Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 621 - Chương 621. Chương 621

Chương 621. Chương 621 Chương 621. Chương 621

“Có thể nắm giữ được vận mệnh của bản thân trong lòng bàn tay, thì đã là một việc vô cùng đáng mừng rồi, phụ hoàng nhất định là sẽ tự hào vì ta.”

Đó là một người phụ thân muốn huấn luyện nàng, để nàng có thể trở thành một thế hệ nữ hoàng mà.

Hắn có lẽ sẽ vì sự trưởng thành hiện tại của nàng mà cảm thấy vui vẻ.

Từ Khi đi ra khỏi cung của Hoàng Hậu, Kỳ Niệm Nhất đã thay ra bộ đồng phục đệ tử màu lam của Thương Hoàn nhiều năm không đổi, mà khoác lên một một đồ màu đỏ, khiến trái tim con người ta phải xao động.

Phi Bạch đứng bên ngoài, đã bị Cảnh đế và Trác Thanh tra hỏi lai lịch hết nửa ngày.

Bọn họ mặc kệ hắn là kiếm linh hay là thần thợ.

Cảnh Đế chỉ cảm thấy, bên cạnh hoàng muội nhà mình lại đột nhiên xuất hiện một tên nam nhân, việc này, hắn nhất định phải đích thân tra khảo một chút mới có thể yên tâm được.

Ngay khi tông ti họ hàng nhà Phi Bạch bị sắp bị khui ra hết, thì Kỳ Niệm Nhất đã đi ra.

Hắn dường như đã được đại xá mà xoay người, muốn chạy đến nói với nàng mau chóng rời khỏi chỗ này, nhưng khi vừa quay lưng lại, cả người nháy mắt đứng sững.

Thật hiếm khi nhìn thấy nàng mặc một chiếc váy đỏ đẹp đẽ như thế, váy đỏ giống hệt như một ngọn lửa đang bùng cháy, làm tan đi băng tuyết giữa hai đầu lông mày nàng, đôi mắt mắt màu vàng kim còn rực rỡ hơn cả phát quan mạ vàng nàng đang đội lên đầu và chùm tua rua bên cạnh.

Khi nàng vừa xuất hiện, không có một ai có thể dời mắt khỏi nàng.

Đó tựa như mặt trời đang ló dạng trên mặt biển, chỉ một cái chớp mắt thôi, đã khiến mặt biển lạnh lẽo nhuốm đầy một màu đỏ rực.

Phi Bạch ngơ ngẩn nhìn nàng hồi lâu, hầu kết trượt lên trượt xuống, nhẹ giọng nói: “Rất đẹp.”

Kỳ Niệm Nhất nhìn chính mình: “Ta cũng cảm thấy không tôi, mặc bộ này trong Long Môn lễ là được rồi.”

Nàng hướng ánh nhìn vào mắt Phi Bạch, nhướng mày lên tiếng: “Đi thôi chúng ta về nhà.”

Phi Bạch cúi đầu, không liếc nàng nữa, chẳng biết là đang suy nghĩ cái gì, chỉ nói “Ừm.”

Cảnh Đế đứng phía sau nhìn thấy một màn như thế, lập tức nhướng mày.

Đây chắc hẳn là sự rung động của con tim nhỉ, không dám quan sát nhiều.

……………..

Ngày tết đối với người tu hành so với những người bình thường, vẫn luôn quạnh quẽ hơn nhiều.

Khi Kỳ Niệm Nhất quay về Thương Hoàn, Cung Lăng Châu cũng đã độ xong hóa thần kiếp.

Lục Thanh Hà than ngắn thở dài nói mấy người ở Vẫn Tinh Phong các ngươi sao lại biến thái như thế, Long Môn kiếp nói độ liền độ.

Hết mùng một, Thương Hoàn liền nhanh chóng quay về cường độ luyện tập và nếp sống như bình thường.

Hiếm có khi, mấy người nam nhân ở Vẫn Tinh Phong đến giờ này rồi mà vẫn chưa rời đi, đều tình nguyện ở lại chuẩn bị cho Long Môn lễ của nàng.

Dựa theo lẽ thường, để tử chân truyền của các nhân vật cấp cao ở Thương Hoàn, đều sẽ có hai đại lễ, một là kết anh đại điển, hai là Long Môn lễ.

Kết anh đại điển là tượng trưng cho một người đã vượt qua giai đoạn khó nhất của Tiểu Trọng sơn, tiến vào cảnh giới mới, có thể xuất sư.

Bởi vậy, kết anh đại điển luôn được coi trọng ở Thương Hoàn.

Chỉ là không ngờ, tốc độ tấn chức của Kỳ Niệm Nhất quá nhanh, Kết anh đại điển còn chưa kịp làm, mà đã đến Kiến Long Môn rồi.

Chỉ là ý nghĩ của Long Môn lễ lại không giống với ý nghĩ của Kết anh đại điển.

Nhìn quanh toàn bộ đại lục hay có tính cả Nam Cảnh thì số lượng Kiến Long Môn tu sĩ cũng chỉ có đâu đó vài ngàn người.

Mỗi một Kiến Long Môn đều vô cùng đáng quý, cho dù có nói là một câu, họ là đại năng đương thời thì cũng chẳng quá tí nào.

Tới giai đoạn này, con người ta đã có thể tự xưng được một câu — — Tông sư.

Đồng thời, đối với ý nghĩa ở Thương Hoàn, nàng đã có thể chính thức tiếp nhận vị trí Thương Hoàn thủ tọa, tự mình quản lý một phong.

Bình Luận (0)
Comment