì bên ngoài là bao, đều là những nơi tương đối tràn đầy linh khí giữa đất trời.
Người tu hành mà tu hành ở chỗ này sẽ đạt được hiệu quả gấp đôi, có thể nói là kết quả thu được nhiều hơn công sức bỏ ra.
Tuy nhiên, thang trời Cửu Tiêu sẽ không mở ra một cách dễ dàng, lần trước khi mà nó được mở ra cũng là lần hội Thánh Huy vừa rồi.
Vì vậy, hội Thánh Hội lần này có rất nhiều tu sĩ bình thường đã đến thử vận may, mong chờ thang trời Cửu Tiêu được mở ra một lần nữa.
Nhưng Kỳ Niệm Nhất không ngờ rằng một thắng địa tu hành như vậy, có thể dùng phương thức nào để tiến hành thử thách bọn họ.
Diêu Quang uống một ly nước rồi nói: “Thang trời Cửu Tiêu tổng cộng có chín mươi chín tầng. Càng lên cao, linh khí càng dồi dào, tốc độ tu hành sẽ càng nhanh. Nhưng mỗi tầng đều có người gác cửa, nếu muốn leo lên thì nhất định phải đánh bại được người gác cửa tầng đó.”
“Tương tự, càng ở tầng trên cao, áp lực cảm nhận được cũng sẽ càng lớn. Vì vậy, cho dù thời gian thang trời Cửu Tiêu mở được ra là một tháng thì cũng rất khó có người có thể ở trên tầng 30 trở lên trong cả một tháng. Cơ thể rất khó có thể chịu đựng được áp lực như vậy, sẽ bị xé thành cát bụi.”
Kỳ Niệm Nhất hiểu ra: “Ngươi là muốn liên thủ với ta để đánh bại người gác cửa sao?”
Nàng nhướng mày hỏi: “Người gác cửa mạnh lắm à?”
Diêu Quang khẳng định: “Rất mạnh.”
Nàng ta giải thích: “Số tầng càng cao thì thực lực của người gác cửa cũng càng mạnh mẽ, càng lên càng tầng cấp độ cao thì số lượng người có thế chứa được sẽ lại càng ít.”
“Tầng đầu tiên có thể chứa chín mươi chín người, đến tầng thứ chín mươi chín thì chỉ có thể chứa một người.”
“Những người gác cửa từ tầng một đến tầng mười đều ở cảnh giới Luyện Khí, tầng mười đến tầng ba mươi là ở cảnh giới Kim Đan, từ tầng ba mươi đến tầng sáu mươi là ở cảnh giới Nguyên Anh. Đến đây thì chúng ta đều có thể ứng phó được.”
Diêu Quang vừa nói vừa ngước mắt lên, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc: “Nhưng từ tầng sáu mươi trở lên, người gác cửa chính là mười hai vị sư tôn của ta.”
“Bắt đầu từ tầng sáu mươi, thang trời Cửu Tiêu cho phép nhiều người hợp lực, nhưng số lượng người không thể vượt quá số người có thể chứa trên tầng này.” Diêu Quang nhún vai: “Nhưng nghĩ thì cũng biết là sẽ không thể có nhiều người có thể đến được tầng sáu mươi như vậy.”
Nàng ta nhướng mày nhìn Kỳ Niệm Nhất: “Thế nào, muốn liên thủ không?”
Kỳ Niệm Nhất lại quan tâm đến một chuyện khác: “Sau tầng bảy mươi hai thì ai sẽ là người gác cửa vậy?”
Từ tầng sáu mươi đến tầng bảy mươi hai, người gác cửa là Thập Nhị Diệu của Thần Điện, ai nấy cũng đều là những Đại Năng Kiến Long Môn.
Chẳng lẽ từ tầng bảy mươi hai, người gác cửa sẽ là ba vị phó tôn?
Diêu Quang lắc đầu: “Ta không biết.”
Nàng ta trầm giọng nói: “Ta chỉ biết là trong lịch sử thang trời Cửu Tiêu, cho đến nay chưa có người nào có thể vượt qua cửa ải của đại sư tôn. Ngay cả ta cũng không tu vi của đại sư tôn rốt cuộc cao chừng nào.”
Kỳ Niệm Nhất thầm nghĩ, vấn đề này nàng biết.
Cảnh giới Hóa Thần Tàng Phong kỳ, đã vượt qua Tâm Ma kiếp.