Triển Hi đã tuyệt vọng, lúc này hắn không có bất kỳ một cái cơ hội nhỏ nhoi nào, hắn biết được nếu Thẩm Tường biết hắn là loại người này, thì tuyệt đối không thể tha hắn.
"Ngươi nhất định phải đưa bọn hắn tới gặp ta." Triển Hi lạnh lùng nói ra: "Trong trí nhớ của ta có thứ liên quan với bọn hắn, có lẽ có trợ giúp đối với ngươi."
Lúc này Triển Hi rất hận Thẩm Tường, nhưng cũng hận mấy tên Thiên Thần Tử Yên Thần sơn kia, bởi vì lúc trước chính là bọn họ quá chủ quan, dẫn tới để lộ ra chuyện này, bằng không hắn bây giờ cũng sẽ không rơi vào trong tay Thẩm Tường.
"Nhất định." Thẩm Tường lập tức thôn phệ ký ức của Triển Hi, lấy thần cách của hắn ra.
Thần hồn của Triển Hi đã bị hủy diệt, nhục thân cũng bị Thẩm Tường đốt cháy, hắn muốn hủy thi diệt tích, dù sao người hắn giết là một người luyện đan sư trẻ tuổi tương đối không tệ trong Chí Tôn thần điện, nếu như bị Chí Tôn thần điện biết được thì hậu quả thế nhưng còn nghiêm trọng hơn nhiều so với giết chết mấy tên Trương Trác kia.
Hắn từ trong trí nhớ của Triển Hi biết được, mấy tên Thiên Thần của Tử Yên Thần sơn kia có danh tiếng xấu ở nơi này, chuyên môn nghe ngóng một số luyện đan sư thường xuyên hái được Thần dược, sau đó sau khi phát hiện được ở bên trong bảo địa Thần dược thì âm thầm theo dõi, chỉ cần phát hiện đối phương tìm được Thần dược thì lập tức nhảy ra cướp đoạt.
Nhưng bọn hắn bình thường đều là che giấu tung tích mới bắt đầu cướp, lần trước lúc bọn họ cướp của Tạ Ngạo đã không che giấu tung tích, cho nên Tạ Ngạo liếc mắt cái là có thể nhìn ra bọn họ tới từ Tử Yên Thần sơn.
Ngoài đó ra, Thẩm Tường còn biết Triển Hi thường xuyên hợp tác với mấy tên cường đạo của Tử Yên Thần sơn này, bởi vì Triển Hi rất gian trá, giỏi ăn nói lươn lẹo, cho nên trà trộn rất tốt ở bên trong phạm vi luyện đan sư, hắn chính là thăm dò được những tin tức này, sau đó bán cho mấy tên Thiên Thần của Tử Yên Thần sơn kia.
Còn có chính là, Triển Hi cũng cùng mấy tên Thiên Thần cường đạo cùng phát hiện qua một số Thần dược, những nơi đó đều rất bí ẩn, chờ tới lúc Thần dược thành thục, bọn họ đều sẽ tập hợp một chỗ, sau đó cùng đi ngắt và chia nhau.
Mà bây giờ, ở bên trong bảo địa này có một nơi Thần dược đã sắp thành thục, mà còn là Thần dược thượng phẩm.
Triển Hi cũng không biết đó là Thần dược gì, hắn chỉ từ trong miệng mấy tên cường đạo áo tím kia biết được đó là Thần dược cổ xưa, nhưng rất trân quý là được rồi.
Thẩm Tường dự đoán thời gian một chút, khoảng cách loại Thần dược kia thành thục còn có một đoạn thời gian, hắn bây giờ lập tức chạy tới, lộ tuyến trong trí nhớ của Triển Hi rất kỹ càng, hắn nhất định phải ngắt đi ở trước khi mấy tên cường đạo áo tím kia đuổi tới.
Thẩm Tường nói dáng vẻ của loại hoa kia cho Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi tuy rằng không luyện đan, nhưng nàng thế nhưng là người trong nghề ở phương diện này, con mèo nho nhỏ này tuy rằng thường xuyên làm ra vẻ đáng yêu để tranh thủ sự yêu thích của nữ tử, nhưng nàng thế nhưng là lão mèo yêu chính cống.
Sau khi Nguyệt Nhi nghe Thẩm Tường miêu tả, nói ra: "Loại hoa này gọi là Thiên Hải hoa, sau khi ăn có thể gia tăng một chút xíu lực lượng Thần Hải, đương nhiên, công dụng chủ yếu của loại hoa này không phải ăn mà là có thể chứa đựng lực lượng Thần Hải."
"Lực lượng lục đạo của ngươi có lẽ là cũng có thể cất giữ vào bên trong loại Thiên Hải hoa này, nếu như bình thường ngươi không cần sử dụng lực lượng lục đạo, ngươi có thể chứa lực lượng lục đạo vào bên trong, sau đó vào ban đêm nghỉ ngơi thì bổ sung trở lại, chờ khi ngươi cần sử dụng lực lượng lục đạo thì ăn loại hoa này là có thể lập tức thu hoạch được lực lượng lục đạo mà ngươi cất giữ ở bên trong bông hoa này. "
Sau khi Thẩm Tường nghe được thì cảm thấ có chút quen thuộc, cau mày nói: "Loại công hiệu này giống như của Thần Hải đan, Thần Hải đan thế nhưng là Thần đan thượng phẩm, chẳng lẽ loại hoa này là Thần dược mà Thần Hải đan cần có."
Đan phương Thần Hải đan là lúc Phùng Vũ Khiết thông qua khảo hạch Đan Thần trung vị lựa chọn được, còn là Thẩm Tường chọn giúp nàng, chỉ có điều hắn cũng không biết đan phương, bởi vì khi đó hắn còn chưa thể luyện chế Thần đan thượng phẩm, cho nên cũng không hỏi Phùng Vũ Khiết.
"Ngươi nói một chút xem Thần Hải đan đó là có công dụng gì, Thiên Hải hoa này chứa đựng lực lượng trong Thần Hải là có hạn." Nguyệt Nhi nói.
Thẩm Tường nói công hiệu của Thần Hải đan ra cho Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi nói ra: "Thần Hải đan như lời ngươi nói, có thể chứa đựng lực lượng Thần Hải của một tên Thiên Thần có chín thần hồn, cái này thế nhưng là mạnh hơn Thiên Hải hoa rất nhiều lần, Thiên Hải hoa chứa được cũng không nhiều, Thiên Hải hoa này có lẽ là một trong những dược liệu luyện chế ra Thần Hải đan."
Vậy đây là Thần dược cần thiết, Thẩm Tường càng muốn lấy được hơn, hắn vốn đang phi nước đại ở trong rừng, nhưng bây giờ lại thi triển lực lượng Không Gian Thuấn Di, chạy tới một cái sơn động, Thiên Hải hoa kia sinh trưởng ở trong sơn động đó.
Hắn đi đường suốt đêm, hai ngày sau đó, rời xa Thảo Mộc Tinh Linh thôn kia, hắn đi tới dưới một ngọn núi thấp, vòng quanh núi để tìm kiếm lối vào sơn động.
Sơn động này đã được Triển Hi và đám cường đạo áo tím kia che giấu, còn bố trí cấm chế, chính là vì không muốn bị người phát hiện, chờ đợi Thiên Hải hoa tự do phát triển, bọn họ có thể đi ngắt lấy.
Loại Thần dược hoang dại này, nếu như không có năng lực đặc thù bảo vệ duy trì thì ngàn vạn không thể ngắt lấy ở lúc chưa thành thục, bằng không chuyển qua trồng ở nơi khác thì khó mà duy trì đến phẩm chất tốt nhất, cho nên phát hiện Thần dược, nếu không phải bất đắc dĩ, bình thường cũng sẽ không vội vàng ngắt lấy, mà chờ đợi một đoạn thời gian nữa lại tới.
Bảo địa Thần dược có được khí tinh hoa uẩn dưỡng khác với những nơi khác, ở chỗ này Thần dược sinh trưởng tự nhiên, tốc độ sinh trưởng nhanh hơn gấp mười gấp trăm lần so với những nơi khác, theo lời đồn ngay cả một số Thần quốc cũng phái người tới đây tìm kiếm Thần dược hiếm.
Thẩm Tường vốn là không hiểu quá rõ đối với bảo địa này, nhưng sau khi hắn thôn phệ một số ký ức của Triển Hi thì biết được, biết được Thần dược bảo địa này rất thần kỳ rất đặc thù, nơi này mặc dù là nơi giao giới giữa Lục Đạo cảnh và Chí Tôn cảnh, vốn có lẽ nên rất nhỏ, nhưng nơi này không biết tại sao lại dựng dục ra một cái không gian, dẫn tới toàn bộ bảo địa trải qua thời gian dài, không gian khuếch trương không ngừng, cho nên lúc này nơi này xem như là một cái không gian khác với Thái Thần cảnh, trong này cũng rất rộng lớn.
"Tìm được, mấy gia hỏa kia còn chưa tới, ta phải động thủ nhanh mới được." Thẩm Tường phát hiện ký hiệu cấm chế kia, sau đó trực tiếp thuấn di vượt qua chỗ đó tiến vào thông đạo trong sơn động.
Thẩm Tường vốn cho là sau khi tiến vào thông đạo, bên trong sẽ rất tối, nhưng không nghĩ tới toàn bộ thông đạo đều tràn ngập ánh sáng màu xanh lục, những tia sáng xanh lục mãnh liệt này có chút chói mắt.
Hắn ở trong đường hầm, nhìn về phía trước xem xét thì phát hiện ánh sáng tới từ cuối lối đi, ở đó ánh sáng màu xanh lục tỏa ra càng chói mắt hơn, căn bản nhìn không thấy đó là thứ gì, nhưng Thẩm Tường từ cỗ khí tức này đã có thể cảm nhận được, đó chính là Thiên Hải hoa.
"Còn chưa thành thục, nếu như thành thục mà nói thì sẽ không tỏa ra loại ánh sáng mạnh này, loại hoa này tương đối đặc biệt, hơn nữa có linh tính nhất định, nó bởi vì cảm ứng có người tới gần cho nên mới tỏa ra ánh sáng tới bảo vệ mình, nếu như nó thành thục thì có thể tự mình chui vào dưới mặt đất, tuy nhiên nơi này cũng đã bố trí kết giới, phòng ngừa loại Thần dược thượng phẩm này chạy trốn." Nguyệt Nhi nói ra: "Ngươi bây giờ ngắt lấy thì có thể sẽ ảnh hưởng phẩm chất sau này, mà đóa hoa này có lẽ là sắp thành thục."
Thẩm Tường lấy ra một cái bình ngọc, bên trong đều là linh dịch mà hắn ngưng ra, lúc hắn không ở cùng một chỗ với Phùng Vũ Khiết thì đều sẽ tu luyện Sinh Sát thuật tới cô đọng ra loại linh dịch này.
"Vậy ta sẽ để cho nó thành thục." Thẩm Tường cười cười, nghênh đón ánh sáng mạnh đi tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.