Thủy Băng Nhan nếu như nghe tên thì chắc chắn sẽ không biết Đạo Tâm thạch đến cùng là loại đá như thế nào, sau đó Nguyệt Nhi dùng lực lượng của nàng, ở trên móng vuốt nhỏ của nàng huyễn hóa ra một khối đá, tuy rằng nhìn không khác gì với đá bình thường, nhưng nếu như Thủy Băng Nhan nhận biết, chắc chắn có thể nhận ra ngay lập tức.
"Chính là loại tảng đá này, Băng Nhan, ngươi từng gặp qua sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Gặp qua, ta chỉ có hai khối, ta có thể tặng cho ngươi một khối, loại đá này cũng rất khó tìm." Thủy Băng Nhan nói xong thì lấy ra một khối đá màu trắng.
Loại đá này còn muốn lớn hơn so với trong tưởng tượng của Thẩm Tường, Đạo Tâm thạch có màu trắng, loại đá này mặt người có linh văn tự nhiên hình thành, cho nên Thủy Băng Nhan liếc mắt là có thể nhận ra.
Thủy Băng Nhan trông thấy Thẩm Tường có chút giật mình, nói ra: "Nếu như muốn tìm, còn cần một chút thời gian mới có thể tìm được, ta cũng là rất nhiều năm mới tìm được ba khối, chính ta đã dùng đi một khối, khối này tặng cho ngươi."
"Cái này ... quá lớn đi, có thể tách ra hay không?" Thẩm Tường cũng không muốn cầm khối lớn như vậy đi hoàn thành Ủy Thách lệnh, bởi vì Ủy Thác lệnh kia nói chỉ cần một khối rất nhỏ là đủ rồi.
"Đương nhiên có thể, có thể tách ra rất dễ dàng." tay ngọc Thủy Băng Nhan nhanh như tia chớp vung tới, vỗ một cái, khối Đạo Tâm thạch trong nháy mắt vỡ nát ra, vốn là có hình dạng bất quy tắc, nhưng sau khi vỡ nát ra thì biến thành rất nhiều hạt hình tròn.
Thẩm Tường lập tức nhận được, Đạo Tâm thạch bể nát này có một trăm năm mươi viên, đều dạng hạt châu hình tròn lớn bằng đầu ngón tay cái, sau khi vỡ nát ra lại sẽ tự nhiên chia thành hình dáng từng viên châu, hơn nữa mỗi một viên ở trên đều có loại linh văn tự nhiên giống nhau, tràn ngập thần vận.
"Như vậy là tốt rồi." Thủy Băng Nhan cười duyên nói.
Nguyệt Nhi muốn một viên, những viên còn lại đều cho Thẩm Tường thu lại.
Thủy Băng Nhan vội vàng muốn đi kiến thức thế giới nhân loại một chút, sau khi nàng ta giúp Thẩm Tường tìm được Đạo Tâm thạch, thì lập tức lao về phía bờ, tốc độ rất nhanh.
Thẩm Tường thấy vậy, vội vàng thuấn di đuổi theo.
"Băng Nhan, ngươi đã từng tới trên bờ à?" Thẩm Tường hỏi.
"Chưa từng tới, ta đã từng nghĩ tới muốn tự mình ra ngoài, nhưng các nàng nói cho ta, đã từng có rất nhiều đồng loại rất mạnh đều không thể ra ngoài, đều là trọng thương giữa đường, hoặc là chết giữa đường chưa trở về." Thủy Băng Nhan lắc đầu, sau khi nàng ta đi tới bờ biển, cười nói với Thẩm Tường: "Thẩm đại ca, ngươi có lẽ có thể mang theo ta đi ra ngoài một cách an toàn đi."
Thẩm Tường không nghĩ tới loại trận pháp tự nhiên ở nơi này không chỉ khiến nhân loại và thú loại mạnh mẽ cảm thấy đau đầu, mà ngay cả đạo linh cường đại trong này cũng đầy e ngại đối với những trận pháp tự nhiên kia.
"Thì ra là thế, trận pháp nơi này hóa ra là nhằm vào đạo linh, nếu như đạo linh xúc động những trận pháp này, uy lực có thể sẽ trở nên càng mạnh hơn." Nguyệt Nhi nói.
Thẩm Tường cười nói: "Băng Nhan, ngươi yên tâm đi, ta chẳng mấy chốc có thể mang ngươi đi ra ngoài, trước đó ngươi không tự mình ra ngoài là chính xác."
Nghĩ lại Thủy Băng Nhan một mỹ nhân ngốc trần trùng trục này mà đi ra ngoài, Thẩm Tường đã cảm thấy đau lòng.
"Ừm." Thủy Băng Nhan tới trên bờ, không chạy loạn, bởi vì nàng ta muốn đi theo Thẩm Tường, nàng ta biết thực lực của Thẩm Tường yếu hơn so với mình rất nhiều, nhưng là Thẩm Tường cho nàng một loại cảm giác rất có năng lực.
Thẩm Tường quay đầu nhìn một chút vùng biển cả thần bí này, Nguyệt Nhi trước đó cũng đã nói nơi này vốn là không có biển, là mới xuất hiện gần đây.
"Băng Nhan, vùng biển này có từ trước đây thật lâu rồi sao?" Thẩm Tường muốn biết sâu trong vùng biển này có phải có thông đạo đi về Thần Minh giới hay không.
"Trước kia không lớn như vậy, là đoạn thời gian trước đột nhiên trở nên lớn, khi đó ta đang ngủ, ngủ cực kỳ lâu, tỉnh lại thì đã trở nên rộng lớn như vậy." Thủy Băng Nhan cũng đầy nghi vấn đối với chuyện này, tuy nàng từng hỏi đồng loại của mình nhưng cũng không có được đáp án.
Thủy Băng Nhan trả lời như vậy, như vậy có thể nói nàng ta cũng không biết là tại sao, nhưng như vậy càng để cho Thẩm Tường tin rằng, nơi này có một cái thông đạo đi về Thần Minh giới, bởi vì nước biển về sau xuất hiện ở nơi này chính là tới từ Thần Minh giới.
Thủy Băng Nhan ôm Nguyệt Nhi chơi đùa, Nguyệt Nhi trông đáng yêu, nhưng nàng thì lại hoàn toàn khác với Thủy Băng Nhan, đây chính là một con miêu tinh rất ma quái, hơn nữa còn thần thần bí bí.
"Nguyệt Nhi, ngươi về Chí Tôn thần điện với ta không?" Thẩm Tường hỏi.
"Được a, tuy nhiên ngươi có thể đưa Băng Nhan đi vào sao? Chí Tôn thần điện cũng không phải ai cũng có thể tiến vào a." Nguyệt Nhi giống như rất thích Thủy Băng Nhan, mà Thủy Băng Nhan này càng yêu thích mèo con đáng yêu này hơn.
"Đừng nói một mình Thủy Băng Nhan, mười Thủy Băng Nhan ta cũng có thể đưa vào."
Thẩm Tường nói rất tự tin, hắn tuy rằng bị Thần quốc để mắt tới, nhưng chỉ cần trong thời gian ngắn không có chuyện, hắn ở trong Chí Tôn thần điện vẫn có thể sống tới rất không tệ, lại thêm hắn bây giờ có thêm Đạo Tâm thạch này, chỉ cần giao Đạo Tâm thạch ra cho Tổng đường chủ của Hồn đường kia, hắn không chỉ có thể có được một khoản Thần Nguyên thạch, có thể được Thần hồn tốt nhất.
Thẩm Tường mang theo Thủy Băng Nhan, dựa theo đường đi vào của hắn mà trở về, hắn sẽ trực tiếp trở về Chí Tôn thần điện.
. . .
Ngân Sư đã chết được một đoạn thời gian, Vương tử Thần Sư trong Thú Thần điện lấy ra một viên hạt châu đầy vết nứt, mặt mũi hắn tràn đầy vẻ không hiểu, bởi vì hắn nghĩ mãi mà không hiểu vì sao Ngân Sư lại chết đi, hắn nhẹ nhàng bóp nát viên hạt châu này, Ngân Sư chết đi hắn cũng không cảm thấy đau xót chút nào, chỉ là hắn rất hiếu kỳ, Ngân Sư đến cùng là chết như thế nào, nếu như bị giết chết, thì ngược lại hắn muốn tìm người giết chết Ngân Sư của hắn để báo thù.
Hắn nhớ kỹ chính mình phái Ngân Sư đi ra ngoài, chính là vì bắt Thẩm Tường người cứu Tề Thí kia trở về, mà Ngân Sư có lẽ là sớm đã trở về, bởi vì theo cách nhìn của hắn, muốn bắt Thẩm Tường trở về là một chuyện rất dễ dàng.
"Chắc chắn phải điều tra thêm cho thật tốt, nếu thật là nhân loại kia giết, ta nhất định phải để cho hắn trả giá đắt." Vương tử Thần Sư lập tức rời khỏi Thú Thần điện.
Hai con Ngân Sư đều chưa trở về, một con được hắn phái đi bắt Thẩm Tường, con còn lại thì đi theo Bạch Cự Ngạc và Tề Thí, hiện tại một con đã chết.
Vương tử Thần Sư vốn rất tự tin, hiện tại đã ý thức được Thẩm Tường và Tề Thí đều không dễ đối phó như vậy, cho nên hắn đi suốt đêm về Thần Sư tộc của chính mình, muốn vận dụng lực lượng tinh anh của chính mình đi điều tra rõ chuyện này.
. . .
Thẩm Tường đi tới đại môn Chí Tôn thần điện, sau khi hắn rời khỏi Chí Tôn thần điện một tháng, rốt cuộc còn sống trở về, hiện tại hắn đã ở bên ngoài Chí Tôn thần điện, vốn là hắn muốn nhanh một chút, nhưng vì chiếu cố Thủy Băng Nhan lần đầu tiên đi vào xã hội loài người, trên đường đi Thẩm Tường theo nàng đi chơi một vài ngày, để nàng ta nhận biết một số thứ chưa bao giờ thấy qua.
Bởi vì Thủy Băng Nhân không thể tiến vào Chí Tôn thần điện, cho nên Thẩm Tường chỉ có thể bồi tiếp Thủy Băng Nhan ở bên ngoài, hắn cũng không yên tâm để Thủy Băng Nhan và Nguyệt Nhi ở bên ngoài, Thẩm Tường nhờ một tên đệ tử Chí Tôn thần điện đi qua đường giúp hắn báo tin cho lão giả ở Chí Tôn đại đường, vì thế mà hắn phải bỏ ra hai ngàn Thần Nguyên thạch.
Lão giả ở Chí Tôn đại đường đi ra, hắn đã cảm thấy kỳ lạ và ngoài ý muốn, Thẩm Tường vậy mà trở về nhanh như vậy, hơn nữa còn sống sờ sờ, hắn nghi ngờ Thẩm Tường đi tới chỗ kia, hắn cảm thấy kỳ quái là tại sao Thẩm Tường không tự mình đi vào tìm hắn, ngược lại để cho người ta tới truyền tin cho hắn.
Thẩm Tường đến nay cũng không biết họ tên lão giả này là gì, hắn từng hỏi Lạc Thiên Quân, Lạc Thiên Quân không nói cho hắn biết, chỉ nói là Thủ Hộ giả giống Đan Tâm các và mấy người trong Chí Tôn thần điện, tính danh đều rất thần bí.
"Tiểu quỷ, ngươi có tay có chân, tại sao không tự mình đi vào tìm ta, ngược lại lại nhờ người bảo ta đi ra?" Lão giả trông thấy Thẩm Tường còn tốt lành, hơn nữa vẻ mặt còn rất hồng hào.
Làm một lão già sống rất nhiều năm, hắn trông thấy bên cạnh Thẩm Tường có thêm một nữ tử rất đẹp, vô ý thức hiểu ra một số chuyện gì đó.
"Trưởng lão, ngươi có thể để nàng ta tiến vào Chí Tôn thần điện hay không?" Thẩm Tường cười hì hì mà hỏi, hắn biết lão giả này rất có năng lực, đi cửa sau gì đó đối với hắn có lẽ không vấn đề gì.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.