Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1516 - Chương 1516 - Đêm Độc Thiên Nhân

Chương 1516 - Đêm độc Thiên Nhân
Chương 1516 - Đêm độc Thiên Nhân

Miêu Nhi trông thấy khu vực phân bố của những Thiên Nhân kia thì vội vàng lắc đầu nói: "Chúng ta vẫn là đi đi, đó căn bẳn không có phần thắng, một khi kinh động tới một tên, tên Thiên Nhân khác đều sẽ biết tới, bọn họ chỉ cần hai ba người cùng nhau thì chúng ta trên cơ bản không thể sống nổi."

"Yên tâm, không có niềm tin tuyệt đối, chúng ta sẽ không để cho ngươi đi chịu chết, phải đi chính là chúng ta đi." Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Chúng ta dự định âm thầm đánh bại từng tên."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Tám tên ẩn nấp bế quan kia, cũng đều là trong thời gian lâu dài không đi ra, đều là loại chỉ có thời khắc nguy cấp mới có thể hiện thân, cái này với chúng ta mà nói là một chuyện tốt."

Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Ngươi thật có ý định xuất thủ? Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?"

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Không cần, một mình ta là được rồi, ta cần lượng lớn Túy Thần hoa, cho nên cần thêm một đoạn thời gian, ngươi lợi dụng trong khoảng thời gian này quan sát động tĩnh những Thiên Nhân kia một chút."

Vì đạt được lượng lớn Thánh thạch, Thẩm Tường không thèm đếm xỉa, hơn nữa hắn cũng không phải đi chịu chết, coi như bị phát hiện, hắn vẫn có thể chạy trốn.

Miêu Nhi không biết kế hoạch Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên, tuy nhiên hắn cũng không lo lắng nhiều, hắn chỉ biết là hắn có khả năng phải đi đối phó những Thánh Trảo Hắc Ưng kia.

Thẩm Tường ở một nơi cách xa Miêu Nhị và Hoàng Cẩm Thiên luyện chế Túy Thần tán, bởi vì đối tượng hạ độc lần này là những Thiên Nhân kia, Thẩm Tường không biết thực lực của những Thiên Nhân này chỉ có thể từ trong miệng Miêu Nhi miêu tả ra tới tiến hành phán đoán.

Vì để có đầy đủ Túy Thần tán, Thẩm Tường dùng thời gian ba tháng đi chuẩn bị, Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi cũng không vội, hơn nữa bọn họ cũng cần tiến hành dò xét, thăm dò rõ ràng động tĩnh của những người trông coi ở bên ngoài kia.

Sau khi trông thấy Thẩm Tường đi ra, Hoàng CẩmT hiên không nói nhảm, trực tiếp nói ra: "Đã điều tra tới gần đủ rồi, tám tên đang bế quan kia, trong ba tháng này đều không ra ngoài, mà bảy tên còn lại thì trông coi phân biệt ở bảy nơi, cách xa nhau có một chút khoảng cách, nếu như lặng yên không một tiếng động giết chết một tên trong đó, có lẽ sẽ không tạo ra sự chú ý cho những người khác."

"Nếu như ngươi muốn đi làm mà nói, nhất định phải rất cẩn thận rất cẩn thận." Hoàng Cẩm Thiên nói.

"Ta hiểu được, nếu như ta xuất thủ, một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, các ngươi lập tức rời khỏi nơi này, tuyệt đối đừng nghĩ tới việc cứu ta, cũng không cần quá lo lắng cho ta, ta có biện pháp tự bảo vệ mình." Thẩm Tường nghiêm túc căn dặn Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi.

Hoàng Cẩm Thiên và Miêu Nhi gật nhẹ đầu.

"Đừng chỉ đồng ý mà thôi, nhất định phải nhơ srõ, bằng không tới lúc đó các ngươi sẽ đi chịu chết, tuyệt đối đừng hoài nghi bản lãnh chạy thoát thân của ta." Thẩm Tường nói, hắn tương đối lo lắng sau khi mình có chuyện xảy ra, Hoàng Cẩm Thiên sẽ đi cứu hắn.

Sau đó Hoàng Cẩm Thiên lại nói cho Thẩm Tường kỹ càng hơn động tĩnh bảy người trông coi ở bên ngoài, một người trong đó là người đứng đầu, bởi vì người đó không cần phải đi lại gì cả, chri thi thoảng đi ra ngoài quan sát, hơn nữa vị trí rất không tệ.

Trong đầu Thẩm Tường vừa ghi nhớ, xác nhận vị trí những Thiên Nhân kia, thì bắt đầu hành động, hóa thành một con chim nhỏ, ở trong đêm tiến vào khu mỏ quặng.

Những ngày qua Long Tuyết Di cũng quan sát qua, trong khu vực Thánh Khoáng thạch kia, nàng ta phát hiện một số động vật nhỏ gì đó, cho nên Thẩm Tường biến thành những động vật nhỏ sẽ không bị phát hiện, điều kiện tiên quyết là phải ẩn nấp thật tốt, không nên bị tra xét tới.

Căn cứ vào những gì Hoàng Cẩm Thiên miêu tả, những Thiên Nhân này rất là lười, chỉ cách một đoạn thời gian đi ra thu lấy Thánh thạch, thời gian khác trên cơ bản đều không để ý tới chuyện ở bên ngoài, chuyện trông coi khu mỏ quặng, toàn bộ giao cho những con Thánh Trảo Hắc Ưng kia.

Khai thác Thánh thạch đều là một đám thú loại còn chưa hóa hình, đều bị những Thiên Nhân kia nô dịch, đều rất nghe lời, không nghe lời thì sớm đã chết rồi.

Thẩm Tường tiến vào khu mỏ quặng, biến thành một con chuột nhỏ, bò ở trên một ngọn núi cao, mượn nhờ ánh sao trên bầu trời đêm, hắn có thể trông thấy ở giữa hai ngọn núi có một cái khe rãnh rất lớn, phía dưới có rất nhiều thú loại, đều lấy các loại phương thức đào đất lên, Thánh thạch được phát hiện thì đều sẽ được tha tới khe rãnh, Thẩm Tường liếc mắt nhìn vào thì phát hiện có hơn mười khối tương đối lớn, tuy nhiên hắn không đi tới lấy đi, bởi vì như vậy sẽ rất dễ bị phát hiện.

"Xem ra Thánh thạch rất hiếm, đào cả ngày mới được hơn mười khối!" Long Tuyết Di nói ra: "Những Thánh thạch này có lẽ là rất quan trọng đối với những Thiên Nhân kia."

Thẩm Tường bây giờ đang bò về phía một tên Thiên Nhân có khoảng cách gần nhất, ở trong một cái hang động giữa ngọn núi.

Lúc hắn ở gần cái hang động đó thì biến thành một con côn trùng nhỏ hơn, đều là những con côn trùng thường thấy ở nơi này, như vậy sẽ không tạo ra sự nghi ngờ, rồi mới bay vào bên trong hang động đó.

Hang động có chút đơn giản, nhưng bên trong lại rất yên tĩnh, trong thấy hấp thu Thánh Linh khí cũng rất tốt, bởi vì ở chỗ này là vị trí trái tim của một ngọn núi, ngọn núi cũng biết tu luyện cũng sẽ hấp thu Thánh linh khí, cho nên vị trí này tốt nhất.

Nghĩ tới điểm này, Thẩm Tường nhớ tới Sơn Linh bên trong Hỗn Độn Sơn kia, đó chính là một cái linh thể rất thần kỳ.

Thẩm Tường vào sâu trong hang động, nhìn thấy người gọi là Thiên Nhân kia, đó là một người đàn ông trung niên, trên người có rất nhiều tro bụi, giống như là đang ngủ say vậy, hô hấp đều đều, ở xung quanh người này, bố trí mấy chục khối Thánh thạch có màu tối nhạt, hắn đang hấp thu năng lượng trong Thánh thạch.

"Hắn có lẽ ở trong này đã rất nhiều năm, động cũng không động một chút!" Trong lòng Thẩm Tường sợ hãi thán phục, người này hiện tại đang trong trạng thái tu luyện tốt nhất, Thẩm Tường cũng có chút hâm mộ.

Những Thiên Nhân này rất tự tin, bọn họ tin tưởng vững chắc sẽ không có người tới quấy rầy bọn họ, cho nên mới an tâm đi vào chỗ này tu hành.

Thẩm Tường không có hảo cảm đối với những Thiên Nhân này, hắn cảm thấy Thiên Nhân nơi này luôn luôn chèn ép thế giới Cửu Thiên, phòng ngừa thế giới Cửu Thiên trưởng thành, uy hiếp được tình cảnh của bọn hắn, cho nên chế tạo ra Tam Giới đại chiến, và chuyện Thập Thiên đại đế vẫn lạc, chính là vì khống chế bọn họ cường đại lên.

Vì có thể để cho đối phương một lần duy nhất hút vào lượng lớn Túy Thần tán, Thẩm Tường áp súc lượng lớn Túy Thần tán thành viên thuốc lớn bằng hạt gạo, lúc này hắn lấy ra hai viên, để vào lỗ mũi của tên Thiên Nhân này, đối phương hít sâu một cái thì hút vào trong, sau đó mở to mắt ra.

Lượng lớn Túy Thần tán áp súc thành kích thước hạt gạo, đây chính là Túy Thần tán được tinh luyện tới cực hạn, độc tính rất khủng bố, Thiên Nhân này vừa mới hít đi vào, độc tố lập tức khuếch tán, làm Thiên Nhân này giật mình tỉnh lại.

Vì phòng ngừa Thiên Nhân này sử dụng thần thức đưa tin, hắn lập tức hiện thân, lấy Thần đỉnh ra, ném tên Thiên Nhân này vào bên trong Thần đỉnh!

Bản thân Thần đỉnh là một cái phong ấn rất tốt, người bị giam vào bên trong thì đều không thể câu thông với bên ngoài, Thẩm Tường cũng không giết chết người này, loại nhân vật cấp bậc này chắc chắn có loại hình đồ vật sinh mệnh nguyên châu.

"Xong một tên rồi?" Thẩm Tường thở phì phò từng ngụm, có chút khó mà tin được, không nghĩ tới xử lý một tên lại dễ dàng tới như vậy.

"Ừm, tên gia hỏa này trúng lượng lớn Túy Thần tán, trong lúc nhất thời không giải được, nhưng nói không chừng bọn họ sẽ có những biện pháp khác, cho nên ngươi phải cẩn thận một chút." Long Tuyết Di dặn dò.

"Không có việc gì, bọn họ đều ở trong Thần đỉnh đây, bọn họ muốn đi ra ngoài cũng không dễ dàng." Thẩm Tường tương đối tự tin đối với Thần đỉnh này, bởi vì trước đó từng nhốt Hỏa Nha cũng không bị làm sao cả.

Hiện tại Thẩm Tường càng cảm thấy sự đáng sợ của những kỳ độc thái cổ này, lượng ít cũng đáng sợ như vậy, mà hắn có được lượng lớn, vậy thì càng khủng bố hơn!

"Túy Thần tán thật lợi hại, ngay cả những Thiên Nhân này cũng có thể đánh ngã!" Thẩm Tường cười thầm trong lòng, những Thiên Nhân này tuy rằng rất cường đại, nhưng trong mắt hắn giờ đây thì không khác gì đồ con lợn cả.

"Đó là đương nhiên, ngay cả Thần cũng có thể đánh ngã, chứ nói gì những Thiên Nhân này?" Bạch U U nói ra: "Nếu như ngươi có thời gian, ngươi tốt nhất thử xem một chút xem có thể để cho những Túy Thần tán này tấn cấp hay không, nếu như có thể làm ra được Túy Thần hoa cấp cao hơn, nói không chừng sau này không cần luyện chế nhiều Túy Thần tán như vậy nữa."

Thẩm Tường cùng có ý nghĩ như vậy, hắn định sau này sẽ thở xem một chút.

Hắn không lấy đi Thánh thạch trong sơn động, bởi vì đã được người dùng qua, hơn nữa có thể sẽ khiến hắn bị phát hiện, nếu như quá tham lam, nói không chừng sẽ để cho hắn thất bại trong gang tấc.

Rời khỏi cái hang động này, Thẩm Tường lại hóa thành chim nhỏ bay về một ngọn núi khác, tiếp theo còn có bảy tên phải giải quyết!

Những Thiên Nhân có thực lực cường đại này, nếu như biết gia hỏa ám toán bọn họ chỉ là một tên tiểu quỷ, có thể sẽ bị tức điên lên!

Bảy tên sau đó, Thẩm Tường tiến hành rất thuận lợi, vừa mới đầu hắn không có nhiều lòng tin, bởi vì những tên Thiên Nhân này dù sao cũng có thể giết chết Thánh Thú, chắc chắn sẽ rất cẩn thận, không nghĩ tới cả đám đều ngủ giống như heo, đều bị hắn dùng phương thức giống nhau rồi ném vào bên trong chiếc Thần đỉnh kia.

Tiếp theo mới là khó khăn nhất, hắn phải đối phó những tên tiên nhân không tiến vào trạng thái tu luyện tốt nhất, tất cả đều tỉnh táo.

Thẩm Tường dựa theo Hoàng Cẩm Thiên tra xét được, đi tới một nơi một tên Thiên Nhân có khoảng cách xa hơn so với những Thiên Nhân khác, nơi này có một ngôi nhà nhỏ, bên trong là dùng từng hòn đá dựng lên mà thành, lúc này là ban đêm, nhưng trong phòng lại sáng lên bởi đèn đuốc.

Thẩm Tường biến thành côn trùng nhỏ biết bay, từ cửa sổ bay vào, bên trong có một tên nam thanh niên đang ngồi ở trên giường, vận công tu luyện, để Thẩm Tường mừng rỡ như điên, trước đó Hoàng Cẩm Thiên cũng đã nói những Thiên Nhân này đều cả ngày ở trong phòng, không nghĩ tới cũng đang tu luyện.

"Ở cái nơi hoang dã này, bọn họ ngoại trừ tu luyện ra thì không có chuyện gì để mà làm, hơn nữa đây là biện pháp tốt nhất để giết thời gian." Long Tuyết Di nói ra: "Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận một chút."

"Ừm!" Thẩm Tường lấy ra hai viên thuốc ngưng luyện từ Túy Thần tán ra, bắn vào lỗ mũi của tên thanh niên kia.

Để Thẩm Tường giật mình là, hắn vừa mới bắn ra, nam tử kia đã mở to mắt, nhưng là hai viên thuốc nhỏ chừng hạt gạo kia đã tiến vào lỗ mũi, hơn nữa còn được hít vào.

"Như vậy mà cũng kinh động tới hắn, nguy hiểm thật!" Thẩm Tường trông thấy mặt mũi nam tử kia tràn đầy vẻ kinh sợ nằm vô lực trên giường, trong lòng thở dài một hơi rồi mới ném vào bên trong Thần đỉnh.

"Đêm nay nhất định phải hoàn thành, bằng không thì khó có cơ hội."

Thẩm Tường nắm chắc thời gian hành động, hắn bây giờ cách thành công càng ngày càng gần, để trong lòng hắn có chút kích động.

Trong đêm khuya, bên trong khu vực khai thác mỏ có hàng ngàn hàng vạn thú loại đang đào múc đất, phát ra đủ loại tiếng động, núi rừng xung quanh khu mỏ quặng này có tiếng kêu của các loại chim thú, trên bầu trời thi thoảng sẽ xuất hiện mấy con Thánh Trảo Hắc Ưng, Thẩm Tường nghe Miêu Nhi nói qua, những Thánh Trảo Hắc Ưng này phụ trách thủ hộ đã rất nhiều năm, đều chưa từng xảy ra chuyện gì, cho nên Thiên Nhân trong này mới có thể yên tâm tu luyện như vậy.

Còn phải giải quyết sáu người còn lại, thời gian cũng tương đối gấp gáp, để trong lòng Thẩm Tường có chút hỗn loạn.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment