Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 584 - Chương 584. Chương 584

Chương 584. Chương 584 Chương 584. Chương 584

Bên cạnh nàng ta có một thiếu niên mang vẻ mặt hờ hững nhạt nhẽo, đúng là đệ đệ của nàng ta, Minh Lạc.

Các thế gia ở Tây Châu dưới sự dẫn dắt của hai người họ, hiển nhiên chia thành hai phái rõ ràng.

Hai tỷ đệ không thèm nhìn nhau, từng người mang theo đội ngũ xuất phát về phía Thâm Uyên.

Phật tu ở Cảm Nghiệp Tự của Phật quốc, Ma tộc ở Ma Vực cũng vượt qua đường biên giới kia.

Hai trăm năm qua, lần đầu tiên Thâm Uyên có nhiều người như vậy mênh mông cuồn cuộn tập kết đến đây.

Trong kết giới Thâm Uyên, hơn tám trăm tu sĩ Kiến Long Môn của toàn bộ đại lục đã đến đông đủ.

Mọi người của Thần Cơ đã chiến đấu năm ngày.

Lúc Vân Nhất Phong chạy tới, vừa vặn gặp phải một trận pháp sư trọng thương lui ra.

Hắn ta mang theo y tu của Thương Thuật Cốc đón, đúng lúc trị liệu.

Bùi Hoằng nói: “Sao ngươi tới trễ như vậy.”

Vân Nhất Phong lạnh nhạt nói: “Trong cốc có một số việc, chậm trễ.”

Bùi Hoằng nhíu nhíu mày, không nói nữa.

Vết nứt của Thâm Uyên thật sự quá lớn, phía nam là giao điểm giữa Trung Châu và Tây Châu, phía bắc xâm nhập đại mạc mênh mông, tách Phật quốc và Ma Vực ra.

Theo ngàn năm mở rộng, đại lục gần như hoàn toàn bị cắt ngang thành hai nửa đông và tây.

Chỉ có một góc Nam Cảnh vẫn duy trì sạch sẽ, Thâm Uyên vẫn luôn không thể xâm nhập.

Thần Cơ cũng chỉ có hơn tám trăm người, cho dù đều là Kiến Long Môn động một chút có thể hô mưa gọi gió, thì cũng không thể triển khai phòng thủ trên một biên giới dài như thế.

Yến Hoài Phong là Thần Cơ Lệnh Chủ, đứng trên tuyến đầu của vách núi Thâm Uyên.

Sau khi phòng tuyến của trận pháp sư bị phá, lại có một đám trận pháp sư mới bổ sung, phù tu ở phía sau bọn họ phụ trợ và cung cấp linh lực.

Đường biên giới kéo dài, còn có nhiều nơi mà trận pháp sư và phù tu không thể để ý tới, cũng chỉ có võ tu pháp tu và thể tu am hiểu đấu pháp dùng thân thể chống đỡ.

Bên trong kết giới Thâm Uyên, linh lực của mọi người đều đang điên cuồng tiêu hao.

Bọn họ tiêu hao càng nhiều, tinh vật Thâm Uyên hấp thụ càng nhiều càng mạnh.

Đây hoàn toàn là một trận chiến đấu không có bất cứ tính công bằng gì đáng nói, nhưng bọn họ đã giằng co như thế gần ngàn năm.

Trên cái đầu cực lớn của quỷ quái treo hai con mắt màu vàng thật lớn, bên trong là dịch nhầy đục ngầu có thể nhìn thấy bằng mắt thường, làm cho người ta ghê tởm.

Mọi người của Thần Cơ đã tiêu hao quá lớn trong lúc liên tục thay phiên, võ tu tự mình ra trận liên tục trọng thương, y tu trong kết giới đã lo liệu không hết quá nhiều việc.

Yến Hoài Phong tận mắt nhìn thấy răng nhọn của quỷ quái cắn xé kết giới của bọn họ, hung hăng cắn trên cổ của một Thần Cơ, trong nháy mắt máu tươi điên cuồng tuôn ra, quỷ quái có cơ thể do máu sền sệt tạo thành theo đó vọt lên, điên cuồng hút những máu tươi này.

Tám trăm người, cuối cùng cũng khó có thể ngăn cơn sóng dữ.

Trong mắt của Bùi Hoằng lộ ra sự tuyệt vọng, bên kia bên cạnh Thâm Uyên, chỗ trận pháp xuất hiện thiết sót lập tức bị bổ sung.

Thất Sơ Chân Nhân mang theo mấy ngàn trận pháp sư của Thượng Dương Môn kịp thời chạy tới, một lần nữa xây dựng phòng tuyến trận pháp.

Ngay sau đó, tiếng sáo tiếng tiêu và đàn hạc, tiếng nhạc du dương trong suốt vang vọng Thiên Cơ.

Tôn chủ của Cửu Chuyển Âm Khuyết mặc một bộ áo màu tím nhạt, đàn tấu tỳ bà ở trạm canh gác trên không của Thâm Uyên.

Một khúc [Phá trận] đánh thức các Thần Cơ đang hỗn loạn dưới sự tấn công của thần niệm Thâm Uyên, khúc nhạt leng keng làm phấn chấn sĩ khí.

Một cái trống lớn đến không thể tưởng tượng đứng trên vân đài bên kia của trạm canh gác.

Diệu Âm Tiên Tử chân trần đứng trên trống, linh hoạt nhảy múa ở trên mặt trống, dải lụa ửng đỏ đi theo động tác giơ cánh tay của nàng ta giương cao, giống như một cá cờ phấp phới.

Bình Luận (0)
Comment