Ngàn Năm Trước Chuyến Tây Du (Dịch)

Chương 43 - Chúc Do Thuật(*) Và Quỷ Môn Thập Tam Châm

Dịch giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư

Doanh Quý Xương nhìn Hắc Bá, mãi nửa ngày sau, mới đột nhiên mở miệng, nói: “Chuẩn bị hoàng bố, chu sa, bút, cùng với một bộ châm bạc, sau một canh giờ nữa ta sẽ giúp bá bá trị liệu thương thế.”

Nghe vậy, hai mắt của Hắc Bá bỗng lóe lên hai đạo tinh quang, vô cùng kinh ngạc nhìn Doanh Quý Xương, nói: “Thiếu Công tử vậy mà biết được Chúc Do thuật cùng với Châm Cứu thuật?”

“Đúng.”

Hai mắt nhìn thoáng qua Hắc Bá, Doanh Quý Xương nghiêm nghị, nói: “Sinh bất nhập Chúc Do, chết bất hạ quỷ môn, thương thế của ngươi, cần phải phối hợp Chúc Do thuật với Quỷ Môn Thập Tam Châm mới có thể chữa khỏi.”

“Lý do chính là vì thực lực của ta còn chưa đủ, nếu như hiện tại đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí thì chỉ cần có Quỷ Môn Thập Tam Châm cũng đủ rồi. Còn bây giờ, ta phải mượn thêm tác dụng của Chúc Do thuật mới được!”

Trong mắt Hắc Bá càng chấn động nhiều hơn, bởi vì hắn biết rất rõ lai lịch của Chúc Do thuật là cái gì. Đây chính là y thuật thần bí đã thất truyền từ thời của Tam Hoàng Ngũ Đế, tác dụng của nó đương nhiên là không bình thường.

Tại lúc này đây, Hắc Bá đối với Doanh Quý Xương càng thêm xem trọng mấy phần. Trong mắt hắn, tên thiếu niên Doanh Quý Xương đang ở trước mặt chính là một hạt giống có tiềm lực phi phàm.

Trong lòng Hắc Bá cũng suy nghĩ rất nhiều, Chúc Do thuật tính đến nay thì đã thất truyền rất lâu, vậy mà Doanh Quý Xương lại biết được. Lại nói đến Quỷ Môn Thập Tam Châm, hắn càng là chưa từng nghe thấy, điều này khiến hắn có một cảm giác khó nói nên lời.

Qua đó cũng có thể thấy được sự thần bí cùng tài năng của Doanh Quý Xương.

……

“Thiếu công tử yên tâm, sau một canh giờ những thứ ngươi yêu cầu đều sẽ chuẩn bị đầy đủ!”

Lúc này, Hắc Bá không còn dám xem thường Doanh Quý Xương chút nào. Đồng thời hắn rất tin tưởng Doanh Quý Xương hoàn toàn có đủ khả năng để chữa khỏi thương thế của bản thân.

“Được.”

Gật gật đầu, Doanh Quý Xương rời khỏi tiểu viện của Hắc Bá, sắp phải thi triển ra Chúc Do thuật cùng lúc sử dụng Quỷ Môn Thập Tam Châm, cho nên hắn cần phải để bản thân đạt đến trạng thái tốt nhất.

“Ở trên trường án còn có một trang giấy lụa, trong đó có viết ra những dược liệu cần phải dùng, Hắc Bá cũng chuẩn bị tốt những thứ này đi!”

……

Bước ra khỏi sân, Doanh Quý Xương liền gặp Hắc Ngọc đang đứng chờ liền nói: “Vào trong đi, phụ thân ngươi có chuyện cần ngươi làm!”

“Vâng.”

Vốn là lúc ban đầu, Doanh Quý Xương đối với Hắc Bá cũng có chút hảo cảm, cùng kính trọng. Dù sao tuổi thơ đều ở cạnh hắn, thế nhưng Hắc Bá cũng đã từ chối giúp hắn. Hắn đưa ra đề nghị hợp tác, Hắc Bá lại đồng ý, kể từ khi đó sự kính trọng này cũng không còn lại chút nào.

Hắn xem lần cứu chữa này trở thành một trận giao dịch mà thôi.

“Phụ thân, ngươi tìm ta?”

Đi vào sân, Hắc Ngọc hướng tới Hắc Bá khom ngươi cung kính mà nói.

“Ừ.”

Nhìn thấy Hắc Ngọc đi vào, Hắc Bá tự nhiên hiểu rõ Doanh Quý Xương muốn Hắc Ngọc tự mình chuẩn bị vật liệu, vì thế gật gật đầu: “Chuẩn bị chu sa, hoàng bố, bút, cùng với một bộ châm bạc, trong vòng nửa canh giờ đều phải mang đến chỗ của ta.”

“Vâng.”

Hắc Bá đưa tấm lụa cho Hắc Ngọc, dặn dò, nói: “Còn nữa, ngươi đi gặp Bệ Hạ, xin hắn cung cấp những dược liệu tốt nhất rồi cũng đem tới ——!”

“Hài nhi minh bạch!”

Gật gật đầu đáp ứng lời dặn dò của Hắc Bá, sau đó Hắc Ngọc liền nhanh chóng rời đi. chuyện này có liên quan đến thương thế của Hắc Ba, do đó Hắc Ngọc không dám chậm trễ một chút nào. Hắn liền trực tiếp mà tiến tới Chính Sự đường để cầu kiến Doanh Cừ Lương.

Nếu như chưa có được sự chấp thuận của Doanh Cừ Lương, hắn dù nhanh chóng tới Thái Y viện thì cũng không cách nào lấy được dược liệu.

“Vi thần Hắc Ngọc tham kiến Bệ Hạ!”

Nghe vậy, Doanh Cừ Lương còn đang bận làm việc trên trường án, trước mặt hắn có một chồng tấu chương cao như toàn núi nhỏ, hắn từ sau chồng tấu chương nghiêng đầu nhìn về phía Hắc Ngọc, nói: “Hắc Ngọc, thiếu công tử đã trở về rồi sao?”

“Bệ Hạ, việc này ta cũng không rõ ràng, chỉ biết sau khi thiếu công tử rời đi tiểu viện của cha ta. Người liền bảo ta phải chuẩn bị chu sa, bút, hoàng bố, cùng với những loại dược liệu được ghi ở bên trên tấm lụa này!”

Buông tấu chương đang duyệt trên tay xuống, Doanh Cừ Lương cảm thấy rất kinh ngạc nhìn thoáng qua Hắc Ngọc, sau đó tiếp nhận mảnh giấy lụa đọc một lần rồi phân phó, nói.

“Mang theo lệnh của Cô, tới Thái Y viện lấy linh dược!”

“Tuân mệnh.”

……

Nhìn Hắc Ngọc rời đi, Doanh Cừ Lương trong lòng có chút không bình tĩnh, hắn đứng ngồi không yên.

Nói thế nào đi nữa thì đây chính là chuyện có liên quan đến Hắc Bá, hắn nhìn thoáng qua sách lụa cũng thấy rất nhiều những linh dược có tác dụng kéo dài sinh mệnh. Nghĩ đến đây hắn đã không chịu được mà nhanh chóng rời khỏi Chính Sự đường.

Lúc này, Doanh Quý Xương cũng đang ở trong Lịch Dương cung, do đó Doanh Cừ Lương cũng liền tiến thẳng tới tẩm cung của hắn.

“Thần Doanh Quý Xương tham kiến Bệ Hạ!”

Phất tay mấy cái, Doanh Cừ Lương trực tiếp đi vào bên trong, trên mặt hắn thần sắc rất kích động mà nói: “Tam đệ, ngươi có chắc chắn chữa khỏi cho Hắc Bá hay không?”

“Có thể thử một lần!”

Nhoẻn miệng cười, Doanh Quý Xương đã sớm đoán được rằng Doanh Cừ Lương sẽ tìm tới bản thân. Dù sao muốn tới Thái Y viện lấy dược liệu thì không cách nào mà Doanh Cừ Lương lại không biết.

“Ngươi! Tên tiểu tử đáng giận này, nếu là có nắm chắc tại sao trước đó không nói cho ta cùng đại huynh!” Giờ khắc này, Doanh Cừ Lương trên mặt rất vui sướng, cũng có chút oán giận.

“Ha ha ha…”

Cười lắc lắc đầu, Doanh Quý Xương bất đắc dĩ, nói: “Cũng vì ta lo lắng thôi, chưa gặp qua Hắc Bá, ta không dám nói lời tự tin gì. Các cụ đã dạy, nói trước bước không qua, ta lại không muốn để hai vị ca ca mừng hụt một lần.”

“Tiểu tử ngươi giỏi lắm!”

Đánh vào trên ngực Doanh Quý Xương một cái sau đó Doanh Cừ Lương mới bình tĩnh một chút. Chuyện quan trọng thế này đích thực là càng ít người biết thì càng tốt.

“Tam đệ, ngươi nắm chắc mấy phần?”

Giờ khắc này, Doanh Cừ Lương trong lòng tràn đầy thấp thỏm. Lúc đầu nghe tin này hắn là rất vui mừng, kích động, thế nhưng sau khi bình tĩnh lại thì cảm thấy rất lo lắng, có thể nói là hy vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều.

Thương thế của Hắc Bá nếu như có thể chữa khỏi được thì nội tình của Tần quốc sẽ lại sâu một chút. Dù sao nếu có Hắc Bá tọa trấn sau lưng, hắn muốn đối phó với những thế lực của kẻ địch kia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Càng đặc biệt là khi Hắc Bá khỏi hẳn, Tần quốc lại sẽ một lần nữa có lực uy hiếp đối với đám người trong giang hồ. Sau đó hắn muốn làm việc gì cũng không đến mực bị động như bây giờ nữa.

“Tám phần!”

Cho Doanh Cừ Lương hy vọng, Doanh Quý Xương cười cười: “Chẳng qua là ta không thể một lần mà chữa khỏi hẳn, cần phải ba lần, do đó còn cần Hắc Bá phối hợp một chút.”

“Linh dược trong Thái Y viện có lẽ cũng sẽ phải hao tổn mất chín thành…”

“Ha ha ha…”

Nghe vậy, Doanh Cừ Lương cười lớn một tiếng, hướng tới Doanh Quý Xương, nói: “Tam đệ, chỉ cần là có thể chữa khỏi thương thế trên người của Hắc Bá, thì linh dược tốn bao nhiêu cũng đáng giá. Chỉ cần sau đó chúng ta đối phó được uy hiếp từ lục quốc ở Sơn Đông, linh dược tự nhiên sẽ cuồn cuộn không ngừng.”

“Nếu Bệ Hạ cũng không cảm thấy tiếc linh dược, vậy mọi chuyện đều tốt rồi!”

Gật gật đầu, Doanh Quý Xương đối với Doanh Cừ Lương nhếch miệng cười, nói: “Tối nay trị liệu xong, ta cũng không quay trở về mà muốn trực tiếp ở lại chỗ này.”

“Ngày mai cũng thuận tiện để tham gia triều hội…”

Vỗ vỗ Doanh Quý Xương đầu vai, Doanh Cừ Lương chỉ vào tẩm cung, nói: “Không cần phải nói như vậy, đây vốn là tẩm cung của ngươi, chỉ cần ngươi thích lúc nào cũng có thể vào đây ở.”

“Ha ha ha…”

Khẽ cười một tiếng, Doanh Quý Xương gật gật đầu: “Ta cũng biết, thế nhưng hôm nay đột nhiên ở lại trong cung, do đó muốn báo cho ngươi một tiếng, tránh để xảy ra hiểu lầm đáng tiếc gì.”

“Tiểu tử ngươi giỏi rồi, trưởng thành lên đủ lông đủ cánh, giờ đối với ca ca cũng trở nên khách khí như người ngoài rồi!” Đột nhiên, Doanh Cừ Lương chuyện vừa câu chuyện, hướng tới Doanh Quý Xương cảm khái, nói.

“Cái này tất nhiên là không có!”

Vội vàng lắc lắc đầu, Doanh Quý Xương cười khổ giải thích, nói: “Ca ca, ngươi hiện tại là Tần quốc Quân Thượng, là vua một nước, một hành động một cử chỉ của người đều đại diện cho cả Tần quốc.”

“Cho nên lễ tiết càng phải coi trọng nhiều hơn. Tần quốc cũng phải thay đổi. Nếu không, cứ mãi như thế này ta sợ là Tần quốc sớm rơi vào cảnh đường cùng không lối thoát!”

“Điểm này trong lòng ta hiểu rõ!”

Nhìn thẳng vào hai mắt của Doanh Quý Xương, ngay lúc này thần sắc của Doanh Cừ Lương liền trở nên nghiêm nghị, hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói từng chữ một: “Tam đệ, ta có dự định sẽ tuyên bố lệnh Cầu Hiền, đưa ra khắp Trung Nguyên!”

“Được!”

Gật gật đầu, Doanh Quý Xương vui mừng, cuối cùng cũng nghe được câu nói này, nhưng hắn vẫn là lắc đầu nói, nói: “Bệ Hạ, bây giờ còn chưa phải lúc, chúng ta cần chờ đợi chút nữa!”

“Hiện giờ tình thế Tần quốc quá loạn, khi các tu sĩ của Sơn Đông gia nhập sẽ càng loạn hơn nữa.”

“Chờ đến lúc làm cho giang hồ bình ổn, lại đẩy lui được Sơn Đông lục quốc, khi đó Tần quốc chúng ta lại đưa ra Cầu Hiền lệnh vẫn chưa muộn. Bằng không trong lúc loạn lạc này, Tần quốc cũng không lưu giữ được nhân tài!”

……

[Edit ghi chú thêm:

(*) Chúc Do: có nghĩa là cầu thần ban phúc lành và tiêu trừ tai họa.]

Bình Luận (0)
Comment