Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1514 - Chương 1514 - Nhân Loại Thiên Đô

Chương 1514 - Nhân loại Thiên Đô
Chương 1514 - Nhân loại Thiên Đô

Thẩm Tường đại khái hiểu rõ đối với Thiên Vực này, Thiên Đô kia bây giờ tất cả đã đều là nhân loại, hơn nữa rất cường đại, thường xuyên săn giết thú loại cường đại ở nơi này, coi như Thánh Thú thì cũng rất e ngại những nhân loại kia.

Bọn họ đi theo Miêu Nhi đi tới vùng rừng núi xanh mơn mởn, tiến vào trong một cái hang động, Miêu Nhi ở lại đây, vì lôi kéo tiểu Miêu Nhi lợi hại này, Thẩm Tường thế nhưng là bỏ ra tiền vốn, thỉnh thoảng lấy một số Thánh Thú quả cho hắn.

Thánh Thú quả của hắn có cấp bậc quá thấp, tuy nhiên Miêu Nhi rất thích ăn, Thánh Thú quả cao cấp hơn mới có tác dụng với Miêu Nhi.

"Nơi này chính là nơi ở của ta, ta xem như là một nửa thú loại ăn chay, bởi vì không tìm thấy thức ăn chay đỡ đói, ta cũng sẽ ăn thịt." Miêu Nhi rất cảm kích Thẩm Tường vì đã đưa cho hắn Thánh Thú quả để ăn, cho nên hắn đều rất tốt đối với Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên, lúc này giữa bọn hắn đã không có bất kỳ địch ý nào.

Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Miêu tiểu ca, Thánh thạch kia có ích đối với ngươi không?"

Miêu Nhi lập tức nói: "Có ích, nếu như có được lượng lớn Thánh thạch thì ta có thể trở nên càng mạnh hơn."

"Ngươi sinh sống ở chỗ này lâu như vậy, ngươi có lẽ biết nơi này ở đâu có loại Thánh thạch này, có thể mang bọn ta đi hay không? Chỉ cần ngươi dẫn chúng ta đi là được rồi." Thẩm Tường nói.

Miêu Nhi cau mày nói: "Đây chính là địa bàn của nhân loại Thiên Đô (gọi tắt là Thiên Nhân), bọn họ khống chế rất nhiều Thánh Thú cường đại, Thiên Nhân thủ hộ những chỗ đó đều rất mạnh, các ngươi đi căn bản chính là muốn chết, các ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại."

Thẩm Tường cười nói: "Cái này cũng không cần ngươi lo lắng, chúng ta không phải đi đánh nhau, chúng ta chỉ là âm thầm cầm đi một chút rồi đi, nếu như có thể lấy được, chúng ta sẽ chia cho ngươi một phần."

Miêu Nhi suy nghĩ một chút, hắn cảm thấy Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên đều không đơn giản, tuy rằng rất yêu, nhưng lại có thể còn sống trong khoảng thời gian từ Cửu Thiên cho tới đây, mà nhân loại ở bên trong Thiên Đô, nếu như nhỏ yếu như vậy mà nói thì căn bản không dám đi ra khỏi Thiên Đô.

"Được, tuy nhiên ta phải đi cùng với các ngươi, ta cũng không muốn các ngươi đi chịu chết, nói không chừng tới lúc đó ta có thể giúp một tay." Miêu Nhi suy tính một lát, nói.

Đã lên kế hoạch để đi, hơn nữa sẽ đối mặt một số cường giả và Thánh Thú kinh khủng, Thẩm Tường phải chuẩn bị đầy đủ, hắn bảo Miêu Nhi để Miêu Nhi cho hắn làm một cái mật thất ở chỗ này, rồi mới ở bên trong luyện chế càng nhiều Túy Thần tán hơn.

Mười ngày sau, bọn họ bắt đầu lên đường.

"Miêu Nhi, nơi này có Sơn dương sao?" Hoàng Cẩm Thiên chợt nhớ tới dấu chân của Sơn dương mà trước đó truy tung.

"Có, tuy nhiên rất yếu, nhưng lúc thành đàn thì lại rất mạnh, nếu như những Sơn dương lạc đàn, trên cơ bản đều sẽ trở thành đồ ăn, nghe nói bây giờ phần lớn Sơn dương đều bị Thiên Nhân bắt lại, có lẽ là dùng để đào Thánh thạch." Miêu Nhi nói, thú loại nơi này, gọi những người của Thiên Đô kia là Thiên Nhân.

Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên dự định vớt một món liền đi, nhân loại nơi này thật sự là quá cường đại, bọn họ muốn đi trộm Thánh thạch, trước tiên còn phải tiến hành quan sát, nếu như không có tự tin tuyệt đối, bọn họ cũng sẽ không đi chịu chết.

Không trung bỗng nhiên truyền tới một tiếng hót lanh lảnh, chạy đi chặng đường hơn mười ngày, cuối cùng sắp tới.

"Thánh Trảo Hắc Ưng, móng vuốt bọn họ đều rất lợi hại, hiện tại bọn họ đang tuần tra, nếu như không ẩn nấp cẩn thận, bị bọn họ phát hiện thì bọn họ sẽ lập tức công kích, rất nhiều Thánh Thú đi tới gần nơi này thì đều sẽ bị công kích." Miêu Nhi mang theo Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên nhanh chóng trốn vào dưới một gốc cây đại thụ.

Khu rừng núi rộng lớn này có rất nhiều cây cối, nhưng ở phía trước lại có một khu vực trống trải, có hàng chục ngọn núi lớn với nhiều dấu vết đã được đào ra, tất cả cây cối ở trên đó đều bị phá hủy, nơi đó chính là nơi cất giữ Thánh thạch.

"Không có trận pháp!" Thẩm Tường thấp giọng nói.

"Bày trận rất rắc rối, cho nên bọn họ sẽ để cho một số Thánh Ưng đi tuần tra, loại Thánh Ưng này chính bọn hắn nuôi rất nhiều, cũng có bị bắt được." Miêu Nhi nói ra: "Ở chỗ này, Thánh Thú quá bình thường, chỉ có loại Thánh Thú hoàng mới có thể chống lại nhân loại của Thiên Đô, nhưng lại rất rất ít, coi như hơi nhiều thì cũng sẽ không đi kết thù với Thiên Nhân."

"Nơi này có Long không?" Thẩm Tường hỏi, đây là hỏi thay cho Long Tuyết Di.

"Có, rất ít, ta chưa từng trông thấy, chỉ nghe nói qua, vạn năm cũng không xuất hiện một lần, tuy nhiên rất cường đại là được rồi, có lẽ là Thú Hoàng chúng ta." Miêu Nhi nhìn lên những con Thánh Trảo Hắc Ưng ở trên bầu trời kia, thấp giọng nói: "Hắc Ưng kia đi rồi, chúng ta tiếp tục đi!"

Trông thấy Miêu Nhi quen thuộc đối với nơi này như vậy, Thẩm Tường nghi ngờ lúc trước hắn đã từng tới, hơn nữa còn tới không ít lần.

Lúc tới gần khu vực Thánh Khoáng thạch, Miêu Nhi mang theo Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên chui vào sâu trong một cái khe nứt, ở bên trong có một cái hang động, vào bên trong hang động có một số dây leo, có thể nối thẳng tới đỉnh núi của ngọn núi này.

"Trước kia ta đã từng muốn trộm Thánh thạch, nhưng cuối cùng lại không xuất thủ, bởi vì ta ngây người ở nơi này hơn mười năm, gặp quá nhiều Thánh Thú bị giết." Miêu Nhi nói.

Bọn họ thuận theo dây léo leo lên trên, đi tới một gian nhà đá gần đỉnh núi, ở chỗ này có một số động, có thể từ những động này quan sát khu Thánh Khoáng thạch kia.

"Tại sao không theo phía dưới đào một cái địa đạo đi vào? Nơi này không có trận pháp." Thẩm Tường nói, lúc này khu Thánh Khoáng thạch kia đã thu hết vào mắt, bên trong vậy mà có xây một số phòng ở đẹp đẽ, hắn không trông thấy người nào, ngược lại là trông thấy rất nhiều Sơn dương đang nhảy ở giữa những ngọn núi hoang kia.

"Không được, Thiên Nhân ở bên trong rất lợi hại, có thể cảm ứng được có thứ gì đó đang hoạt động dưới lòng đất, nếu như bị phát hiện thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, các ngươi khả năng không biết tới sự lợi hại của những gia hỏa kia, các ngươi ở chỗ này mấy năm thì chắc chắn có thể thấy bọn họ chém giết Thánh thú như thế nào." Miêu Nhi nói.

Thẩm Tường để Long Tuyết Di dò xét cẩn thận một chút, để tránh bị phát hiện, Long Tuyết Di cũng có tiến bộ không nhỏ, sẽ không giống như lần trước bị Lữ Kỳ Liên phát hiện như vậy.

Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên thông qua các lỗ hổng ở gian nhà đá này, quan sát khu Thánh Khoàng thạch kia, bọn họ muốn tiến hành quan sát trước đã rồi lập ra kế hoạch hành động trước, hành động một cách tùy tiên thì sẽ rất nguy hiểm.

"Thánh Trảo Hắc Ưng có mười con, đã bị ta xử lý một con, còn như Thiên Nhân thì ta cũng không biết, bọn họ ẩn nấp ở bên trong, khó lòng phòng bị." Miêu Nhi thấp giọng nói ra: "Bọn họ chủ yếu dùng một số thú loại cấp thấp tới đào móc tìm kiếm những Thánh thạch kia, chính bọn hắn thì rất lười."

Thẩm Tường hỏi: "Nếu như chín Thánh Trảo Hắc Ưng vây công ngươi, ngươi có thể kéo lại bọn họ bao nhiêu thời gian?"

Miêu Nhi suy nghĩ một chút: "Không rõ ràng, nhưng ta sẽ không chết là được, nói không chừng còn có thể giết chết vài con, Thánh Trảo Hắc Ưng không uy hiếp được ta, chủ yếu là những Thiên Nhân ở bên trong kia."

Long Tuyết Di còn chưa dò xét hiểu rõ, Thẩm Tường cũng không biết bên trong có bao nhiêu loại Thiên Nhân cường đại kia.

Trôi qua mấy canh giờ, Long Tuyết Di mới có kết quả, nhìn ra được nàng ta vô cùng cẩn thận.

"Tổng cộng có sáu loại Thiên Nhân kia, tuy nhiên thật rất mạnh, thực lực của những gia hỏa này đều thuộc loại Cửu Đế Ngũ Tôn năm đó, với cả bọn họ còn trang bị Thánh giáp Thánh binh lợi hại, chỉ sợ còn mạnh hơn, khó trách những tiểu Thánh Thú này vậy mà sợ những Thiên Nhân này." Long Tuyết Di cũng cảm thấy rất kinh ngạc: "Xem ra rất nhiều cường giả của thế giới Cửu Thiên khả năng đều ở bên trong những Thiên Vực này."

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment