Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2496 - Chương 2496 - Sông Lửa Dưới Mặt Đất

Chương 2496 - Sông lửa dưới mặt đất
Chương 2496 - Sông lửa dưới mặt đất

Thẩm Tường mơ hồ cảm thấy thành thị mà ba người Hạ Bạch Linh ở trong đó đều là có lực lượng nào đó cố ý trừng phạt, mà bây giờ hoàn đảo này cũng là như thế nhưng đây rốt cuộc là vì sao?

"Bạch Linh tỷ, cái này không phải là Thiên Đạo làm?" Thẩm Tường hỏi.

"Không biết, Thiên Đạo là tồn tại rất thần bí ... ta cảm thấy không phải hắn làm, nhưng rất có thể là quy tắc mà hắn định ra làm ra tác dụng! Hoặc là lực lượng thiên đạo pháp tắc xảy ra biến dị, cho nên mới dẫn tới thành thị chúng ta bị trừng phạt." Hạ Bạch Linh nói ra: "Chuyện này trước kia ta thường xuyên thảo luận với Hư Không và Thanh Dương, nhưng cũng không thảo luận ra được kết quả gì, sau này thì cũng không nhắc tới nữa."

Thẩm Tường để Lục Đạo Thần kính bay cao hơn một chút, tuy rằng nơi này khắp nơi đều là Tử độc đáng sợ, nhưng Thẩm Tương vẫn là sẽ cảnh giác những thứ có loại Tử độc này bám vào, loại địa phương này nói không chừng dựng dục ra độc thú đáng sợ.

"Phụ thân ngươi thật ở trên đây sao?" Hạ Bạch Linh hỏi.

"Có lẽ vậy!" Thẩm Tường thở dài một hơi, bởi vì tình huống hòn đảo này cũng không lạc quan, khắp nơi tràn ngập sự nguy hiểm.

"Ngươi cũng không cần quá lo lắng, lúc trước ta cũng là sinh tồn ở trong môi trường này." Hạ Bạch Linh cười nói, nàng ta cũng từng có cảm nhận mất đi thân nhân, cho nên lúc này nàng cũng đang an ủi Thẩm Tường.

"Ừm!" Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn bây giờ cũng không biết phải tìm như thế nào, nơi này lớn như vậy, tương đương với một khối đại lục rất to lớn.

Nhưng cho dù là lớn, chỉ cần hắn chưa tìm được tin tức Thẩm Thiên Hổ thì hắn sẽ không rời khỏi nơi này.

"Bạch Linh tỷ, năm đó Hư Không và Thanh Dương hai vị Đạo Tôn kia là sống tiếp ở trong hoàn cảnh này như thế nào?" Thẩm Tường hỏi: "Có lẽ có thể tham khảo phương pháp sinh tồn của bọn họ một chút tới tìm kiếm phụ thân ta."

Hạ Bạch Linh có lực lượng không gian, có thể bảo vệ mình, có thể làm cho mình ngăn cách với không gian, cho nên nàng mới có thể sống sót.

"Hư không nói hắn sống sót được nhờ trốn ở dưới mặt đất, bởi vì hắn có một loại năng lực đặc thụ chính là có thể làm cho mình biến thành trang thái hư không rồi mới chui xuống dưới đất, hắn nói dưới mặt đất không chịu ảnh hưởng." Hạ Bạch Linh nói ra: "Mà Thanh Dương thì là trốn ở bên trong một cái chung, không bị chất độc ăn mòn."

Hạ Bạch Linh nói tới dưới mặt đất thì hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, đây đúng là biện pháp tương đối tốt, hắn lập tức khống chế Lục Đạo Thần kính phi hành nhanh hơn một chút, ở trên không trung quay trở ra, đồng thời sử dụng Đạo Tâm nhãn đi thăm dò nhìn xuống mặt đất, muốn nhìn một chút xem có thể tìm tới Địa Tâm gì đó hay không.

Hòn đảo này cũng xem như là một cái thế giới độc lập, hắn cảm thấy chắc chắn sẽ có loại Địa Tâm, nếu không thì không cách nào duy trì sự tồn tại của hòn đảo này.

Sau nửa ngày, Thẩm Tường trông thấy một nơi toát ra một đám sương mù màu đỏ, vô cùng mỏng manh, nhưng đây là năng lượng duy nhất mà cho tới giờ hắn gặp được, thoạt nhìn như là thuộc tính Hỏa, cũng chỉ có sử dụng Đạo Tâm nhãn trải qua quan sát cẩn thận thì mới có thể trông thấy.

"Trông thấy một thứ, chỗ kia tại sao sẽ toát ra khí tức thuộc tính Hỏa?" Thẩm Tường lập tức bay tới, như vậy có thể để cho hắn cảm ứng được càng cẩn thận hơn.

"Là thứ gì?" Hạ Bạch Linh thế nhưng là cái gì cũng không thấy, nàng ta cũng không biết Thẩm Tường có Đạo Tâm nhãn rất thần kỳ.

"Chính là khí tức thuộc tính Hỏa xuất hiện từ dưới đất, thành thị trước kia của các ngươi sau khi hặp phải Độc phạt thì có xảy ra loại tình huống này không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không, sau khi gặp phải Độc phạt thì linh khí trước kia sẽ không còn, những Tử độc này chính là hấp thu linh khí trong thiên địa đến không ngừng khuếch tán độc tố, tốc độ thôn phệ linh khí rất đáng sợ! Chỉ cần người chạm vào một chút thôi cũng sẽ lập tức bị thôn phệ tới chết, mà một giọt độc kia cũng sẽ biến thành rất nhiều rất nhiều, rồi mới hóa thành sương mù phiêu tán, chỉ cần đồ vật đụng phải là lập tức tiến hành thôn phệ."

"Thật sự là đáng sợ a!" Thẩm Tường sợ hãi than nói: "Nói như vậy, nếu có một chút chảy đi ra bên ngoài, chẳng phải là sẽ chết rất nhiều sinh linh sao?"

"Ừm, đây là chắc chắn, cho nên lúc ngươi đi ra, không được mang một chút nào!" Hạ Bạch Linh nói ra: "Cho nên loại Độc phạt này rất thần bí, nơi nào xuất hiện thì nơi đó đều sẽ bị kết giới rất cường đại bao vây lại, sẽ không để cho Tử độc bên trong rò rỉ ra ngoài."

"Thực sự là đáng sợ!" Thẩm Tường có thể tưởng tượng ra được, chỉ cần một giọt chảy ra ngoài, chạm vào hoa đá cây cỏ gì đó thì đều có thể biến thành càng nhiều khí độc Tử độc, rồi lại lan tràn ra khắp nơi, không bao lâu thì toàn bộ Bát Hoang đều sẽ bị loại chất độc này bao trùm.

Lúc này Thẩm Tường đối với thân thể mình thì càng cảm thấy chấn kinh hơn, thế mà có thể chống lại loại Tử độc đáng sợ này, hắn cũng không hiểu tại sao, thân thể bách độc bất xâm của hắn là tu luyện ra từ rất lâu trước đó, khi đó cũng chỉ có thể chống lại loại độc chỗ thế giới kia của hắn.

Những loại độc đó đối với Bát Hoang hiện tại này mà nói thì không tính là cái gì, cho nên hắn cảm thấy tác dụng bách độc bất xâm trong thân thể hắn cũng sẽ không có tác dụng quá lớn, dù sao độc ở Bát Hoang muốn đáng sợ hơn nhiều so với độc mà trước đó hắn thấy, nhưng lại không nghĩ tới, hắn bây giờ vẫn bách độc bất xâm như trước kia.

Thẩm Tường đi tới nơi tràn ra khí tức thuộc tính Hỏa, sau khi tới gần thì hắn mới phát hiện ở phía dưới không ngừng xuất hiện rất nhiều năng lượng thuộc tính Hỏa, tuy nhiên bởi vì Tử độc thôn phệ năng lượng rất mạnh, cho nên mới dẫn tới khí tức tràn ra tới rất mỏng manh, nếu không phải Thẩm Tường trước đó quan sát tới rất cẩn thận thì căn bản là không cách nào phát hiện ra.

Thẩm Tường lập tức sử dụng Đạo Ngân Thần Nhãn, để Đạo Ngân Thần Nhãn phối hợp với Đạo Ngân Bạch Hổ tới sử dụng, có thể để cho hắn cách không trông thấy rất nhiều thứ, hắn lần theo mặt đất nơi phóng xuất ra khí tức thuộc tính Hỏa kia chui vào phía dưới, phát hiện phía dưới có năng lượng thuộc tính Hỏa rất nồng đậm đang không ngừng tràn ra.

Sau khi hắn tiếp tục đi sâu vào, phát hiện chỗ sâu lại có một dòng sông, chỉ có điều bên trong con sông này đều là dung nham!

"Địa Tâm, chỗ này quả nhiên có Địa Tâm!" Thẩm Tường mừng rỡ không thôi, điều này nói rõ phụ thân hắn rất có thể đang ở phía dưới.

Hắn lập tức sử dụng dịch chuyển, đi tới dòng nước dung nham kia!

Hỏa này tương đối đặc thù, không phải rất dính, nhưng quả thực có màu đỏ rực, hơn nữa tương đối loãng, giống như là dung nham dung nhập vào loại dịch đặc thù nào khác.

"Hướng chảy là chảy về chỗ nào đây?" Thẩm Tường lúc này không nhúc nhích, theo hỏa tương chảy xuối mà đi, tốc độ chảy cũng rất nhanh.

"Có bỏng hay không?" Hạ Bạch Linh hỏi: "Ta cũng muốn xuống dưới ngâm một chút!"

"Hơi nóng mà thôi, ngươi vẫn là không nên xuống, nếu như đột nhiên xuất hiện Tử độc thì sẽ rất nguy hiểm." Thẩm Tường cười nói.

Trước đây Thẩm Tường đi qua rất nhiều Địa Tâm, cho nên ở phương diện này xem như tương đối có kinh nghiệm, lúc này hắn đã chui vào dưới dòng sông lửa, đây là vì phòng ngừa có sinh linh gì nhìn thấy.

Hơn một canh giờ sau, hắn đột nhiên nghe thấy có âm thanh truyền tới, là người đang nói chuyện!

"Nhanh bắt lấy Hỏa thú, nếu như không bắt được thì chúng ta trở về sẽ bị đánh." Một người nói.

"Thật sự là số khổ a, chúng ta không phạm bất kỳ sai lầm nào, không phải chỉ bởi vì đưa mắt nhìn công tử ca sao? Thế mà bị tóm tới biến thành nô lệ."

"Đừng nói nữa, bị giám sát nghe thấy thì chắc chắn không thể thiếu một trận roi!"

Thẩm Tường còn nghe thấy tiếng "Đinh đinh đang đang" tiếng va chạm vào nhau của xích sắt, ở bờ sông có không ít người đây, bọn họ đều được xích sắt buộc chặt.

Thẩm Tường lập tức hóa thành một sợi khói nhàn nhạt, phiêu phù ở trên không, để hắn không nghĩ tới là, dòng sông lửa kia đã mang theo hắn đi tới một cái thế giới dưới lòng đất.

Chỗ này ngược lại là rất sáng sủa, chỉ có điều không giống với ánh sáng mặt trời ở trên mặt đất, dòng sông lửa rất rộng lớn, hai bên đều là cây cối có khí tức thuộc tính Hỏa rất mạnh, mà ở bên bờ đang có hơn một trăm người đang bị xích sắt buộc chặt.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment