Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1952 - Chương 1952 - Không Xác Định Có Phải Là Hắn Hay Không

Chương 1952 - Không xác định có phải là hắn hay không
Chương 1952 - Không xác định có phải là hắn hay không

"Đúng nha, ở thế giới nhân loại, nhân loại giết chết nhân loại, không thể ít hơn so với giết thú loại, ở đâu cũng đều giống nhau." Thẩm Tường cười cười: "Cá sấu đại ca, ngươi một ngày nhiều nhất có thể kiếm được bao nhiêu Thần Nguyên thạch."

"Ta nhiều nhất kiếm được năm mươi vạn Thần Nguyên thạch một ngày, dù sao ta chính là chạy tới chạy lui, thi thoảng rao mấy câu là có khách, rất dễ dàng, so với chém chém giết giết ở bên ngoài thì thoải mái hơn nhiều." Bạch Cự Ngạc cười nói.

Những Thần Nguyên thạch này đều là dùng lực lượng thần huyền rất tinh khiết ngưng tụ mà thành, thú loại ăn cũng có thể nhanh chóng hấp thu làm lực lượng, sau đó luyện hóa tu luyện.

"Cá sấu đại ca, cung điện kia có thể ra vào tùy tiện hay không?" Thẩm Tường nhìn về cung điện phía trước kia được tường thành cao cao bao quanh.

"Không được đi vào một cách tùy tiện, trừ khi người ở bên trong đi ra đưa ngươi vào." Bạch Cự Ngạc nói ra: "Tiểu hài nhân loại, ngươi nhìn một chút là được rồi, nếu như xông loạn vào là sẽ chết đó."

Thẩm Tường đã trông thấy, rất nhiều thú loại phi hành trên không trung, đều sẽ tránh xa xa cung điện khổng lồ này, ngay cả tới gần cũng không tới gần, đây chính là Thú Thần điện của Thú Thần sơn, truyền thuyết ở bên trong ẩn giấu đi Thần Đế vạn thú cường đại ở bên trong.

"Cá sấu đại ca, Thần Đế vạn thú thật ở bên trong sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn vừa rồi ở trên đường nghe được người khác nói chuyện cho nên biết được sự tồn tại của Thần Đế vạn thú này.

"Đương nhiên ở bên trong, bằng không Vạn Thú sơn chúng ta sớm đã bị đạp đổ, Thần Đế vạn thú mặc dù chưa từng lộ diện, thậm chí theo lời đồn thì hắn một mực ngủ say ở phía dưới ngọn núi này, nhưng thần uy của hắn lại vĩnh viễn không cách nào tiêu tan, mỗi khi Thú Thần sơn của chúng ta gặp nạn, Đại Đế sẽ hiển lộ thần uy." Bạch Cự Ngạc nói.

Đã đi tới cổng tường thành, Thẩm Tường từ trên lưng Bạch Cự Ngạc đi xuống, nhìn vào cửa thành rộng mở kia, lúc này bên trong đang có hai con sư tử rất lớn từ bên trong đi ra, mà đằng sau hai con sư tử rất lớn này còn kéo theo một cái khung xe rất lớn, xe lớn như một ngôi nhà di động vậy.

Trông thấy hai con sư tử rất lớn này, Bạch Cự Ngạc vội vàng nhanh nhẹ di động thân thể, nhường ra một con đường.

"Thật khí phái a." Thẩm Tường thấp giọng nói, khí thế của hai con sư tử lớn kia rất đáng sợ, lúc vừa mới đi ngang qua bên cạnh hắn đã ép tới hắn thiếu chút nữa thì không thở được, đây chính là dị Thần thú cấp bậc Thái Thần, cũng chỉ làm kéo xe.

"Còn không phải sao? Trên xe thế nhưng là con trai của Sư Vương Thần Sư tộc, có được đặc quyền ở Thú Thần sơn." Bạch Cự Ngạc rất hâm mộ mà nhìn về phía nơi chiếc xe kia biến mất.

"Tiểu hài nhân loại, ngươi không có nơi nào để đi, có muốn về ổ với ta hay không? Chỗ kia của ta lớn, ngươi nhỏ như vậy sẽ không chiếm bao nhiêu diện tích, ngươi ở quán trọ chỗ này cũng phải hơn mấy trăm Thần Nguyên thạch một ngày." Đôi mắt to lớn của Bạch Cự Ngạc kia chớp chớp, hỏi.

"Cá sấu đại ca, lúc ngươi buổi tối đói bụng thế nhưng chớ có ăn ta là được rồi." Thẩm Tường cười nói, người đã ở trên lưng của Bạch Cự Ngạc.

Bạch Cự Ngạc thường xuyên làm loại công việc vận chuyển này, có rất nhiều nhân loại đều từng cưỡi qua hắn, nhưng chưa từng có một ai nói chuyện phiếm với hắn giống như Thẩm Tường, mà ngay cả một số thú loại hóa thành hình người cũng chưa từng như vậy, cho nên hắn rất tốt đối với Thẩm Tường.

Thẩm Tường là bởi vì thường xuyên tiếp xúc với thú loại, cho nên hắn không có mâu thuẫn đối với thú loại, trước đây là Tứ Đại thần thú, Tề Thí, Long Tuyết Di, Băng Long vân vân ... đây đều là thú loại, đều có quan hệ rất tốt với hắn.

Chỉ cần thú loại không làm hại hắn, không có địch ý đối với hắn thì hắn cũng có thể kết giao.

Ổ của Bạch Cự Ngạc quả thực rất rộng, hơn nữa còn là ngoài trời, ngay ở bên cạnh một cái hồ, nơi này rời xa phố xá, rất yên tĩnh, hoàn cảnh rất tốt.

Thẩm Tường dựa vào một cái cây, hồ nước nhỏ được ánh trăng ánh sao sáng tỏ chiếu vào, gió nhẹ thổi qua, sóng nước lấp loáng, oánh oánh chớp động, cảnh tượng trông rất đẹp.

Bạch Cự Ngạc đã nghỉ ngơi, Thẩm Tường thưởng thức cảnh đẹp, không bao lâu thì rơi vào trong giấc ngủ say.

Ngao...

Sáng sớm, Thẩm Tường đã được một tiếng rống to làm tỉnh, Bạch Cự Ngạc cũng trợn to mắt, quay đầu nhìn về phương hướng trong thành.

"Là tiếng rống của Ngân Sư, có chuyện xảy ra, đi, chúng ta đi qua nhìn một chút, xem náo nhiệt không sợ phiền phức lớn." Bạch Cự Ngạc cười hắc hắc.

Thẩm Tường không biết nói gì, Bạch Cự Ngạc này vậy mà cũng có được tính cách kia của nhân loại thích đi xem náo nhiệt, hắn nhảy lên lưng của Bạch Cự Ngạc, chỉ là trong mấy cái chớp mắt, Bạch Cự Ngạc đã đi tới một cái đại lộ, chạy về phía trong thành.

Ngao...

Lần này là cả hai con Ngân Sư cùng rống, đây chính là dị Thần thú cấp bậc Thái Thần, chỉ là tiếng rống mà đã rất dọa người, cỗ uy thế kia thông qua thanh âm truyền ra ngoài, rất nhiều thú loại nhỏ yếu đều bị dọa đến ngã sấp trên đất.

Bộc phát ra loại động tĩnh này như là có chuyện lớn xảy ra, hơn nữa vị trí còn là trong thành, ở cái nơi này mà rống to như vậy, phóng thích uy thế như vậy đều là không được phép.

Trên đường, rất nhiều người và thú đều vội vàng rời xa, chỉ có một số nhỏ Thần thú hóa hình và thực lực tương đối cường đại giống mấy người Thẩm Tường bọn họ chạy tới xem náo nhiệt.

Hôm qua lúc trở về cùng với Bạch Cự Ngạc đã nói rất nhiều chuyện phiếm, hắn rất hiếu kỳ với Thần Sư tộc kia, cho nên hỏi một chút, biết được hai con Ngân Sư này rất nổi danh, hơn nữa cũng là chủng loại tương đối phách lối, mà bây giờ hiển nhiên là bị khiêu khích.

Đương nhiên, Vương tử Thần Sư tộc kia dùng hai con Ngân Sư này kéo xe kia mới là phách lối.

Không bao lâu, bọn họ đã đi tới một bên trước cửa cung điện kia, trước cổng Thần điện này chính là một cái quảng trường rất rộng rãi, không cần đi tới cửa đã có thể trông thấy chuyện gì xảy ra.

"Cái tên này làm sao lại trông quen mắt như vậy." Thẩm Tường trông thấy một tên nam tử trên người khoác áo da lông màu trắng, trong tay cầm một thanh cự đạo màu trắng, đứng ở trước mặt hai con Ngân Sư kia, đao trong tay của hắn tỏa ra một loại khí diễm màu trắng rất đáng sợ khiến cho hai con Ngân Sư kia rất tức giận.

"Đây không phải Tề Thí sao?" Trong lòng Thẩm Tường rất kinh ngạc, Tề Thí và trước kia có sự khác biệt rất lớn, Tề Thí trước kia chính là một tên gia hỏa có dáng vẻ cà lơ phất phơ, nhưng Tề Thí bây giờ thì quần áo mặt mũi rất sạch sẽ, tóc tai cắt tỉa gọn gàng, khuôn mặt anh tuấn kia đầy vẻ nghiêm tuc, tay cầm một thanh trường đao uy vũ đứng ở nơi đó, trông rất khốc.

Nguyên nhân chính là như thế mới dẫn tới Thẩm Tường ở trong lúc nhất thời không nhận ra hắn tới, trước kia Tề Thí lôi thôi lếch thếch, có đôi khi một chân đi giày một chân không mặc, tóc loạn lên giống như ổ gà, có đôi khi còn rất hèn mọn.

Nhưng Tề Thí trước mắt trông ngọc thụ lâm phong, khí khái hào hùng bức người, Thẩm Tường bây giờ cũng nghi ngờ cái tên này không phải là Tề Thí vị Thập Thiên đại đế trong truyền thuyết của thế giới Cửu Thiên, mà là một người hoàn toàn khác, bởi vì không hề giống.

"Đi ra, chớ cản đường." Một con Ngân Sư dùng tiếng quát như tiếng sấm, tuy rằng giọng khàn khàn nhưng lại tràn ngập uy thế.

Tề Thí bây giừo là ngăn cản hai con Ngân Sư tiến vào đại môn Thần điện, nhìn ra được hắn đứng ở chỗ này đã được một đoạn thời gian, kỳ quái là trong Thần điện vậy mà không có động tĩnh, không để ý tới chuyện lớn như vậy, Vương tử Thần Sư ngồi ở trong xe cũng không đi ra ngoài để cho hai con Ngân Sư này giằng co với Tề Thí.

Tề Thí cứ để thanh đao nằm ngang như vậy, cũng không nói chuyện, nhìn ra được hắn là đang chờ Vương tử Thần Sư từ trong xe đi ra, mà bởi vì nơi này là cửa Thần điện, cho nên hai con Ngân Sư này cũng không dám xuất thủ, bọn họ gầm thét vài tiếng, cũng không dám rống lên nữa, có thể thấy được lực lượng bên trong Thú Thần điện đáng sợ tới cỡ nào, để hai con Ngân Sư cường đại này đều rất cố kỵ.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment