Cửu tộc bị vây ở trong cái cấm địa này, Luyện đan sư ít tới thương cảm, mà những Luyện đan sư thưa thớ kia cũng không biết luyện chế đan dược cấp cao, bởi vì tài nguyên dược liệu nơi này quá thưa thớt, căn bản không có cách tiến hành học tập, muốn trở thành một luyện đan sư cấp cao thì đầu tiên phỉa có tài nguyên dược liệu phong phú.
Ở trong ấn tượng của Mục Thiến Hương, những Luyện đan sư kia đều là lão gia gia tóc hoa râm, không nghĩ tới vậy mà lại có Luyện đan sư trẻ tuổi như vậy.
"Hái quả kia xuống đi, ngươi là Luyện đan sư, cái này có lẽ là rất quan trọng đối với ngươi đi." Mục Thiến Hương nói.
Nếu như không phải Mục Thiến Hương, Thẩm Tường bây giờ cũng sẽ không đạt được Thú Sát thuật và cái nắp Thần đỉnh kia một cách dễ dàng như vậy, hiện tại Mục Thiến Hương còn muốn đưa Phượng Hoàng quả này cho hắn.
"Tiểu Hương, thật không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào, ngươi thế nhưng là giúp ta một đại ân, để cho ta đạt được nhiều đồ vật như vậy." Thẩm Tường nhìn vào Mục Thiến Hương mà nói.
"Ngươi muốn cảm tạ ta vậy thì cho ta một cái Tiên khí rất lợi hại đi, tuy rằng ta có một thanh nhưng quá kém." Mục Thiến Hương cười cười nói.
Tiên kiếm tốt Thẩm Tường đương nhiên là có, chỉ là những Tiên kiếm kia không thể tùy tiện cầm lấy ra dùng, bởi vì đều là Thẩm Tường cướp được, cho Mục Thiến Hương thì sẽ chỉ mang tới phiền phức cho nàng ta.
"Không thành vấn đề, chờ sau khi ra ngoài, ta sẽ lập tức dẫn ngươi đi làm một cái Tiên kiếm mà ngươi hài lòng!" Thẩm Tường lấy Phượng Hoảng quả kia xuống, nói ra: "Mà quả này là có thể đổi được không ít Tiên kiếm tốt, cho nên ta muốn đáp tạ ngươi chắc chắn không thể lấy Tiên kiếm ra để cảm ơn ngươi!"
"Vậy chúng ta nhanh đi tìm tên hỗn đản kia đi, để hắn mang chúng ta đi ra ngoài!" Mục Thiến Hương đã không kịp chờ đợi muốn rời khỏi nơi này, nàng ta muốn đi tới Cửu Thiên mà nàng ta mong chờ đã lâu kia sớm hơn một chút.
Thẩm Tường bay giờ cũng không có thời gian, bằng không hắn chắc chắn dùng Sáng Tạo thần dịch làm ra một số thánh dược cấp cao chữa thương cho Mục Thiến Hương làm đáp tạ, chỉ là những dược liệu Thánh cấp kia cần rất nhiều lượng lớn Sáng Tạo thần dịch, trong thời gian ngắn hắn không bỏ ra nổi.
Mục Thiến Hương và Thẩm Tường rời khỏi cái không gian nhỏ này, quay trở về cái sơn động kia, Đoạn Minh còn chưa có tới, Thẩm Tường ở trong này tiếp tục sử dụng Thất Thải thánh hạch tu luyện, hiện tại hắn cũng không đi học Thú Sát thuật kia, bởi vì hắn lo lắng ở lúc học tập lĩnh ngộ tới lúc then chốt thì lại bị đánh gãy.
Mục Thiến Hương là một nữ tử rất rộng rãi, chẳng mấy chốc đã từ trong bi thương tỉnh lại, bên trong pháp bảo trữ vật của nàng còn có không ít đồ ăn ngon, Thẩm Tường từ chỗ Long Tuyết Di lấy một chút linh quả đưa cho Mục Thiến Hương coi như là đồ ăn vặt mà ăn, nàng ta giống như Long Tuyết Di, đều là rất thích ăn uống, nhiều khi miệng của nàng đều đang ở trong trạng thái nhai đồ ăn.
Thẩm Tường tu luyện ở trong sơn động hơn mười ngày, hấp thu năng lượng bên trong Thất Thải thánh hạch, tuy rằng hắn mới chỉ sử dụng tổng cộng có hơn hai mươi ngày, nhưng cũng đã cảm nhận được chính mình có tăng lên rõ ràng, chỉ là tới khoảng cách đột phá còn cần một đoạn thời gian.
Đoạn Minh xuất hiện trong sơn động, Mục Thiến Hương vừa nhìn thấy hắn đi tới thì lập tức thu thịt nướng đặt ở một bên lại, chỉ để lại một khối rất nhỏ.
"Tiểu nha đầu, không nên hẹp hòi như vậy đi!" Đoạn Minh cười cười nói, lấy thịt nước ở trên cái đĩa kia đi.
"Ngươi muốn ăn ta có thể nướng giúp ngươi, tuy nhiên ngươi tự mình cầm thịt tới, thực lực của ngươi cường đại như vậy, tùy tiện mấy cái là có thể săn giết cự thú rất mạnh, chỗ của ta chỉ còn một chút, Thẩm đại ca nói, ở bên ngoài cũng không có nhiều loại thịt thú vật cấp cao như vậy để ăn." Mục Thiên Hương nói.
Đoạn Minh cười nói: "Ngươi đi ra bên ngoài thì chỉ cần có tiên tinh ngay cả thịt Long cũng có thể ăn vào chứ đừng nói thịt thú vật cấp cao này?"
"Hiện tại thịt Long cũng không dễ kiếm, cho dù có tiên tinh cũng rất khó mua được." Thẩm Tường nói.
"Như vậy a, hiện tại Long càng ngày càng ít sao?" Đoạn Minh bây giờ mới ý thức tới thời đại trước đó của chính mình đã qua rồi.
"Nhưng là thịt thú vật cấp cao vẫn phải có, huống hồ thịt Long cũng không dễ ăn, vừa chua vừa cứng, còn không bằng dùng để luyện đan."
"Ngươi nếm qua rồi?" Mục Thiên Hương không nghĩ tới Thẩm Tường đã nếm qua thịt Long rồi, nàng ta lớn lên ở trong thánh địa này, tự nhiên biết Long là một loại thú loại rất đáng sợ rất cường đại.
"Đương nhiên, chờ sau khi ra ngoài ta đưa ngươi một số thịt chim ... đây chính là một loại thịt chim rất trân quý." Thẩm Tường nói.
"Có thể cho ta nếm một chút hay không..."
"Tiền bối, chính ngươi đi làm đi, Hoàng Điểu tộc còn chưa bị diệt vong." Thẩm Tường nói.
Đoạn Minh lắc đầu thở dài, hắn không nghĩ tới tiểu quỷ bây giờ lại không tôn trọng người già như vậy, cái gì cũng bảo chính hắn đi làm.
"Đi thôi, hiện tại là có thể rời khỏi nơi này, trước đó ta đã nói rõ, cái thông đạo đi qua kia là không ổn định lắm, nhưng vẫn là có thể để cho chúng ta ra ngoài, chỉ có điều sẽ bị những năng lượng bạo ngược bên trong kia công kích, tới lúc đó ở bên trong ngay cả ta khả năng cũng không thể chống lại công kích của một số năng lượng, tuy nhiên các ngươi yên tâm, người không chịu nổi chỉ là sẽ ăn chút nỗi khổ ở da thịt mà thôi." Đoạn Minh đi ra sơn động, vừa đi vừa nói.
Thẩm Tường nắm chặt tay Mục Thiến Hương, nói ra: "Đừng sợ, tới lúc đó ta sẽ để cho người vào bên trong một cái pháp bảo trữ vật của ta."
"Ta không có sợ." Mục Thiến Hương không hề sợ hãi: "Ta cũng muốn đi ra cùng ngươi, ta không sợ đau nhức!"
"Ngoan, tiến vào bên trong pháp bảo trữ vật của ta." Giọng nói của Thẩm Tường trở nên nghiêm khắc một chút, hắn lo lắng cái thông đạo kia sẽ xảy ra đột biến mà Đoạn Minh không cách nào khống chế được, đây chính là thông đạo không gian, nếu như làm không cẩn thận, tiến vào bên trong không gian hỗn loạn thì loại tra tấn này không phải ai cũng có thể thừa nhận được.
Nhưng là Thẩm Tường không sợ, trên người hắn có Huyền Vũ Kim Cương giáp hộ thể, hơn nữa nhục thân rất cường đại.
"Có thể cho ta đi vào được hay không?" Đoạn Minh ở một bên trêu ghẹo nói.
"Tiền bối, ngươi tiến vào thì ai dẫn đường a." Thẩm Tường rất im lặng, Đoạn Minh này không có một chút dáng vẻ tiền bối nào.
Đoạn Minh mang theo đám người Thẩm Tường đi tới biên giới kết giới, ở chỗ này có một ngọn núi đá rất thấp, ở trên khắc đầy linh văn, nhìn những vết tích này giống như là vừa mới khắc đi ra vậy.
"Đây đều là ngươi vừa mới làm ra?" Thẩm Tường kinh ngạc hỏi.
"Ở chỗ này vốn có một cái cửa ra, nhưng muốn mở ra thì cần phải có một cái đại trận như vậy thì mới có thể mở ra." Đoạn Minh nói, hắn đi tới bên cạnh ngọn núi đá kia, bàn tay dán vào một chỗ bằng phẳng, rồi mới rót lực lượng hùng hậu của hắn vào.
"Tiền bối, ngươi vượt qua Tán Tiên kiếp bao nhiêu lần rồi?" Thẩm Tường tò mò hỏi, Long Tuyết Di trước đó phán đoán là ba mươi lần.
"Bốn mươi ba lần, còn có sáu lần ta coi như được giải thoát rồi, cũng không biết ở bên trong Tán Tiên kiếp sau đó có thể còn sống sót hay không." Đoạn Minh khắp khuôn mặt là vẻ bất đắc dĩ.
"Ngươi biết Đan Đế không? Nghe nói hắn cũng tiến vào nơi này, hơn nữa sau khi tiến vào đây thì chưa bao giờ thấy đi ra." Thẩm Tường lại hỏi, hắn cảm thấy Đoạn Minh này có lẽ là nhân vật cùng thời kỳ với Đan Đế.
"Ta biết hắn, nhưng hắn không biết ta, đây chính là một người rất lợi hại, tuy nhiên hắn không chạy thoát khỏi nơi này, bởi vì hắn không biết phương pháp." Đoạn Minh vừa rót lực lượng mở ra đại trận này, vừa nói.
"Nhưng là ta ở bên ngoài khu rừng kia nhìn thấy một bộ ngọc cốt, ta nghi ngờ là của hắn, hắn có thể đi tới ngược trở lại tới khu rừng rậm kia cũng coi như rất lợi hại." Thẩm Tường nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 8