Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1976 - Chương 1976 - Nguyên Lai Là Vì Cái Này

Chương 1976 - Nguyên lai là vì cái này
Chương 1976 - Nguyên lai là vì cái này

Lúc tới gần Thiên Hải hoa, vốn là đang tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, nhưng trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ như máu, trông cực kỳ dọa người, lúc này trong toàn bộ sơn động đều là một mảnh ánh sáng màu đỏ như máu, thậm chí còn có mùi máu tươi nồng nặc, giống như là đang cảnh cáo Thẩm Tường, nếu như tới gần thì sẽ có họa sát thân vậy.

Nhưng Thẩm Tường rất rõ ràng Thiên Hải hoa này chỉ là đang dọa người mà thôi chứ căn bản không có lực lượng gì.

"Tiểu gia hỏa, ta sẽ để cho ngươi lớn lên nhanh hơn." Thẩm Tường ngồi xuống cười hì hì mà nói, sau đó đổ linh dịch trong toàn bộ bình ngọc ra, nhỏ xuống linh dịch trong suốt vào trên toàn thân Thiên Hải này.

Thiên Hải hoa rất nhỏ, chỉ cao có sáu tấc, lớn nhỏ bằng lòng bàn tay, lá và cành hoa đều trong suốt, bông hoa tuy rằng cũng trong suốt nhưng lại có lực lượng rất kỳ lạ, có thể tỏa ra ánh sáng khác nhau mà còn rất mạnh nữa.

Sau khi Thẩm Tường nhỏ linh dịch vào, Thiên Hải hoa đột nhiên cao lên một chút, đóa hoa cũng trở nên lớn hơn rất nhiều, lớn khoảng bàn tay vậy, vốn là phóng xuất ra ánh sáng đỏ mãnh liệt, nhưng bây giờ cũng đã ảm đạm xuống, cả đóa hoa đều là trong suốt, như là được điêu khắc thành từ thủy tinh vậy, rất xinh đẹp

"Đây là thứ gì?" Nguyệt Nhi rất hiếu kỳ đối với linh dịch trong tay Thẩm Tường, nàng ta đương nhiên nhìn ra được loại linh dịch này có năng lực thúc sinh trưởng rất mạnh.

"Ta dùng Sinh Sát thuật tu luyện ra được, tuy nhiên đây không phải lợi hại nhất." Thẩm Tường cười nói, lợi hại nhất là hắn song tu Sinh Sát thuật với nữ nhân sẽ ngưng luyện ra linh châu, coi như hôn ngưng luyện ra linh dịch cũng mạnh hơn rất nhiều so với một mình hắn ngưng ra.

"Sinh Sát thuật bên trong Thiên Địa Sát Phạt thuật sao? Thần công đó cũng là một loại kỳ công." Nguyệt Nhi nói, nhô cái đầu nhỏ ra, nhìn vào đóa hoa Thiên Hải hoa như thủy tinh kia, khẽ cười nói: "Thật đáng tiếc, đây không phải đồ ăn ngon."

"Đã hoàn toàn chín." Thẩm Tường trông thấ Thiên Hải hoa động, tay vươn ra nhanh như chớp, nắm lấy nhành hoa, sau đó nhanh chóng đào ra cả rễ, bảo tồn vào bên trong một cái hộp ngọc.

Ngay vào lúc hắn vừa mới hái xuống, bên ngoài sơn động truyền tới tiếng vang.

"Có người, hơn nữa từ cỗ khí tức này đến xem, có lẽ là những tên cường đáo áo tím kia." Nguyệt Nhi nói ra: "Ngươi định làm như thế nào?"

Thẩm Tường để thần hồn xuyên qua không gian ra ngoài nhìn xem, phát hiện chỉ có một tên nam tử áo tím, hắn đang giải trừ cấm chế kia, cấm chế mà bọn họ bố trí cũng bỏ ra rất nhiều tâm tư, giải trừ cũng không dễ dàng, còn cần một chút thời gian.

"Chỉ có một người, vậy thì xử lý hắn." Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, bắt đầu bố trí sát trận, hơn nữa còn thi triển Chướng Nhãn pháp, huyễn hóa ra một đóa Thiên Hải hoa đặt ở vị trí cũ.

Làm xong tất cả, hắn trốn ở một chỗ trũng ở vách động, chờ đợi nam tử mặc áo tím kia đi vào.

"Cái tên này có lẽ là tự mình tới, những tên cường đạo áo tím này cũng không có đoàn kết như vậy nha." Thẩm Tường truyền âm cười nói với Nguyệt Nhi.

"Nếu như là vậy, tại sao bọn họ còn muốn cho Triển Hi kia năm ngàn vạn, để Triển Hi lừa dẫn ngươi đi ra cho bọn hắn giết." Nguyệt Nhi hơi nghi hoặc một chút đối với chuyện này, bọn họ có thể báo thù cho đồng bạn của mình, bỏ ra nhiều Thần Nguyên thạch như vậy, trông tình cảm rất tốt a.

Thẩm Tường từ trong trí nhớ của Triển Hi hiểu rõ, tình cảm giữa mấy tên cường đạo áo tím này quả thực cũng không phải là quá tốt, cũng thường xuyên tranh đấu với nhau vì một số lợi ích, mà bọn họ bây giờ vì báo thù cho đồng bạn đã chết đi kia mà gắng bỏ ra năm vạn Thần Nguyên thạch, chuyện này quả thật có chút nói không rõ.

Sát trận đã bố trí xong, nam tử áo tím kia vừa vào đã trông thấy Thiên Hải hoa tuyệt đẹp kia, không thể không mừng rỡ như điên, vội vàng bước nhanh đi tới, bởi vì hắn không nghĩ tới Thiên Hải hoa này lại thành thục tới nhanh như vậy.

"Sau khi hái xuống, giá họa cho tiểu quỷ Triển Hi kia là được rồi, cái tên này hợp tác với chúng ta trong thời gian dài như vậy cũng kiếm lời không ít, là lúc để hắn trả lại." Nam tử áo tím vừa mới bước vào sát trận, Thẩm Tường đã lập tức mở sát trận ra.

Lần này hắn thế nhưng là sử dụng toàn lực tạo sát trận này, bởi vì nam tử mặc áo tím này là Thiên Thần thượng vị, thực lực mạnh hơn Triển Hi rất nhiều, hắn cũng có chút lo lắng sát trận của mình không cách nào chế trụ được nam tử áo tím này.

Sát trận mở ra, ngay từ đầu đã định trụ được nam tử áo tím, để hai chân của hắn không cách nào di động, đồng thời nhanh chóng hấp thu thần lực trong cơ thể của hắn.

Nam tử áo tím đột nhiên cảm thấy có chút không đứng, chợt quát lớn một tiếng, thần lực trong cơ thể sôi trào mãnh liệt phun ra, hắn vậy mà nhấc một cái chân lên.

"Thật là lợi hại." Thẩm Tường cảm thấ lực lượng lục đạo trong Lục Đạo Thần kính đang xói mòn một cách nhanh chóng, trong lòng kinh hãi, hắn lấy Thí Thần kiếm ra, lập tức thi triển Thí Thần kiếm pháp.

Cảm nhận được sự đáng sợ của Thí Thần kiếm ý truyền đến, nam tử áo tím lập tức hoảng sợ nói: "Thí Thần kiếm pháp, Thẩm Tường."

Thời Gian áo nghĩa bên trong Thí Thần kiếm pháp, khiến cho thời gian của Thẩm Tường nhanh hơn, cho nên tốc độ xuất kiếm của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều lần, nam tử áo tím vừa mới hô lên thì trên người đã bị đâm hơn mấy chục kiếm, kiếm kiếm đều đâm vào chỗ yếu hại.

"Làm sao ngươi biết ta là Thẩm Tường." Thẩm Tường cảm thấy kỳ quái, dung mạo của hắn đang sử dụng là dung mạo đã biến hóa, nam tử mặc áo tím này không thể nhận ra được.

Sau khi nam tử áo tím bị Thí Thần kiếm pháp mà Thẩm Tường thi triển đâm trúng, loại Thí Thần kiếm khí này tràn vào trong thân thể của hắn, đã tạo thành tổn thương rất lớn đối với hắn.

Mà Thẩm Tường bởi vì lo lắng nam tử áo tím phản công trước khi chết, cho nên còn đâm một kiếm vào Thần Hải của hắn, khiến cho thần hồn của nam tử áo tím cũng bị trọng thương.

"Chỉ có ngươi biết được..." Nam tử áo tím nói còn chưa xong thì Thẩm Tường đã nhìn thấy một vệt ánh sáng vàng bỗng nhiên lóe lên, đó là một người tý hon, đây chính là thần hồn của nam tử áo tím.

Thần hồn đã ngưng chảy chảy máu, nếu như Thần Hải và nhục thân bị trọng thương, thần hồn có thể trốn thoát là có thể trùng sinh nhanh chóng.

Nhưng Thẩm Tường căn bản không cho hắn loại cơ hội này, hắn nắm vào trong hư không một cái, cánh tay vượt qua không gian, trực tiếp bắt lấy thần hồn này, hắn cười lạnh nói: "Ngươi không nói cho ta ta tự mình tìm."

Thi triển Nhiếp Hồn ma chú, chủ yếu chính là thi triển đối với thần hồn, bây giờ thần hồn này đã được hắn nắm vào trong tay, để hắn sử dụng Nhiếp Hồn ma chú càng dễ dàng hơn.

Cho nên chẳng mấy chốc hắn đã từ chỗ nam tử áo tím này tìm được một số chuyện mà chính mình muốn biết.

Hắn và Nguyệt Nhi trước đây không lâu còn đang nghi hoặc, tại sao mấy tên cường đạo áo tím này sẽ nguyện ý bỏ ra năm ngàn vạn Thần Nguyên thạch để Triển Hi kia dẫn hắn ra ngoài để giết chết, hóa ra mấy tên áo tím cường đại này đã biết chuyện của hắn.

"Hóa ra là là bởi vì Thí Thần kiếm pháp và Thiên Luyện thuật của ta mà tới, nói như vậy Tử Yên Thần sơn cũng có người của Thần quốc ở bên trong, bọn họ là biết được tin tức liên quan tới ta từ chỗ của một tên trưởng lão." Thẩm Tường từ bên trong thần hải của nam tử mặc áo tím này tìm được một cái thần cách.

Nam tử mặc áo tím này giấu thần cách rất khá, hắn là Thiên Thần thượng vị, ít nhất có ba cái thần cách, nhưng Thẩm Tường bây giờ chỉ có thể tìm được một cái.

"Gia hỏa này hóa ra từng bị Triển Hi âm qua một lần, cho nên vì báo thù, cũng mặc kệ Triển Hi sau này có dẫn ta ra hay không, muốn dùng chuyện này để nói xấu Triển Hi, sau đó chính mình độc chiếm Thiên Hải hoa." Thẩm Tường thiêu hủy thi thể nam tử áo tím, sau đó để lại một chút khí tức của Triển Hi.

Bọn họ giống Triển Hi loại người gian trá này, pháp bảo trữ vật bình thường đều giấu ở trong thần hải, coi như thôn phệ trí nhớ của bọn họ cũng không biết bọn hắn giấu ở chỗ nào, lúc bọn họ cất giữ pháp bảo trữ vật và thần cách cũng không để ở trong ký ức, đều thích gọi đi ra lúc nào thì gọi.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment