Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 519 - Chương 519. Chương 519

Chương 519. Chương 519 Chương 519. Chương 519

Văn Tân Diễn rũ mắt xuống, thấp giọng nói: “Nhưng cứ một mực chỉ sử dụng linh khí không thì không thể bảo vệ được những người mà ta muốn bảo vệ.”

Nghe hắn ta nói như vậy, Văn Tân Linh cũng chỉ cười cười, không nói nữa.

Trong lúc nói chuyện, Văn Tân Linh phát hiện hoa Lạc Anh chín cánh ở trên mu bàn tay mình bị nhuộm đỏ mất hai cánh cùng một lúc.

Tính cả lần kiểm tra huyết mạch lần trước, tổng cộng có ba cánh đã bị nhuộm đỏ rồi.

Lúc này Tông Phỉ đúng lúc vượt lên tầng sáu mươi tư.

Hắn cúi đầu nhìn xuống bông hoa trên mu bàn tay, không quá để ý mà tiếp tục đi lên.

Cùng lúc đó, trên tầng bảy mươi hai, bốn người không biết đã bị đánh đến mức không thể đứng dậy được bao nhiêu lần rồi.

Diêu Quang tâm trí rối loạn suy nghĩ, ít nhất cũng phải trăm lần rồi.

Bây giờ đến ngay cả động tác đứng dậy của nàng ta cũng trở nên cứng ngắc.

Nàng ta ngã xuống dưới chân Tinh Hải Bắc, Nhiễm Chước nằm dưới chân Tinh Hải Bắc, lại bị hắn ta xách lên ném ra chỗ xa hơn, Tống Chi Hàng vừa rồi cùng lén lút đi gần tới định dán một tấm bùa suy kiệt sức lực lên người Tinh Hải Bắc, sau khi bị phát hiện đã bị đập cho một chưởng bay tít ra xa, nhất thời bị bất tỉnh, một lúc lâu vẫn chưa thể tỉnh lại.

Kỳ Niệm Nhất nằm trên mặt đất, dang rộng hai tay, áp lực không gian của tầng bảy mươi hai đè ép thần niệm của nàng xuống một cách không thương tiếc, với sức mạnh thần niệm như này của nàng mà cũng đã có chút mê mang.

Trong lúc hỗn loạn, nàng không nhận ra rằng vết thương trên vai phải của mình đã lại bị rách ra một lần nữa, máu thấm đẫm miếng băng vải, nhuộm đỏ hoàn toàn lớp quần áo trên vai phải, chảy dọc xuống theo cánh tay, chảy vào lòng bàn tay, để lại một vệt máu dài trên chuôi kiếm trắng tinh khiết của thần kiếm.

Nàng nhắm mắt lại, cảm nhận được áp lực không ngừng của thần niệm, chợt nhớ tới cảnh tượng nàng đối đầu với Ngọc Hoa Thanh trên dãy núi Nam Tiêu.

Ngày hôm đó, lão cũng đã dùng áp lực linh lực để gây áp lực với nàng.

Cũng chính là ngày hôm đó, nàng đã dùng thiên nhãn thấy được khuyết điểm duy nhất trong đạo tâm của Ngọc Hoa Thanh.

Ngọc Hoa Thanh đã hàng ngàn tuổi, hiển nhiên là đã vượt qua được tâm ma kiếp từ lâu rồi.

Ngay cả lão còn chẳng thể đạt được đạo tâm tròn trịa không có khuyết điểm, vậy thì Tinh Hải Bắc thì sao?

Trong sự mê mang, nàng dường như đã bắt được một tia hy vọng.

Nàng chống người bằng một tay đứng dậy.

Rõ ràng là cơ thể và thần niệm đều đau đớn khắp nơi, đến ngay cả sắc mặt cũng trắng bệch, nhưng đôi mắt của nàng lại sáng ngời lạ thường.

Giống như ánh mặt trời trong trẻo trăm ngàn đắng cay xuyên qua những đám mây và bầu trời bị phủ đầy mây mù.

Nếu không phải là cực kỳ bất đắc dĩ thì nàng cũng sẽ không muốn sử dụng chiêu này.

Sau khi nàng triệu hồi được đôi mắt của Bạch Trạch, đôi mắt này chính là chiêu đáng sợ nhất.

Một khi rơi vào trạng thái đó, nàng sẽ mất khả năng kiểm soát bản thân.

Huống chi hiện tại Phi Bạch đã rơi vào trạng thái ngủ say, không biết còn có ai có thể giữ được một người đã mất đi ý thức như nàng hay không.

Nhưng không còn cách nào khác, nàng phải đánh cược.

Nhìn thấy động tác của nàng, Diêu Quang dựa vào bản năng đứng lên, ý thức còn chưa tỉnh táo đã đứng ở phía sau nàng.

Nhiễm Chước nửa quỳ trên mặt đất, chống Mạch Đao, khó khăn ngẩng đầu lên.

Tống Chi Hàng cố gắng tỉnh lại, chỉ có thể nhìn thấy sau khi nàng giơ kiếm cốt lên cao, một nửa bên người là vết máu đỏ tươi.

Nhìn thấy trạng thái của nữ tu trước mặt khác hẳn lúc trước, Tinh Hải Bắc hơi nhướng mày, lạnh nhạt hỏi: “Ngươi khẳng định lại muốn đánh tiếp à?”

“Ta chắc chắn.” Giọng Kỳ Niệm khàn khàn, thân thể đã mệt mỏi tới cực điểm, nhưng lại cảm thấy chỉ có lúc này tinh thần của bản thân mới bắt đầu trở nên hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment