Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1513 - Chương 1513 - Miêu Nhi

Chương 1513 - Miêu Nhi
Chương 1513 - Miêu Nhi

Đây không thể nghi ngờ là hai đầu Thánh Thú, bởi vì có thể hóa thành hình người, hơn nữa nhục thân rất cường đại, lực lượng kia rất khủng bố, lúc thiếu niên kia mỗi một lần đánh ra, lực lượng mà nắm đấm thả ra đều chấn động cả đại địa.

"Những gia hỏa này làm sao lại nguyên thủy như vậy? Ngay cả một bộ quần áo cho ra dáng cũng không có, còn không có một bằng những Thánh thú bên ngoài kia." Thẩm Tường nói, hắn gặp được Cuồng Sư hoàng và con cái của nó, ăn mặc đều rất không tệ, mà bây giờ hai con Thánh thú trước mắt bọn họ lại giống như là người nguyên thủy vậy.

"Ta hiểu được, những con Thánh Thú này vốn chính là dáng vẻ như vậy, bọn họ còn chưa có dung nhập vào xã hội nhân loại, khả năng là sâu trong Thiên Vực mới có xã hội văn minh, mà đây chỉ là dã ngoại, còn bị hạn chế bởi một cái kết giới rất lợi hại." Hoàng Cẩm Thiên nói.

"Nói như vậy, loại địa phương này chính là hoang sơn dã lĩnh trong thế giới nhân loại chúng ta, chuyên môn dùng để săn thú?" Thẩm Tường hít một hơi.

"Không sai, những Thánh Thú này có lẽ là con mồi tương đối trân quý." Hoàng Cẩm Thiên gật nhẹ đầu: "Xem ra, thiếu niên kia sắp đánh bại đại hán kia lợi hại a."

Thẩm Tường gật nhẹ đầu, đại hán kia bị đánh tới chạy trốn, tuy nhiên vẫn bị thiếu niên kia đuổi kịp, bây giờ đã bị đánh tới đầu rơi máu chảy, đã bị thiếu niên kia khắc chế hoàn toàn.

"Sắp bị đánh chết, nếu như chúng ta có thể đi thu thi thể thì tốt." Hoàng Cẩm Thiên ngo ngoe muốn động, tuy nhiên hắn biết mình đánh không lại thiếu niên kia, tuy rằng thoạt nhìn là một thiếu niên, nhưng bản thể của thiếu niên này lại là một con Thánh Thú.

Cứ như vậy, đại hán kia bị thiếu niên này dùng song quyền đánh cho ngất xỉu, đầu đã vỡ ra, sau đó thiếu niên này tàn nhẫn giẫm lên trên thân thể đại hán kia.

Thẳng tới đại hán kia biến thành một con cự ưng màu đen, thiếu niên kia mới dừng lại, hắn vậy mà không cần thi thể này, để Hoàng Cẩm Thiên và Thẩm Tường mừng rỡ như điên.

Ngay vào lúc Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên lên kế hoạch nên như thế nào mới có thể lấy được thi thể cự ưng, thiếu niên kia bỗng nhiên nhìn lại, tuy rằng khoảng cách hơn ngàn trượng, nhưng ánh mắt tràn ngập sát quang, vẫn như cũ để Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên cảm thấy lưng phát lạnh.

"Bị phát hiện, mau chạy đi!" Hoàng Cẩm Thiên âm thầm thở dài, đang muốn chạy trốn, nhưng là thiếu niên kia đã bay tới.

"Ngươi là nhân loại?" Thiếu niên này vậy mà hiểu được ngôn ngữ của nhân loại, hắn trông thấy Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên nằm ở trên mặt đất, hơi nhíu lông mày: "Các ngươi thật yếu!"

Thiếu niên này có mái tóc ngắn, đôi lông mày rậm, dáng dấp vẫn tính là tuấn tú, nước da ngăm đen, một đôi mắt có chút hơi xanh, nhìn rất giống như là mắt mèo con, hình thể hắn tương đối đều đặn, cơ bắp và đường nét rất cân đối.

"Thật xin lỗi, đi nhầm vào lãnh địa của ngươi, chúng ta không phải cố ý, chỉ là tò mò muốn đến nhìn xem." Thẩm Tường vội vàng nói, bởi vì thiếu niên này cũng không có sát tâm.

"Đây không phải là lãnh địa của ta, không cần xin lỗi ta." Thiếu niên kia nói ra: "Các ngươi không phải là nhân loại của Thiên Đô, nhân loại ở Thiên Đô tuyệt không có khả năng nhỏ yếu như vậy, vừa rồi chỉ là đẩy nhẹ mà thôi!"

Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đều đứng lên, trong lòng kinh hãi, đây chẳng qua chỉ là đẩy nhẹ một cái mà thôi, theo bọn hắn nghĩ lại là một chưởng rất khủng bổ, chênh lệch thật rất lớn.

"Thiên Đô chính là nơi mà nhân loại tụ tập ở sâu trong kia?" Hoàng Cẩm Thiên hỏi.

"Không sai, chỗ đó có một Thiên Đế rất mạnh, là một nhân loại, thực lực của hắn rất mạnh, nhân loại ở đó đều rất mạnh." Thiếu niên này gật đầu nói: "Các ngươi là từ đâu tới?"

Thiếu niên Thánh Thú này không có ác ý, để Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên thở dài một hơi.

Thẩm Tường nói lời giải thích: "Chúng ta là từ Cửu Thiên mà tới, ngươi khả năng chưa nghe nói qua!"

Thiếu niên nói ra: "Ta nghe nói qua, đại thế giới Cửu Thiên đúng không, rất nhiều năm về trước từng là một cái thế giới cường thịnh, tuy nhiên sau này xuống dốc, hiện tại đang dần dần khôi phục, tuy nhiên còn cần rất nhiều thời gian."

"Làm sao ngươi lại biết được những chuyện này?" Hoàng Cẩm Thiên tò mò hỏi: "Ngươi đã từng đi tới Thiên Đô chưa?"

"Chưa từng đi qua, ta đi vào đó chỉ có một con đường chết, bọn họ sẽ giết ta, lấy thú đan của ta đi." Thiếu niên lắc đầu nói.

Loại Thánh Thú cường đại này, tiến vào bên trong chỉ có một con đường chết, để Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên có chtú không dám tin tưởng!

"Chẳng lẽ ngươi không muốn di nhìn xem sao? Hoặc là diệt đi một hai tên cường giả trong đó." Thẩm Tường hỏi.

"Ta muốn, nhưng bây giờ chưa được." Thiếu niên kia hít một tiếng: "Bọn họ cứ mỗi cách một đoạn thời gian, đều sẽ phái một số người tiến tới săn giết bắt lấy chúng ta, ta bắt được mấy tên, rất nhiều chuyện đều là nghe bọn họ nói."

Thiếu niên kia hỏi: "Các ngươi đang làm gì ở đây? Các ngươi cũng muốn đi Thiên Đô sao? Ta nghe nói Thiên Đô rất bài xích nhân loại ở thế giới Cửu Thiên, bọn họ còn có ý định thống trị thế giới Cửu Thiên."

"Không dễ dàng như vậy, thế giới Cửu Thiên cũng không yếu! Ở bên trong Thiên Đô đó không có thú loại sao? Đều là nhân loại?" Thẩm Tường hỏi.

"Trước kia có, nhưng bây giờ không có, thú loại đã bị giết chết toàn bộ." Thiếu niên kia nói.

Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Chúng ta tới nơi này là tìm kiếm loại vật này, cái này có thể để chúng ta tăng lên lực lượng một cách nhanh chóng, khả năng cũng có tác dụng đối với các ngươi."

"Đây là Thánh thạch, ở chỗ này quả thực có, tuy nhiên đại đa số đều bị nhân loại của Thiên Đô khống chế, các ngươi muốn đạt được cũng không dễ dàng." Thiếu niên lắc đầu nói: "Xem như chúng ta, cũng rất khó tới cướp đoạt, kết quả chỉ có chết."

Trong nội tâm Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đều rất kinh ngạc, nhân loại nơi này thật sự là quá cường đại đi, loại Thánh Thú này vậy mà sợ bọn họ tới như vậy.

"Tiểu ca xưng hô như thế nào?" Hoàng Cẩm Thiên hỏi.

"Miêu Nhi!" Thiếu niên nói ra: "Ta là một con mèo hoang, bởi vì vận khí không tệ, cho nên mới có thể trưởng thành tới loại tình trạng này."

Mặc dù đối phương là một con Thánh Thú, nhưng lại không phải chủng loại rất hung tàn kia, để Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên yên tâm không ít.

Thẩm Tường lấy ra một trái Thánh Thú quả, đưa cho mèo con, nói ra: "Đây là tặng cho ngươi, xem như một chút lễ vật nhỏ đi!"

Giống như những gì Thẩm Tường phỏng đoán, Miêu Nhi này rất thích, sau khi nhận lấy, ngửi một cái rồi mới cắn một miếng, cảm thấy hương vị rất tốt liền ăn ngấu nghiến.

"Miêu Nhi, Con chim lớn kia có tác dụng đối với ngươi không? Nếu không có tác dụng thì bán cho ta, ta sẽ dùng loại quả vừa rồi đổi lấy với ngươi." Thẩm Tường chỉ vào đại hắc ưng ở xa xa kia, hỏi.

"Các ngươi cầm đi đi, ta lấy đi cũng không có tác dụng gì, ta không thích ăn thịt." Mèo con nói.

Trước đó Lữ Kỳ Liên cho Thẩm Tường không ít linh dịch mà nàng ta ngưng luyện ra, Thẩm Tường dùng một bình phục chế hơn mười trái Thánh Thú quả giao cho Miêu Nhi, rồi mới để con đại hắc ưng kia vào bên trong chiếc Thần đỉnh.

Mèo con đạt được mười trái Thánh Thú quả, rất là vui vẻ, lập tức ăn hết toàn bộ.

"Mèo con, thực lực của ngươi phải rất khá, bằng không cũng không thể chơi chết con đại hắc ưng kia, ngươi có thù với đại hắc ưng kia sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Đại hắc ưng kia là bán mạng cho nhân loại ở Thiên Đô, đi khắp nơi lùng giết những thú loại để lấy thực phẩm cho nhân loại, rồi ta bị hắn để mắt tới, hắn công kích ta, ta liền đánh nhau với hắn." Miêu Nhi nói, hắn mang theo Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đi về phía một mảnh núi ở phía xa.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment