Thẩm Thiên Hổ không chết, trong lòng Thẩm Tường vô cùng vui mừng, nhưng nghĩ tới Thẩm gia bọn họ chết thảm, trong lòng của hắn lại lập tức trở nên vô cùng thương cảm, đây chính là nguồn cội của hắn!
"Lão tiên sinh, các ngươi biết Thẩm Thiên Hổ kia ở chỗ nào không?" Thẩm Tường hỏi: "Ngươi biết về hắn được bao nhiêu?"
"Thẩm Thiên Hổ vốn chính là Giới Vương của Địa Linh giới này, hắn làm người rất tốt, mà Thẩm gia của hắn cũng rất cường đại, tuy nhiên vẫn là đánh không lại hơn mười thế lực cường đại kia, cuối cùng bị tiêu diệt." Lão giả thở dài: "Nghe nói hắn còn chưa có chết, còn sống, còn ở lại Địa Linh giới này, trốn vào nơi nào đó lập mưu báo thù!"
"Đa tạ nói cho biết, các ngươi đều có chỗ đi chưa?" Thẩm Tường hỏi.
"Chuyện này thì không cần đại hiệp phải quan tâm, chúng ta có chỗ để đi, Địa Linh giới này rất lớn, nếu như chúng ta trốn đi thì bọn họ cũng không tìm thấy chúng ta, ngược lại thì đại hiệp ngươi thì phải cẩn thận a."
"Ừm, các ngươi đi nhanh đi, ta sẽ ở lại chỗ này một đoạn thời gian, nếu như có người của bọn chúng tới thì ta sẽ giết chết người của bọn chúng, như vậy bọn chúng ở trong thời gian ngắn cũng không có cách nào mà đuổi theo các ngươi." Thẩm Tường nói.
Đám nô lệ này cảm ơn Thẩm Tường một lần nữa rồi mới cùng nhau rời đi, bọn họ biết lúc này phải đoàn kết thì mới có thể chống lại kẻ địch.
Thẩm Tường chờ hơn hai canh giờ, quả nhiên có người tới, là một nhanh quân đội, có khoảng hơn trăm người, trên người đều mặc áo giáp, hơn nữa đều là Đạo Đan cảnh tầng mười!
"Nô lệ nơi này đâu?" Người dẫn đầu kia hỏi, trường thương trong tay đã chỉ vào trên cổ họng của Thẩm Tường, giọng nói của hắn rất lạnh lùng, tràn ngập sát khí.
"Ngươi có lẽ nên hỏi giám sát của các ngươi một chút!" Thẩm Tường nói.
"Giám sát đâu?" Đầu lĩnh kia quả nhiên hỏi.
"Chết!" Thẩm Tường nói xong, dịch chuyển một cái tới đằng sau tên đầu lĩnh kia, một tiếng hổ khiếu cuồng bạo vang vọng lên, nắm đấm của Thẩm Tường đã biến thành hình dáng Bạch Hổ, đây là quyền pháp của phụ thân hắn.
Sau khi những binh sĩ mới tới này trông thấy thì lập tức nhớ lại năm đó Thẩm Thiên Hổ chính là dùng chiêu này mà giết chết đầu lĩnh rất cường đại của bọn hắn.
Quyền pháp của Thẩm Tường càng cuồng bạo hơn, bởi vì có thêm Lưu Tinh Thần kình vào!
Đầu hổ cắn về phía đầu của tên đầu lĩnh kia, đánh thành phấn vụn, người cũng nằm ở mặt đất, bị Thẩm Tường dùng Hỏa chưởng đánh thành tro bụi.
"Chúng ta là Tề vương..."
Một tên binh lính vừa mới nói xong, miệng đã bị một thanh kiếm lửa đâm xuyên qua, Đạo Ngân Hỏa Kiếm của Thẩm Tường cũng rất cường đại.
Mà thân thể Thẩm Tường cũng bay lên trên cao, đánh ra Hỏa Vân Thần chưởng to lớn, vận dụng thần kình của Lưu Tinh Thần kình đánh đi ra, trong chớp mắt đã rơi vào trên mặt đất, kia chừng trăm binh sĩ cường đại kia, trong nháy mắt đã bị hắn giết chết toàn bộ.
Hỏa Vân Thần chưởng khiến cho hỏa vân dày đặc trên không trung, ánh lửa thông thiên, ở đằng xa cũng có thể trông thấy rõ ràng, mà Hỏa Vân Thần chưởng áp xuống tới thì càng là như sơn băng địa liệt, chấn động tới cả vùng đất rung động không ngừng.
Loại động tĩnh này chẳng mấy chốc đã kinh động tới cường giả thế lực bên trong Địa Linh giới này, bọn họ thi nhau xuất động, lại trông thấy Thẩm Tường lơ lửng ở trên không, đằng đằng sát khí nhìn vào bọn họ.
"Ngươi là ai? Ngươi vậy mà giết chết một trăm tinh nhuệ của Tề Vương chúng ta." Một lão giả tức giận nói: "Ngươi chẳng qua chỉ là Đạo Đan cảnh tầng mười thế mà có lực lượng cường đại như vậy, chắc chắn là xuất thân danh môn, ngươi tới cùng là người của thế lực nào?"
Đằng sau lão giả này là mười tên trung niên, đều là Đạo Phách cảnh tầng năm, bọn họ tự nhiên không sợ Thẩm Tường.
"Các ngươi là Tề Vương phủ sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Không sai, Tề Vương chưởng quản ba mươi tòa thành thị, chúng ta là đóng giữ Tề Song thành." Lão giả kia nói với giọng điệu lạnh lùng: "Vì sao ngươi muốn giết người của chúng ta?"
Lão giả này có thực lực rất mạnh, Đạo Phách cảnh tầng bảy tám gì đó, Thẩm Tường không phải là đối thủ của hắn, nhưng hắn lại không sợ chút nào.
"Bởi vì các ngươi là người của Tề Vương, cho nên ta muốn giết, các ngươi chắc chắn cũng giúp tên Tề Vương chó má gì kia làm qua rất nhiều chuyện tán tận lương tâm đi." Thẩm Tường cười lạnh nói.
"Hừ, xem ra ngươi là muốn làm người trừ gian diệt ác a? Vậy ngươi cũng phải có thực lực mới được, ngươi nhục mạ Tề Vương chúng ta thì cũng đã là tội chết." Lão giả kia tức giận nói: "Hiện tại ngươi đi chết đi!"
Lão giả nói xong, mười trên trung niên đằng sau hắn lập tức xông tới, nhưng trong nháy mắt xông tới lại phát hiện chỉ có thân thể của bọn hắn đi qua, mà đầu của bọn hắn, hai chân và hai tay còn ở nguyên tại chỗ không nhúc nhích!
Để bọn hắn cảm thấy vô cùng hoảng sợ chính là, hai chân hai tay còn có đầu của bọn hắn sau khi tách rời với thân thể thì không có bất kỳ sự đau đớn nào, hơn nữa vẫn còn giữ liên hệ.
Đây là Hạ Bạch Linh xuất thủ, Thẩm Tường trước đó đã từng nhìn thấy Hạ Bạch Linh sử dụng chiêu này!
"Ngươi ... ngươi đến cùng là người phương nào? Tề Vương chúng ta vẫn luôn không đắc tôi các thế lực lớn, người mà chúng ta giết cũng chỉ là những người đê tiện kia." Lão giả kia hỏi, bởi vì tứ chi và đầu của hắn đã tách khỏi thân thể.
"Các ngươi đều sắp chết rồi, biết nhiều như vậy làm cái gì?" Thẩm Tường nói xong, đi tới, tung ra một chưởng rất mạnh vào đầu của lão giả kia, đánh hắn thành tro bụi.
Còn lại mười tên trung niên kia thì toàn thân run lên, bọn họ bây giờ chỉ có thân thể là có thể động, nhưng thân thể có thể động thì có ích lợi gì a, hai tay hai chân của bọn hắn đều ở nguyên chỗ không cách nào di chuyển, chỉ có thân thể bay tới bay lui thì căn bản không thể công kích Thẩm Tường.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường giết chết mười người này, đương nhiên, hắn cũng thôn phệ ký ức của một người cuối cùng sau đó thì mới giết chết.
Từ trong ký ức của tên này Thẩm Tường biết được rất nhiều chuyện có quan hệ với Địa Linh giới, Địa Linh giới này vốn chính là Thẩm Thiên Hổ phụ thân của hắn kiến tạo!
Thẩm Tường ngược lại là không nghĩ tới phụ thân hắn lại có năng lực như vậy, ở dưới đất này kiến tạo ra một cái thành thị như vậy, hơn nữa rất hiển nhiên là dự liệu được sẽ có mưa độc buông xuống cho nên mới kiến tạo, lúc ấy để rất nhiều người còn có thể sống tiếp được.
Nhưng sau đó lại bởi vì xuất hiện vết nứt không gian, bị người của thế giới khác đi tới chỗ này, cuối cùng xảy ra chiến tranh, rất nhiều cường giả vốn của Địa Linh giới thì đều bị giết chết.
"Phải nhanh chóng tìm tới lão cha mới được!" Thẩm Tường bây giờ chỉ có thể để cho mình nổi danh ở chỗ này, chỉ như vậy thì hắn mới có thể để cho phụ thân hắn biết, hắn đi tới nơi này.
Thẩm Tường đi tới gần Tề Song thành, tòa thành thị này có hơn mười vạn người, tường thành vây quanh, một đứa con trai của Tề Vương làm thành chủ chỗ này, đứa con kia chỉ là một tên ăn chơi chác táng, bởi vì lão cha Tề Vương này cho nên rất nhiều người có thực lực cường đại đều quỳ liếm với hắn, chính là vì nịnh bợ Tề Vương.
Thẩm Tường cũng biết Tề Vương kia là tồn tại như thế nào, lúc trước đánh hạ Địa Linh giới này chính là Đế Hoàng nơi này, tên là Địa Linh Hoàng, mà cự đầu của mười cái thế lực cùng theo Địa Linh Hoàng đánh hạ nơi này đều được phong làm Vương, Tề Vương chính là Tề gia, thực lực cũng rất mạnh.
Người có năng lực ở tòa thành thị này trên cơ bản đều bị giết sạch, dù sao thì đây là một tòa thành thị tương đối nhỏ, tuy nhiên trong này lại có truyền tống trận, có thể đi về những thành thị khác.
"Tề Hiền Lãng chính là đứa con trai của Tề Vương, hắn hình như làm tụ hội gì ở chỗ này, vừa đúng ta đi phá hư một chút." Thẩm Tường nhìn vào tòa nhà cao tầng xa hoa ở nơi xa kia một chút, đó chính là phủ đệ của Tề Hiền Lãng, kiến trúc ở tòa thành thị này phần lớn đều rất cũ nát, nhưng chỉ có tòa nhà cao tầng đó thì đẹp nhất, vô cùng nổi bật.
Ở lúc Thẩm Tường tới đã biến thành một tên trung niên trong đám người bị hắn giết kia, người trung niên này ở chỗ này cũng có địa vị rất cao, dù sao thực lực cường đại, cho nên rất nhẹ nhàng đã tiến vào tòa nhà cao tầng kia.
P/S: Ta thích nào... chương 4