Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 799 - Chương 799. Chương 799

Chương 799. Chương 799 Chương 799. Chương 799

Kỳ Niệm Nhất tự mình uống một nửa, một nửa còn lại thì rót xuống trước mặt Diệp Hi Vi, rượu rơi xuống mặt băng, chẳng mấy chốc đã đông lại thành băng.

Môi nàng giật giật, nhìn Diệp Hi Vi, vốn dĩ tính nói gì đó nhưng rồi lại cảm thấy không cần phải nói nữa.

Cuối cùng Kỳ Niệm Nhất chỉ đứng ở chỗ cách Diệp Hi Vi khoảng vài bước, nghiêm túc hành một lễ dành cho kiếm giả về phía nàng ta.

Kỳ Niệm Nhất cầm Phi Bạch, lúc hành lễ thì hai ngón tay khép lại, dấy lên linh diễm màu xanh trắng, nhẹ nhàng vuốt từ mũi kiếm đến chỗ một phần ba trên thân kiếm.

Phi Bạch hoàn toàn bị linh diễm của nàng bật lửa.

Nhưng đây không chỉ là một hành lễ.

Linh diễm của nàng bao vây lấy kiếm khí thẳng lên tận trời, kiếm quang trong suốt chói sáng xuyên thấu trời cao, đón nhận ánh nắng mặt mời đầu tiên của buổi sáng.

Thậm chí kiếm quang của nàng còn hoàn toàn át đi ánh mắt trời.

Đạo kiếm quang này vượt qua Thâm Uyên, nghênh hướng thái dương, vén ra ban ngày cho toàn bộ đại lục cùng với ánh nắng.

Lần này Kỳ Niệm Nhất thật sự chỉ tới một mình, đến linh sủng Cơ Sướng cũng không mang đến.

Nàng như là về với dáng vẻ lúc ban đầu, chỉ có một mình nàng và một thanh kiếm.

Kỳ Niệm Nhất chậm rãi bay lên không, lơ lửng trên đám mây, bình tĩnh nhìn sông băng phía dưới.

Thanh kiếm nàng cầm trong tay đổi thành đoạn kiếm đã từng giết chết Bạch Trạch kia, cảm giác khi cầm binh khí không trọn vẹn trong tay đúng là vô cùng khác biệt, nhưng sát khí cũng vô cùng dày đặc.

Vào lúc ánh sáng hoàn toàn chiếu sáng đại lục thì trong mắt Kỳ Niệm Nhất bốc lên ánh lửa, toàn bộ sức mạnh Bạch Trạch trong người hội tụ lại trong lòng bàn tay, theo đoạn kiếm dứt khoát chém thẳng xuống.

Động tác của nàng vẫn chưa dừng, mượn sức vừa rồi đột nhiên xoay người trên không trung, kiếm khí lại chém xuống lần nữa.

Liên tục bảy kiếm, kiếm thế của mỗi một kiếm đều cao hơn cái trước, ở kiếm thứ bảy cuối cùng đã căng đầy như trăng tròn.

Gió trên trời cao cuốn quần áo của nàng lên, nàng đang mặc đạo bào màu xanh nhạt của Thương Hoàn, mái tóc trắng bay múa phía sau lưng, giống như muốn hòa thành một thể với màn trời xanh thẳm và băng tuyết ngập trời.

Màu đỏ đậm lộ ra loáng thoáng bên hông trở thành màu sắc duy nhất.

Kiếm khí lập tức chém xuống tầng băng, lớp băng dày hơn mười mét phát ra tiếng chấn động dữ dội, rồi sau đó là một vết nứt xuất hiện từ giữa.

Kiếm thứ hai, kiếm thứ ba... Kiếm thứ bảy.

Mỗi một kiếm đều chém vào vết nứt đó.

Kỳ Niệm Nhất nghe thấy một tiếng băng nứt vang lên lanh lảnh.

Sau kiếm thứ bảy thì vết nứt chi chít như mạng nhện trên mặt băng vỡ ra tầng tầng, dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được để vỡ vụn ầm ầm.

Toàn bộ lớp băng trên sông băng ở Thâm Uyên bắt đầu sụp đổ từ chỗ này, lớp băng dày nặng, nhũ băng bén nhọn, tuyết trắng dày cộm đồng thời đổ xuống, thậm chí còn kéo theo những nơi bên ngoài trong phạm vi mấy chục kilomet xung quanh Thâm Uyên, phát ra chấn động giống như động đất vậy.

Nhìn xuống từ trên cao có thể nhìn thấy sau khi lớp băng vỡ ra, Thâm Uyên vô tận lại lộ ra lần nữa.

Cảnh tượng giống như tận thế vậy.

Yêu ma quỷ quái và u hồn bị Diệp Hi Vi đóng băng vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu đứng yên tại chỗ.

Kỳ Niệm Nhất biết bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn chết đi, nhưng cũng không thật sự tồn tại, chỉ là dừng lại ở khoảnh khắc bị đóng băng kia.

Cả Diệp Hi Vi cũng giống thế.

Động tĩnh đáng sợ như thế, kinh động đến những người đóng giữ ở Thần Cơ.

Yến Hoài Phong cảm giác trái tim nhói mạnh một cái, hắn vừa sinh ra một chút linh cảm chẳng lành thì giây tiếp theo đã nghe thấy động tĩnh giống như hủy thiên diệt địa truyền đến từ đầu bên kia Thâm Uyên.

Tất cả mọi người ở Thần Cơ lập tức xông ra ngoài, thấy một mình Kỳ Niệm Nhất đang lơ lửng bên trên Thâm Uyên, rút kiếm điên cuồng chém xuống sông băng.

Bình Luận (0)
Comment