Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2497 - Chương 2497 - Địa Linh Giới

Chương 2497 - Địa Linh giới
Chương 2497 - Địa Linh giới

Thẩm Tường từ hai người nói chuyện với nhau vừa rồi đã biết được không ít chuyện có liệ quan với cái thế giới ngầm này, trong này có người rất có quyền thế, chỉ là bởi vì người khác đưa mắt nhìn bọn họ thì bọn họ đã rất không cao hứng rồi mới bắt người ta lại biến người ta thành nô lệ.

Có thể thấy được thế giới ngầm này tàn khốc cỡ nào, mà những người có được quyền thế kia thì đáng hận cỡ nào!

Ở chỗ này cũng có thú loại, được gọi là Hỏa thú, dù sao thế giới dưới đất này theo Địa Tâm thật lâu, là nơi rất nóng bức, thú loại chắc chắn đều có thuộc tính Hỏa.

Thẩm Tường trôi nổi giữa không trung, tra xét thực lực của những người này, rõ ràng đều là Đạo Đan cảnh, bọn họ loại người có thực lực này sống ở chỗ này thế mà lại không có tôn nghiêm như vậy!

Điều này làm cho hắn không thể không cảm thấy những người có được quyền thế ở trong cái thế giới ngầm này là rất cường đại!

"Cứu bọn họ đi!" Hạ Bạch Linh nói.

"Ta biết!" Thẩm Tường khẽ gật đầu, hắn đang tìm giám sát, đám người này đã là nô lệ, bọn họ sợ nhất chính là giám sát, chỉ cần xử lý giám sát đó là được rồi.

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã tìm được năm tên giám sát, trong tay bọn họ đều có một cái roi bốc lên hỏa diễm, vừa rồi Thẩm Tường cũng trông thấy trên người không ít người đều có vết roi nhìn thấy mà giật mình, rất hiển nhiên đều là bị quất.

"Các ngươi đám tạp lư này đừng phàn nàn, sở dĩ các ngươi có kết quả như vậy cũng chỉ là đắc tội vương công quý tộc, bọn họ còn để các ngươi sống thì đây chính là vận khí, bằng không các ngươi sớm đã bị ăn sạch rồi, đương nhiên, thịt của đám gia hỏa đê tiện các ngươi thì bọn họ sẽ không ăn, bọn họ nhiều lắm thì đưa các ngươi cho sủng vật ăn, hoặc là cấp cho binh sĩ bên người."

"Đều thành thật một chút cho ta, đừng hòng nghĩ chạy trốn, bằng không ta quất chết các ngươi!" Giám sát kia nói xong thì nhe răng cười vài tiếng, vừa hung ác quật hai tên thiếu niên rất gầy yếu, thế mà lấy thế tới làm vui, để Thẩm Tường rất tức giận.

Thẩm Tường khó có thể tưởng tượng đây rốt cuộc là thế giới như thế nào, thế mà người lại ăn thịt người!

"Năm tên giám sát đều là Đạo Đan cảnh tầng mười, ta có thể ra tay." Hạ Bạch Linh nói, Hạ Bạch Linh ở bên trong U Dao sơn trang muốn ra tay.

"Ta là được rồi, Bạch Linh tỷ ngươi giết loại cặn bã này sẽ bẩn tay." Thẩm Tường nói, hắn đã biến trở về hình người, Cửu Tiêu Thần kiêm shắn đã để cho Long Cửu Tiêu sửa chữa, tuy nhiên cái này cũng không ảnh hưởng thực lực của hắn phát huy ra.

Thẩm Tường vừa xuất hiện ở khôn trung, một tên giám sát trong đó đã phát hiện ra hắn, vội vàng kêu to nói: 'Ngươi là ai? Chỗ này thế nhưng là địa bàn của Tề Vương phủ!"

Thẩm Tường lập tức hạ xuống, trên mặt chất đầy dáng tươi cười, hắn lúc này ăn mặc cũng xem tương đối sang trọng, dáng dấp cũng anh tuấn, nhìn thoáng qua thì là người tương đối có thân phận.

"Ta là người tới giết ngươi!" Thẩm Tường dứt lời, trong tay đột nhiên lấy ra một thanh trường kiếm hỏa diễm, đâm vào cổ họng tên giám sát kia.

Lực lượng hỏa diễm cuồng bạo từ Hỏa kiếm bạo phát ra, tràn vòa trong thân thể của tên giám sát kia!

Ầm một tiếng!

Thân thể giám sát kia lập tức nổ tung, biến thành tro tàn, mà hai tên thiếu niên vừa mới bị quật kia trông thấy được thì đều ngẩn người ngay tại chỗ!

"Vương bát đản, thật sự là to gan lớn mật, lại dám giết người của Tề Vương phủ, muốn chết!" Một tên giám sát lao tới, nhưng hắn còn chưa bước ra được mấy bước, Thẩm Tường đã dịch chuyển tới, một quyền đánh vào trên trán tên giám sát kia.

Lưu Tinh Thần kình phun trào đi ra, lực lượng cuồng bạo sinh ra một cỗ cưỡng chế, nghiền nát tên giám sát kia, lại thêm hỏa diễm đáng sợ, một quyền đã bị Thẩm Tường đánh thành bột phấn.

Còn ba tên giám sát còn lại thì trợn tròn mắt, bọn họ không nghĩ tới người này thế mà không muốn sống như thế.

"Ngươi đến cùng là ai, người ở Địa Linh giới này đều biết, chỉ cần đắc tội Tề Vương phủ chúng ta thì đều không được chết tử tế, những gia hỏa này chính là ví dụ tốt nhất." Một tên giám sát hô, lúc này hắn không còn dám tiến lên.

"Ta không biết Tề Vương phủ là cái gì, nhưng mặc kệ hắn lợi hại cỡ nào ta cũng sẽ dốc hết toàn lực san bằng Tề Vương phủ! Đương nhiên, trước đó ta sẽ diệt đi ba người các ngươi những kẻ làm chó săn cho Tề Vương phủ." Trong khi Thẩm Tường nói chuyện, người đã đi tới trước mặt tên giám sát kia, một quyền đánh vào thành tro.

Hai tên giám sát còn lại đã không dám nói thêm gì nữa, bọn họ đang muốn chạy trốn nhưng chân lại bị dây leo hỏa quấn quanh, Thẩm Tường cách không đánh ra một quyền về phía bọn hắn, đánh ra hai luồng hỏa diễm, chui vào trong thân thể của bọn hắn, đốt cháy thân thể bọn hắn thành tro.

Những nô lệ kia đều ngây dại, bọn họ không nghĩ tới người này không muốn sống như vậy, hơn nữa thực lực cũng rất cường đại, cứ như vậy xử lý đi năm tên giám sát này.

Sau đó, Thẩm Tường mở khóa xích sắt ra giúp cho bọn họ, những xích sắt này đều được rèn đúc ra từ vật liệu rất chắc chắn, vô cùng chắc chắn, những nô lệ này đều là Đạo Đan cảnh, thế mà cũng không cách nào tránh thoát.

"Đa tạ đại hiệp cứu giúp!"

"Đại ca, rất đa tạ ngươi, bằng không chúng ta còn không biết phải bị tra tấn tới lúc nào."

"..."

Đám nô lệ này đều thi nhau cảm kích Thẩm Tường.

"Các vị, các ngươi hẳn là không có khế ước chủ tớ đi!" Thẩm Tường nói.

"Đương nhiên không, chúng ta còn chưa đủ tư cách, cũng chỉ có những nhân vật tương đối cường đại kia mới được những quý tộc kia nhìn trúng, cưỡng ép kết xuống khế ước chủ tớ, như vậy mới có thể để bọn hắn thống trị tốt hơn." Tên thiếu niên kia nói ra: "Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể dùng xích sắt khóa chúng ta lại."

"Đại hiệp, ngươi là tới từ nơi nào? Ngươi thật giống như không phải người ở nơi này, ngươi thật sự lợi hại, thế mà không sợ Tề Vương phủ." Một lão giả nói, trên người hắn đầy vết roi.

Thẩm Tường lấy ra rất nhiều đan dược, đều là Hạ Bạch Linh cho, cũng không phải đan dược trân quý gì nhưng rất hữu dụng đối với những người này, sau khi bọn họ ăn xong thì vết thương trên người đã tốt lên rất nhiều.

"Ta từ thế giới bên ngoài tới! Các ngươi có hiểu gì về chuyện trên mặt đất không?" Thẩm Tường hỏi.

"Lại là từ bên ngoài tới? Ngươi không sợ những độc đen kia sao?" Thiếu niên kia kinh ngạc nói, nhìn Thẩm Tường với ánh mắt đầy vẻ sùng kính.

"Không sợ!" Thẩm Tường cười nói.

"Ở trên kia sau khi gặp phải một cơn mưa lớn thì tử thương vô số, mà chúng ta là từ bên ngoài tới, người vốn ở thế giới này đều chết gần hết!" Tên lão giả kia nói.

"Từ bên ngoài tới? Các ngươi làm sao lại từ bên ngoài tới?" Thẩm Tường vội vàng hỏi, trong lòng của hắn cũng âm thầm lo lắng, bởi vì lão giả kia nói tới chỗ người vốn ở đây đều đã chết gần hết.

"Chúng ta vốn là ở thế giới rơi vào sự trừng phạt, nhưng ở dưới tình huống ma xui quỷ khiến thế nào, chỗ thế giới chúng ta xuất hiện một vết rách, rồi chúng ta đi tới nơi này, vốn người trong hai thế giới chúng ta đều có thể chung sống hòa thuận, nhưng những tà ma kia vì chưởng khống Địa Linh giới này cho nên phát động chiến tranh, giết toàn bộ dân bản địa ở nơi này ... đám gia hỏa kia chính là quý tộc bây giờ."

Lão giả kia thở dài: "Khi đó ta còn rất nhỏ, cha mẹ ta cũng bởi vì phản đối chiến tranh cho nên bị tóm tới giết chết, người phản đối trước đây toàn bộ đều bị giết, mà đám người tham dự chiến tranh kia thì bây giờ chính là quý tộc, bọn họ bây giờ ở Địa Linh giới này muốn làm gì thì làm."

Song quyền Thẩm Tường nắm chặt lại, hàm rằng nghiến chặt, hắn đang cố gắng khắc chế sự tức giận của mình, đây vốn chính là nơi mà hắn ra đời, tại sao sẽ gặp phải thảm họa như vậy, vốn sống ở trên này thế nhưng là gia tộc của hắn, thân nhân của hắn, nhưng bây giờ toàn bộ đều đã chết!

"Đúng rồi, hình như còn có một người không chết, hắn gọi Thẩm Thiên Hổ!" Lão giả kia đột nhiên nói ra: "Những tà ma kia vẫn luôn đang bắt hắn!"

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment