Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã rời khỏi cái thôn này, hắn vừa mới rời khỏi, đám người Trương Trác đã từ trong một rừng cây đi tới, nhìn vào phương hướng hắn biến mất.
"Vừa rồi các ngươi đều nghe được đi, lão bà bà kia còn có Thần dược tốt hơn, năm nay đều là chúng ta phụ trách thu mua Thần dược, nhưng không thu được thứ gì tốt, nếu cứ tiếp tục như vậy, ở lúc phân phát Thần đan lần sau, chắc chắn không có phần của chúng ta." Trương Trác hung tợn nói ra: "Ngày mai chúng ta tới sớm một chút, bất kể như thế nào cũng phải từ trong tay lão bà bà kia lấy được Thần dược tốt."
Tống Bằng thấp giọng hỏi: "Đường chủ, ngươi không sợ bị trưởng lão biết sao? Bị phát hiện sẽ nhận trừng phạt nặng a."
Trương Trác nói ra: "Làm sạch sẽ cẩn thận thì sẽ không bị biết, tới lúc đó thuận tiện xử lý luôn cái tên gia hỏa gọi là Thẩm Tường này."
...
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã trở về cái tiểu viện kia, nơi này chính là đường thứ mười của Chí Tôn Đan đường, Thẩm Tường vừa về tới đã gọi to: "Đường chủ."
Sau khi Lạc Thiên Quân nghe được thì vội vàng đi tới, nhíu mày hỏi: "Tiểu quỷ, có đại sự gì sao? Gọi lớn tiếng như vậy làm gì?"
Trên đường đi Thẩm Tường đã dùng linh châu mà hắn song tu cùng với những nữ tử kia phục chế ra một đóa Thần Hồn Huyết hoa, sau này hắn có thời gian thì lại phục chế thêm một chút, mà đóa hoa này thì dùng tới giao nộp.
Thẩm Tường lấy Tử Nguyên Thần thảo ra, Lạc Thiên Quân vừa nhìn thấy thì cười nói: "Vận khí không tệ nha, ngày đầu tiên đã có được thu hoạch."
Thẩm Tường lại lấy Thần Hồn Huyết Hoa kia ra, sau khi Lạc Thiên Quân nhìn thấy thì có chút không dám tin tưởng, dụi dụi con mắt, hoảng sợ nói: "Thần Hồn Huyết hoa!"
Trong nội tâm Lạc Thiên Quân rất là kích động, nhưng lại cao hứng không nổi, trầm mặt hỏi: "Ta chỉ đưa cho ngươi năm vạn Thần Nguyên thạch, ngươi mua được Tử Nguyên thần thảo có lẽ chỉ còn lại bốn vạn năm ngàn Thần Nguyên thạch, Thần Hồn Huyết hoa trung phẩm này ít nhất phải ba bốn mươi vạn mới có thể thu mua được, ngươi lấy được như thế nào, ngươi cũng không thể ra tay với phàm nhân, hậu quả rất nghiêm trọng."
Thẩm Tường vội vàng giải thích, nói việc đã trải qua cho Lạc Thiên Quân, nhưng hắn không nhắc tới chuyện Trương Trác và Tống Bằng, hắn cảm thấy những chuyện này không quan trọng cho lắm.
"Hóa ra là như vậy, đây là năm mươi vạn Thần Nguyên thạch, lão bà bà này xem ra có chút cổ quái, lần trước Cố lão tam cũng từ chỗ nàng ta dùng giá cả rất thấp mua được Thần dược trung phẩm không tệ, giá tiền đó chính là nàng báo." Lạc Thiên Quân đưa cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, bên trong có năm mươi vạn Thần Nguyên thạch.
Lão bà bà bảo Thẩm Tường ngày mai mang theo nhiều Thần Nguyên thạch một chút, vì Thẩm Tường còn đang ký sổ, Lạc Thiên Quân cho đủ Thần Nguyên thạch.
"Sắc trời còn sớm, bây giờ đi vẫn được." Thẩm Tường nhìn bầu trời một chút, hiện tại chẳng qua chỉ là buổi chiều.
"Sáng mai đi, nàng ta bảo ngươi đi lúc nào thì người tới lúc đó, tính tình lão nhân gia rất cổ quái, đỡ cho chọc giận nàng không cao hứng." Lạc Thiên Quân nói ra: "Ngươi có thể đi nghỉ ngơi."
Đi nghỉ ngơi sớm như vậy, Thẩm Tường lắc đầu, đi vào trong gian phòng của mình, hắn đột nhiên rất nhớ Long Tuyết Di các nàng, trước kia có Long Tuyết Di chém gió cùng với hắn, cho nên hắn không cảm thấy nhàm chán tới vậy, hiện tại hắn cũng chỉ có thể đi luyện công.
"Không biết sư phụ sao rồi." Thẩm Tường rất muốn đi tìm Hoàng Cẩm Thiên, Hoàng Cẩm Thiên đi theo Dịch Bạch Đông người trưởng lão này không biết là đi tới nơi nào.
Thẩm Tường nhắm mắt luyện công, trên người hắn mang tứ đại thần công cấm kỵ, còn có Tru Ma Thất Thức mà Tru Ma Thiên Thần truyền thụ cho hắn, tu luyện rất cần thời gian, mà năng lực lĩnh ngộ của hắn coi như không tệ, bằng không hắn còn không biết phải tu luyện cho tới khi nào.
"Xem ra cần phải tạm thời để Tru Ma Thất Thức sang một bên, chờ ta tìm hiểu rõ tứ đại thần công cấm kỵ thì lại tu luyện Tru Ma Thất Thức thì có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, Tru Ma Thất Thức và tứ đại thần công cấm kỵ có không ít chỗ giống nhau." Thẩm Tường tu luyện một đêm, sau khi tỉnh lại làm ra quyết định, tạm thời dừng việc tu luyện Tru Ma Thất Thức, bởi vì Tru Ma Thất Thức muốn khó hơn so với tứ đại thần công cấm kỵ nhiều.
Sáng sớm tinh mơ trời còn chưa sáng tỏ, Thẩm Tường đã lập tức khởi hành, tiến về nhà của Hứa Linh Phỉ, hắn rất thích tiểu nữ hài hiểu chuyện này, trước khi hắn đi đã lựa chọn tỉ mỉ một số loại trái cây ngon và một số nước trái cây.
Chẳng mấy chốc, hắn đã đi qua hai thôn, đi tới cửa nhà của Hứa Linh Phỉ, lúc này trời cũng đã sáng lên.
Vừa tới, Thẩm Tường đã cảm thấy có chút không đúng, trong phòng cũng không có người, hơn nữa hắn còn cảm ứng được một chút khí tức của Trương Trác, sợi khí tức này đang bay ở trên không trung, nếu không phải hắn có năng lực cảm ứng cực mạnh thì căn bản không cách nào phát hiện ra.
Hôm qua Trương Trác hung ác đối với Hứa Linh Phỉ như vậy, đã để cho trong nội tâm Thẩm Tường mơ hồ có chút lo lắng, mà hắn bây giờ có thể xác định, Trương Trác đã tới từ rất sớm.
Hắn đi tới bên ngoài rào chắn, cẩn thận quan sát tới mặt đất, phát hiện dấu chân của Hưa Linh Phỉ và lão bà bà kia, nhìn rất gọn gàng, không phải bị người mang đi.
Buổi sáng, mặt đất tương đối ẩm ướt, đất ẩm ướt thì rất dễ để lại dấu chân, Thẩm Tường lần theo dấu chân đi tìm, lại cảm ứng được khí tức của đám người Trương Giác và Tống Bằng.
"Đám gia hỏa này theo dõi Phỉ Phỉ và lão bà bà, muốn đi cùng các nàng tới nơi hái thuốc sao?" Thẩm Tường âm thầm trách cứ bản thân mình, nếu hôm qua hắn hung ác một chút, xử lý đám người Trương Trác thì sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.
Hắn cũng không nghĩ tới, đám người Trương Trác lại có ý định hạ thủ đối với phàm nhân, hắn còn tưởng rằng lực ước thúc của Chí Tôn thần điện rất lớn, hiện tại xem ra chẳng qua cũng chỉ như thế.
Trương Trác bây giờ đã có suy nghĩ hạ thủ với Hứa Linh Phỉ và bà bà của nàng, trong nội tâm Thẩm Tường cũng trở nên hung tàn.
Đi theo những dấu chân này, Thẩm Tường đi tới trong núi sâu, tốc độ của hắn rất nhanh, tâm tình cũng rất nặng nề, theo con đường đi tới tuy rằng có rất nhiều cảnh đẹp, nhưng hắn giống như cũng không có nhìn thấy, bởi vì trong lòng hắn đang rất lo lắng cho Hưa Linh Phỉ cái tiểu nữ hài đáng yêu này gặp phải thủ đoạn độc ác.
Sâu trong thúi, khí tức của đám người Trương Trác càng ngày càng rõ ràng, nơi này tuy rằng ở trong núi sâu nhưng không có Thần thú gì, cho nên lão bà bà kia mới dám mang theo Hưa Linh Phỉ đi hái thuốc.
Qua hơn một canh giờ, một đường đi tới cuối cùng tới, Thẩm Tường giống như đi một lộ trình trong vòng một năm, nhìn dấu chân nhỏ ở dưới mặt đất kia, dấu chân kiểu nhảy nhót của Hứa Linh Nhi đi vào, điều này làm trong lòng hắn càng lo lắng hơn, bởi vì đám người Trương Trác đi theo cả một chặng đường với ý đồ đã hết sức rõ ràng.
Bọn họ chắc chắn là muốn cướp đoạt Thần dược mà lão bà bà hái được, mà ra tay đối với phàm nhân là chuyện rất nghiêm trọng, vì để tránh để lộ ra ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ giết người diệt khẩu.
Không bao lâu, Thẩm Tường đã nghe thấy nơi xa truyền tới tiếng quát mắng của Trương Trác: "Bà gài đáng chết, cho ngươi thêm một cơ hội, nếu như không giao Thần dược ra thì ta sẽ chặt rụng cánh tay của tiểu nha đầu này."
"Kiếm đường các ngươi vẫn như trước, đệ tử luôn luôn bá đạo như vậy, các ngươi nhanh thả Phỉ Phỉ ra, ta có thể cam đoan không nói chuyện ngày hôm nay ra, các ngươi có lẽ rất rõ ràng kết quả nếu như các ngươi làm như vậy." Giọng nói của lão bà bà tuy rằng rất bình tĩnh nhưng vẫn mang theo một chút sốt ruột.
Thẩm Tường lập tức kết luận, Hứa Linh Phỉ đã nằm trong tay Trương Trác, quả nhiên, tiếng mắng khóc của Hứa Linh Phỉ truyền tới: "Người xấu, nhanh thả ta ra."
Thẩm Tường tức giận, lập tức thi triển lực lượng không gian, trong nháy mắt vọt tới, xuất hiện ở đằng sau một tên nam tử, Hứa Linh Phỉ bị một tên nam tử bắt lấy, Trương Trác và Tống Bằng thì ở đằng trước uy hiếp lão bà bà kia.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.