Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1515 - Chương 1515 - Thiên Diễn Toán

Chương 1515 - Thiên Diễn toán
Chương 1515 - Thiên Diễn toán

Nhân loại Thiên Đô cường đại, để Miêu Nhi loại Thánh Thú này bởi đó mà sợ hãi, Thẩm Tường lúc này phải xử lý cẩn thận, bằng không sẽ rơi vào bên trong nguy hiểm rất lớn.

"Nhân loại Thiên Đô ở bên trong có bao nhiêu, chúng ta bây giờ đều không rõ ràng, hơn nữa bọn họ rất giảo hoạt, có một số nhân loại đều che giấu, rất khó phát hiện bọn họ." Miêu Nhi nghiêm túc nói ra: "Đã từng có một số Thánh Thú liên hợp lại tiến công nơi này, đã công phá phòng ngự, đánh lùi mấy tên Thiên Nhân, diệt di những Thánh Thú bị nô dịch kia, ngay ở lúc bọn họ bắt đầu đào lấy Thánh thạch, đột nhiên xuất hiện mười mấy Thiên Nhân, hai ba lần đã giải quyết bọn hắn, chỉ có một tên canh chừng có thể còn sống trở về."

Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Chỉ cần biết rằng bên trong có bao nhiêu Thiên Nhân, vậy thì dễ làm rồi!"

Thẩm Tường trông thấy hắn nói như vậy, thì hỏi: "Ngươi có biện pháp gì sao?"

Long Tuyết Di bây giờ còn chưa dò xét hiểu được rõ ràng được hết tình huống ở bên trong, hắn cảm thấy những Thiên Nhân kia muốn ẩn nấp, Long Tuyết Di chắc chắn không dò xét ra được, nếu như giống Miêu Nhi nói như vậy, đột nhiên xuất hiện hơn mười thì ba người bọn họ khả năng đều không sống nổi.

"Đương nhiên là có, tuy nhiên phải mất một chút thời gian!" Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc: "Trước kia người truy sát ngươi, cũng có một số dùng qua một số phá môn cổ xưa mà tính vị trí của ngươi, phương pháp này ta cũng biết, hiện tại khác biệt chính là, ta có thể tính ra bên trong có bao nhiêu người."

"Cái này cũng có thể tính? Trước đó không phải ta bảo ngươi đi tính nơi nào có Thánh thạch, không phải ngươi nói tính không ra sao?"

Hoàng Cẩm Thiên vỗ vỗ đầu của hắn: "Đó là Thánh thạch, hơn nữa lại không có một cái phương hướng nào, hiện tại ta biết được một phạm vi, rồi mới thông qua Tiên Diễn thuật mà tính toán xem bên trong có bao nhiêu sinh linh, toán toán những gia hỏa kia còn có thể sống bao lâu, cho nên cái này tương đối đơn giản, các ngươi chờ ở chỗ này, ta muốn một chút thời gian."

Miêu Nhi ngồi ở trên một tảng đá, Thẩm Tường đi tới bên cạnh hắn, hỏi: "Miêu Nhi, ngươi có muốn rời khỏi nơi này đi thế giới Cửu Thiên nhìn xem không?"

"Không nghĩ, chỗ đó không thích hợp với ta." Miêu Nhi lắc đầu: "Mục tiêu của ta là tiến vào Thiên Đô, có một nơi sâu trong trung tâm, rất thích hợp tăng lực lượng lên, cái chỗ đó vốn là thuộc về loại thú chúng ta."

Thẩm Tường hỏi: "Nhân loại nơi này đều tới từ bên ngoài, hay là họ được sinh ra và lớn lên ở đây?"

Miêu Nhi trầm mặc một lát, giống như là đang tự hỏi.

"Không rõ lắm, tóm lại là thật lâu trước đây rồi, nhân loại và thú loại đề có thể tu hành ở giữa cái Thánh địa kia, tuy nhiên sau này không biết bởi vì nguyên nhân gì lại đuổi thú loại đi, xảy ra một trận đại chiến, rất nhiều Thánh Thú hoàng bị trọng thương hoặc là chết đi."

Thẩm Tường đột nhiên nghĩ rằng điều này có thể có liên quan đến những thay đổi trong thời đại của Thập Thiên đại đế, tiếp tục hỏi: "Có thể biết cụ thể là một số Thánh Thú hoàng nào không?"

"Không biết, đây chính là truyền thuyết, ở bên trong cái Thiên Vực này, chỉ có những thú loại có được ký ức truyền thừa mới biết được một chút."

Hoàng Cẩm Thiên ngồi ở trên mặt đất bỗng nhiên hô một tiếng, Thẩm Tường và Miêu Nhi lập tức nhìn sáng, chỉ thấy trên người Hoàng Cẩm Thiên vậy mà tràn đầy ánh sáng đỏ bao quanh, nhìn rất tà dị.

Thiên Diễn thuật chính là một loại Thần thuật, chỉ nghe ở trong truyền thuyết, sử dụng Thiên Diễn thuật này có một chỗ xấu rất lớn, chính là sẽ giảm thọ, nhưng Hoàng Cẩm Thiên là Bất Tử tộc, có tuổi thọ vô hạn, cho nên hắn có thể sử dụng Thiên Diễn thuật này mà không kiêng kỵ một chút nào tới nhìn trộm một số thiên cơ.

Thẩm Tường và Miêu Nhi đều trợn to mắt nhìn vào Hoàng Cẩm Thiên, Hoàng Cẩm Thiên khẽ quát một tiếng, đỉnh đầu bỗng nhiên xuất hiện một đám sương mù màu đỏ như máu, xoay chầm chậm, hình thành một cái bát quái đồ màu đỏ, trên xuống còn có đốm đốm ánh sao, nhìn rất là quỷ dị.

"Đây chính là Thiên Diễn thuật sao?" Thẩm Tường lẩm bẩm nói.

"Không sai, ngươi nhìn thọ nguyên của sư phụ ngươi bây giờ đang trôi qua một cách điên cuồng, sau khi hấp thu tuổi thọ của hắn, đỉnh đầu hắn Thiên Diễn Âm Dương trận đang dần dần mạnh lên." Long Tuyết Di nói.

Miêu Nhi hít sâu một hơi: "Hắn là đang tự sát sao? Khí tức sinh mệnh trên người hắn đang xói mòn lượng lớn!"

Đỉnh đầu Hoàng Cẩm Thiên cái trận pháp đỏ tươi tà dị đang xoay chầm chậm, ở giữa trận pháp này, ngưng tụ một viên châu màu đỏ tương đối lớn, ngay vào lúc Thẩm Tường và Miêu Nhi nhìn tới kinh hãi, viên cầu màu đỏ kia bỗng nhiên phá vỡ, biến thành một con mắt đỏ như máu.

Ngay khi con mắt này mở ra, một luồng ánh sáng đỏ được bắn ra, Hoàng Cẩm Thiên lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt của hắn cũng bắn ra luồng ánh sáng đỏ, nối liền với luồng ánh sáng của trận nhãn (mắt trận).

Lúc này trên người Hoàng Cẩm Thiên lượng lớn nguyên khí sinh mệnh đang xói mòn, để trong lòng Thẩm Tường lo lắng không thôi, tuy nhiên sau khi loại tình huống này kéo dài mấy canh giờ, Hoàng Cẩm Thiên cũng không có bất kỳ chuyện gì, hắn mới yên tâm hơn nhiều.

Hoàng Cẩm Thiên cũng có không ít thủ đoạn, Thẩm Tường cảm thấy còn không tính là hiểu rất rõ sư phụ của mình, ví dụ như Hoàng Cẩm Thiên là người của Tru Ma phong, hơn nữa thực lực rất mạnh, biết rất nhiều bí ẩn, nhìn thế nào cũng không giống như là một người đơn giản.

Một ngày một đêm trôi qua, Thẩm Tường và Miêu Nhi đều đang nhìn chằm chằm vào Hoàng Cẩm Thiên, cái Thiên Diễn Âm Dương trận màu đổ như máu kia bỗng nhiên nổ tung, chấn động hóa thành sương mù màu đỏ mà tiêu tán đi, Hoàng Cẩm Thiên nằm ngửa ở mặt đất, hai mắt mở rất lớn, nhìn có chút dữ tợn, tuy nhiên hắn mọi thứ trên người hắn đều rất tốt.

"Sư phụ, tính ra đượcc ái gì rồi sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Tổng cộng có mười lăm người, trong đó có tám tên ẩn nấp ở trong mật thất tu luyện, bảy tên còn lại thì đều ở một số kiến trúc ở bên ngoài, đợi ta chút nữa sẽ nói vị trí chỗ bọn hắn cho ngươi." Hoàng Cẩm Thiên nói xong, thở phào một cái rồi nhắm mắt lại, ngáy khò khò.

Long Tuyết Di thu hổi thần hồn thả ra, nói ra: "Ta tìm được ba người, không nghĩ tới ở bên trong lại ẩn nấp đi nhiều loại thiên nhân kia như vậy, không biết loại thiên nhân cấp bậc này ở bên trong Thiên Đô kia có địa vị như thế nào.

"Miêu Nhi, Thiên Nhân tới đây trông coi, trong Thiên Đô có địa vị cao không?" Thẩm Tường rất tò mò đối với chuyện này, nếu như địa vị rất thấp, nhưng lại có được thực lực cường đại như vậy thì nói rõ nhân loại ở bên trong Thiên Đô kia thật sự là quá mạnh.

Miêu Nhi nói ra: "Thiên Nhân trông coi bảo vệ Thánh Khoáng thạch, đại đa số đều có địa vị rất cao, bởi vì bọn hắn ở chỗ này tương đương với một tay che trời, coi như bọn họ nuốt riêng lượng lớn Thánh thạch thì cũng không ai biết."

Thẩm Tường cảm thấy đúng như vậy, đây chính là một cái công việc béo bở, nếu có địa vị có thực lực, chắc chắn sẽ dùng mọi thủ đoạn để tranh thủ tới đây, rồi lại mang theo một đám thân tín tới.

"Nếu chúng ta tìm được gia hỏa rất mạnh thì xong, xem ra chúng ta sẽ rất khó để có thể lấy được Thánh thạch từ khu mỏ quặng này." Thẩm Tường nhíu mày, nhìn vào nơi được đào tới cảnh hoang tàn khắp nơi kia, trong lòng rất là không cam lòng.

Hoàng Cẩm Thiên ngủ hai canh giờ thì tỉnh dậy, hắn lấy ra một từ giấy, miêu tả đơn giản khu mỏ quặng kia ra, rồi mới ở trên đó đánh dấu những nơi mà có Thiên Nhân ẩn núp, vậy mà đang núp ở trong một số ngọn núi.

"Bọn họ có lẽ là đều đang bế quan tu luyện, bọn họ có lượng lớn Thánh thạch, chắc chắn sẽ lợi dụng thật tốt, thời gian bọn họ trông coi quặng mỏ có hạn." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Nơi mà tám người này bế quan tu luyện đều là trong sơn động, không có bố trí trận pháp gì cả, chúng ta chủ yếu trước tiên giải quyết bọn họ, rồi lại đối phó bảy tên ở bên ngoài kia."

Hoàng Cẩm Thiên nhìn vào Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường có Túy Thần tán có thể làm được điểm này, tuy nhiên vẫn có nguy hiểm rất lớn.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment