Lão giả kia đi tới trước mặt Thẩm Tường, dáng người thấp bé, mũm mĩm, lông mày và tóc đã bạc trắng, trên người mặc một bộ y phục màu xanh lam sang trọng, trông rất có sức sống.
Mọi người trông thấy lão giả mặc bộ y phục màu xanh này giành được một cơ hội tốt như thế, trong lòng đều bắt đầu thầm ghen tị, nếu như bọn họ vừa rồi cũng nói nhiều thêm vài lời, nói không chừng có thể kích động được Thẩm Tường, để Thẩm Tường chiến đấu với bọn họ.
"Ta sắp xuất thủ!" Lão giả mập mạp mặc áo lam này vô cùng âm, trong lúc nói đã xuất thủ, chờ hắn vừa hạ xuống, nắm đấm của hắn đã đánh về phía mặt của Thẩm Tường, tốc độ ra quyền của hắn cũng rất nhanh, hơn nữa còn mang theo quyền kình rất cường đại.
Loại quyền kình này, Thẩm Tường trước đó cũng từng được lĩnh giáo, Kỷ Hành Viễn đã từng sử dụng đối với hắn, người tu luyện vô đạo, lực lượng nhục thân đều rất cường hãn, lúc ra quyền đều chỉ đơn thuần là lực lượng của thân thể.
Bởi vì nhục thân của bọn họ cực kỳ cường đại, lại thêm tốc độ ra quyền rất nhanh, cho nên lập tức có thể bộc phát ra lực lượng rất mạnh, cho dù cách một khoảng cách cũng có thể thông qua hướng quyền đánh ra một cỗ lực kình rất cường đại
Trước khi lão giả mập ra quyền, Thẩm Tường đã nhanh chóng tránh đi, kinh nghiệm chiến đấu của hắn thế nhưng là rất phong phú, sớm đã nhìn thấu được ý đồ của đối phương!
Ở lúc hắn tránh đi, hắn cũng ra quyền đối với lão giả mập mạp, nắm đấm của hắn trông rất chậm rất mềm, đánh tới không nhanh không chậm, hơn nữa còn không có một chút lực kình nào, trông thế nào cũng đều rất yếu.
Lão giả mập mạp thầm vui trong lòng, vội vàng đón đỡ nắm đấm đánh tới của Thẩm Tường, hắn định dùng quyền đối quyền với Thẩm Tường, rồi sau đó dùng khí kình cường đại đánh vỡ nát cánh tay của Thẩm Tường, để Thẩm Tường nhận thua.
Nắm đấm của lão giả mập mạp vừa đón nắm đấm của Thẩm Tường đánh tới, tốc độ ra quyền của hắn rất nhanh, trông như là một cái bóng tay bay vụt qua, bùng phát ra lực kình nghiền nát tảng đá mặt đất.
Mọi người trông thấy vậy, trong lòng đều cảm thấy cánh tay của Thẩm Tường là muốn phế mất rồi!
Thế nhưng là, không biết thế nào, trong nháy mắt khi nắm đấm của Thẩm Tường và lão giả mập mạp kia sắp va chạm vào nhau thì đột nhiên thu hồi lại, mà Thẩm Tường cũng lách mình tránh đi, loại thu lực lượng về này để cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng, càng đáng sợ hơn chính là thân pháp của Thẩm Tường rất nhanh.
Ở trong nháy mắt lão giả mập mạp cho rằng muốn chấn vỡ cánh tay của Thẩm Tường, Thẩm Tường đã vọt tới đằng sau hắn, đánh ra một quyền vào sau lưng lão giả mập mạp, một quyền này của Thẩm Tường có tốc độ rất đáng sợ, hơn nữa còn mang theo hỏa diễm.
Hỏa diễm màu đỏ đáng sợ ở mặt ngoài của nắm đấu kia gầm thét, như là sao băng mang theo đuổi lửa tiến lên!
Ầm!
Nắm đấm của Thẩm Tường chạm vào phần lưng của lão đầu mập mạp, tóe ra trận tia lửa, nắm đấm cũng xuyên thấy phần lưng của lão giả mập mạp, xuyên thủng thân thể của lão giả mập mạp, quả tim cũng ở lúc nắm đấm đánh vào mà vỡ nát.
Rầm rầm rầm!
Sau đó song chưởng của Thẩm Tường liên tục đấm ra, chưởng kình như dời núi lấp biển, chưởng ảnh trùng điệp, bay múa đầy trời, mang theo một cỗ lực chấn động cương mãnh đánh vào trên người của lão giả mập mạp.
Trong nháy mắt, thân thể lão giả mập mạp bị vô số Chấn Thiên chưởng đánh trúng, thân thể đã biến hình, lão giả mập mạp đang phun máu không ngừng.
Sau khi Thẩm Tường thu chưởng về, lão giả mập đã ngã sấp trên đất liên tục ói máu, thân thể như bùn nhão.
"Hóa Cốt Ma chưởng vẫn còn dùng rất tốt." Thẩm Tường vừa rồi không chỉ sử dụng thuần lực lượng của thân thể mà còn sử dụng Ngạo Thế Thần lực, chỉ có điều Ngạo Thế Thần lực của hắn đang lưu động trong cơ thể mà thôi, chứ cũng không có phóng ra ngoài.
Lưu Tinh Thần kình là có thể để Ngạo Thế Thần lực trải qua một vòng chuyển hóa, biến thành lực kình rất cường đại bạo phát ra, lại dung hợp lực lượng của thân thể liền trở nên rất đáng sợ.
Cho nên vừa rồi một quyền của Thẩm Tường là có thể đấm xuyên qua thân thể cường hãn của lão giả mập kia!
Mọi người lúc này còn đắm chìm trong một quyền rung động kia của Thẩm Tường, còn chưa lấy lại được tinh thần, mà chờ sau khi bọn họ lấy lại được tinh thần thì lão giả mập mạp kia đã thoi thóp, nằm trên mặt đất.
Thẩm Tường lúc này cũng chính là vì chứng minh chính mình có được lực lượng rất mạnh, có thể để mười tám tên kia yên tâm.
"Quyền kình thật là đáng sợ, vậy mà có thể đánh đấm xuyên thân thể như vậy."
"Loại lực lượng này rất không bình thường, không phải là loại chúng ta thường gặp!"
"Đúng vậy, gia hỏa này chắc là tiến vào từ bên ngoài, trong cơ thể của hắn còn có không ít Ngạo Thế Thần lực, ở vừa rồi hắn chắc là sử dụng Ngạo Thế Thần lực phối hợp với lực lượng vô đạo, cho nên mới đáng sợ như vậy."
Người ở nơi này cũng đều rất có kinh nghiệm, lập tức phán đoán ra!
Nhưng là, bọn họ lại nghĩ tới một vấn đề, Thẩm Tường vừa mới đi vào nơi này không lâu, nhưng tu hành vô đạo đã đáng sợ tới như vậy!
Chỉ có một nguyên nhân có thể giải thích, chính là Thẩm Tường ăn loại Vô Đạo Linh Thần đan kia!
Thẩm Tường xoa nắm đấm, nói ra: "Đây chính là chỗ lợi hại của Vô Đạo Linh Thần đan, ta chỉ ăn một viên đã trở nên cường đại như vậy, nếu như ta lại ăn tiếp viên thứ hai, ta là có thể đột phá! Các ngươi đều nhìn thấy rồi đi, ta thế nhưng là không có lừa các ngươi."
Lúc này ánh mắt của mọi người đều vô cùng nóng bỏng, lúc nhìn vào Thẩm Tường, ánh mắt đã bộc phát ra ánh sáng nóng rực, như thể muốn nuốt Thẩm Tường vậy!
Đặc biệt là mười tám tên cường giả kia, bọn họ càng kích động hơn, bởi vì bọn họ có thể có cơ hội lấy được loại đan kia, tới lúc đó một khi bọn họ ăn vào là có thể đột phá, tiến về Vạn Đạo chi thượng, bọn họ bị vây ở chỗ này rất lâu, sớm đã muốn đi lên trên.
"Các ngươi nhanh khắc tên của mình vào trên bia đá đi." Thẩm Tường nói ra: "Như vậy các ngươi có thể đạt được Vô Đạo Linh Thần đan càng nhanh hơn."
Công hiệu của Vô Đạo Linh Thần đan, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, một người vừa mới tiến vào Vô Đạo chi địa này không được bao lâu, chỉ ăn một viên thôi vậy mà thực lực đã tương đương với bọn họ, đây chính là tương đương với rất rất nhiều năm tu hành của bọn họ a.
Đều thật sống trên thân ruồi rồi.
Rất nhiều người đều nghĩ như vậy, bởi họ đã tu hành ở chỗ này trong rất rất nhiều năm, nhưng còn chưa lợi hại bằng Thẩm Tường, có thể thấy được công hiệu của Vô Đạo Linh Thần đan là mạnh tới cỡ nào!
Thẩm Tường đương nhiên sẽ không nói cho bọn họ biết, hắn đã ăn hai viên, hơn nữa người nơi này đều cần ăn hai viên mới có thể đột phá, tới lúc đó hắn bất đã dĩ đưa Vô Đạo Linh Thần đan cho bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không đột phá được, mà chờ bọn họ phát hiện thì đã qua vài tháng, tới lúc đó Kỷ Hành Viễn cũng đã luyện hóa viên Vô Đạo Linh Thần đan kia thành công đột phá tiến về Vạn Đạo chi thượng.
Thẩm Tường lấy ra một cái rương, ở trên mở ra một cái lỗ hổng, để bọn họ đặt bia đá nhỏ vào trong rương.
"Ta rút ra được ai thì kẻ đó đánh với ta! Vô Đạo Linh Thần đan còn rất hữu dụng đối với ta, ta cũng muốn giữ lại, ta sẽ dốc sức đánh thắng." Thẩm Tường cười nói.
Vừa rồi bọn họ nhìn thấy thực lực của Thẩm Tường, cũng không có lo lắng Thẩm Tường sẽ thua liên tục bốn trận, cho nên mười tám người bọn họ đều có cơ hội chiến đấu với Thẩm Tường, tới lúc đó nếu như đánh không lại Thẩm Tường, bọn họ quả thực không có tư cách đạt được Vô Đạo Linh Thần đan, nếu như bọn họ thật không cách nào đạt được, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Thẩm Tường để bia đá nhỏ vào bên trong rương, sau đó lắc lư cái rương, từ bên trong lắc ra một cái bia đá, trên đó viết ba chữ "Viên Húc Phong".
"Viên Húc Phong là ai?" Thẩm Tường hô.
Chỉ thấy một lão giả đầu trọc hưng phấn hô lên: "Là ta!"
Lão giả này cũng không phải là người áo đỏ, cũng làm cho Thẩm Tường yên tâm không ít, hắn vẫn còn có chút lo lắng khi phải đối mặt với người áo đỏ.
Viên Húc Phong đã chạy tới, hắn vô cùng phấn khởi, hắn cảm thấy mình có thể đánh thắng được Thẩm Tường, bằng cách này, hắn có thể đạt được một viên Vô Đạo Linh Thần đan, lần thứ nhất rút trúng là hắn, đây chính là vận khí tốt.
P/S: Ta thích nào ... chương 2