Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3122 - Chương 3122 - Cuộc Chiến Vô Đạo

Chương 3122 - Cuộc chiến Vô Đạo
Chương 3122 - Cuộc chiến Vô Đạo

Vừa rồi tất cả mọi người đều đã nhìn thấy thực lực của Thẩm Tường, có thể xử lý được lão giả mập mạp kia một cách dễ dàng như vậy, loại thực lực này quả thực tương đối kinh người, tuy nhiên mười tám tên cường giả này đều cảm thấy mình tương đối có nắm chắc sẽ thắng, bọn họ thế nhưng là một nhóm cưỡng giả già nhất nổi danh nhất ở chỗ này, bọn họ vừa hy vọng Thẩm Tường yếu, nhưng lại lo lắng Thẩm Tường sẽ thua liền bốn trận, tới lúc đó bọn họ sẽ không còn cơ hội, lúc này bọn họ đều rơi vào trong một loại mâu thuẫn.

Đương nhiên, Viên Húc Phong được rút trúng lại hy vọng Thẩm Tường yếu như trong sự tưởng tượng của hắn, như vậy lúc hắn đánh sẽ tương đối nhẹ nhàng.

Thẩm Tường vẫn tương đối yên tâm, tu vi của những người này đều còn cao hơn hắn, nhưng bọn họ đều không dám ra tay độc ác với hắn, bởi vì chỉ cần giết chết hắn thì bọn họ không chiếm được Vô Đạo Linh Thần đan.

Cho nên lúc bọn họ ra tay đều sẽ có chỗ cố kỵ, này dẫn tới bọn họ không cách nào phát huy ra thực lực chân chính, đây là có lợi đối với Thẩm Tường, cho nên Thẩm Tường cũng có lòng tin có thể đánh bại bọn họ.

"Lúc đối chiến có thể sử dụng binh khí chứ!" Viên Húc Phong hỏi, hắn lấy ra một cây đại đao màu xanh lam, cây đao này trông rất chắc chắn, thân dao còn lóe ra từng tia điện màu xanh lam.

"Đương nhiên được!" Thẩm Tường rất hiếu kỳ đối với cây đao này, người ở nơi này đều tu luyện vô đạo, cũng không thể sử dụng các loại năng lượng thuộc tính bên trong thế giới Vạn Đạo, nhưng cây đao này thế nhưng lại có lực lượng lôi điện rất nồng đậm, không hề giống sản phẩm của nơi này.

Ai cũng biết Thẩm Tường có một thanh kiếm rất sắc bén, nhưng bọn họ cảm thấy binh khí trong tay mình cũng rất lợi hại, chắc là có thể ngăn cản được thanh kiếm sắc bén của Thẩm Tường.

"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, cũng hy vọng ngươi tương đối thức thời, nếu như biết mình đánh không lại thì tốt nhất nhanh chóng nhận thua, đối với ngươi đối với ta đều tốt." Viên Húc Phong cười hắc hắc nói, trông dáng vẻ của hắn giống như là chắc chắn thắng được vậy.

Thẩm Tường không có ấn tượng tốt gì đối với Viên Húc Phong này, trông hắn tương đối âm hiểm hơn nữa còn có chút tự đại, nếu không phải bởi vì hắn có Vô Đạo Linh Thần đan, ở lúc đối chiến chắc chắn sẽ bị tên Viên Húc Phong này ám toán chết.

"Điều này ta hiểu, ta thế nhưng là rất sợ chết." Thẩm Tường cười nói: "Ta cũng hy vọng ngươi tương đối thức thời, nếu như đánh không lại thì nhận thua, ngươi thế nhưng là khác với ta, ta là có thể giết chết ngươi."

Thẩm Tường nói xong, nhìn vào mười bảy tên cường giả còn lại kia một chút, nói ra: "Ở lúc đối chiến, ta đối mặt với các ngươi loại cường giả này thế nhưng là sẽ không hạ thủ lưu tình, nếu như tới lúc đó các ngươi bị ta giết chết, còn xin các ngươi có thể thông cảm cho ta."

Chết còn thông cảm cái rắm, trong lòng mọi người thầm mắng!

"Ngươi cứ việc buông tay ra mà đánh là được rồi, loại chiến đấu này vốn chính là như vậy! Chúng ta là trưởng bối của ngươi, hơn nữa tu vi cao hơn ngươi, chúng ta ăn chút thiệt thòi không tính là gì." Một lão giả nói.

Lời nói này nói ra làm cho người ta cảm thấy bọn họ rất giảng đạo lý vậy, nếu như nói tới giảng đạo lý, bọn họ sẽ không đòi Vô Đạo Linh Thần đan của Thẩm Tường, hẳn là sẽ ngoan ngoãn rời khỏi nơi này.

"Vậy ta không khách khí." Thẩm Tường hít sâu một hơi rồi mới hô: "Chúng ta tựa lưng vào nhau, rồi riêng phần mình đi một trăm bước, sau đó thì chiến đấu lập tức bắt đầu."

"Được!" Viên Húc Phong gật đầu đồng ý, sau đó tựa lưng với Thẩm Tường, rồi bước một trăm bước của riêng mình.

Bọn họ bước với tốc độ đều là giống nhau, cho nên khi bước đến bước thứ một trăm, bọn họ đều lập tức quay người lao về phía đối phương!

Tốc độ của hai người gần như là như nhau, cho nên ở ngay chớp mắt sau khi bước ra bước thứ một trăm, bọn họ đột nhiên quay người rồi lập tức va chạm vào nhau.

Khác biệt chính là, Viên Húc Phong sử dung Thần đao màu lam xông tới, bổ một đao về phía Thẩm Tường, mà Thẩm Tường lại chẳng dùng cái gì, vậy mà tay không tấc sắt tới ứng chiến với Viên Húc Phong, điều này làm cho những người khác cảm thấy kinh ngạc, bởi vì Thẩm Tường có một thanh thần kiếm rất lợi hại, vậy mà không sử dụng!

Lúc Thẩm Tường xông tới đã biết Viên Húc Phong sẽ lấy đao ra, cho nên hắn lập tức né tránh, lúc né tránh còn cách không đánh ra một quyền, đây là Lưu Tinh Thần kình giống vừa rồi.

Sau khi ra quyền hắn lập tức lách mình tránh đi, lúc quyền kình tiến tới Viên Húc Phong cũng phát hiện, chỉ thấy thân thể hắn chấn động, bộc phát ra một cỗ lực kình mạnh mẽ, đánh tan quyền kình Thẩm Tường đánh tới, sau đó lại khóa chặt vị trí của Thẩm Tường, lại xông lên bổ mạnh vài đao, đao nào đao náy đều mang theo lực kình cuồng bạo, phát ra từng đợt bùng nổ âm thanh ầm ầm.

"Thật đúng là lợi hại!" Thẩm Tường đánh ra một đòn Chấn Thiên chưởng về phía cỗ đao kình đánh tới kia, đánh văng toàn bộ đao kình cuồng bạo đang bao phủ tới, nhưng lại bộc phát ra sóng khí lan tới gần hắn.

Trong pha giao phong ngắn ngủi giữa Viên Húc Phong hắn và Thẩm Tường, Viên Húc Phong không thể không nhíu mày, mặc dù chỉ là tiếp mấy chiêu, nhưng hắn đã đánh giá ra, thực lực của Thẩm Tường tương xứng với hắn, đặc biệt là ở trên phương diện lực lượng, vậy mà có thể đánh tan đao kình của hắn.

Thẩm Tường trông thấy thần sắc của đối phương, trong lòng cũng âm thầm đề phòng, hắn lo lắng đối phương sẽ chơi chiêu.

"Xem ra chúng ta phải tiến hành một trận ác chiến." Viên Húc Phong cười nói: "Loại chiến đấu này ta đã lâu lắm rồi không được đánh, ta còn rất mong đợi, vừa đúng có thể để cho bộn xương già này của ta được hoạt động."

"Ta cũng rất mong chờ, vậy chúng ta chiến một trận cho thống khoái đi." Thẩm Tường cười nói, sau đó mới lao lên trước giao chiến với Viên Húc Phong.

Hai người ngươi tới ta đi, như là hai cỗ lôi điện cuồng bạo đang liên tục va chạm vào nhau, tất cả mọi người quan sát ở đằng xa, bọn họ đều xem hết sức chăm chú, đặc biệt là mười bảy người kia, bởi vì cuộc chiến này rất có trợ giúp đối với bọn họ, có thể để cho bọn họ hiểu được thực lực của Thẩm Tường đến cùng là như thế nào.

Bọn họ trông thấy Thẩm Tường có thể đánh tới ngang với Viên Húc Phong, tâm trang cũng âm thầm trở nên nặng nề, bởi vì thực lực của Thẩm Tường không có yếu một chút nào! Bọn họ cũng đều biết thực lực của Viên Húc Phong, nếu như Viên Húc Phong không thể đánh bại được Thẩm Tường, bọn họ khả năng cũng khó có thể đánh bại được Thẩm Tường.

Bây giờ bọn họ chỉ có thể chờ xem kết quả cuối cùng, hiện tại chỉ mới vừa bắt đầu, Thẩm Tường và Viên Húc Phong chỉ là lực lượng ngang nhau, tuy nhiên Viên Húc Phong tốt xấu gì cũng là một lão gia hỏa, các phương diện hẳn đều mạnh hơn Thẩm Tường, nếu như đánh kéo dài, bọn họ đều cho rằng Thẩm Tường hẳn là đánh không lại lão gia hỏa Viên Húc Phong này.

Mà Cửu Tiêu Thần kiếm trước đó để bọn họ tương đối lo lắng kia, lúc này cũng không thấy xuất hiện, bọn họ cảm thấy Thẩm Tường chắc hẳn sẽ lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra vào lúc này, như vậy có thể tránh khỏi việc chiến đấu kéo dài.

"Tại sao hắn còn chưa sử dụng thanh kiếm kia?" Một lão giả áo bào đỏ thấp giọng nói.

"Khả năng hắn là cố ý không dùng, vì chính là đánh bất ngờ."

"Không đúng, nếu cứ duy trì như vậy, hắn sẽ chỉ rơi vào hạ phong, tới lúc đó thanh kiếm kia có mạnh hơn nữa thì cũng vô dụng."

"Không sai, Viên Húc Phong chắc chắn cũng luôn đề phòng thanh kiếm đó của hắn, hắn nên sử dụng sớm hơn."

Giọng nói của bọn họ rất lớn, đây là vì cố ý để cho Thẩm Tường nghe thấy, chính là hy vọng Thẩm Tường có thể nhanh chóng sử dụng thanh Thần kiếm kia, như vậy Thẩm Tường là có niềm tin rất lớn để chiến thắng Viên Húc Phong.

Chỉ cần người chiến đấu không phải bọn họ, bọn họ đều hy vọng Thẩm Tường có thể thắng, cứ như vậy, bọn họ càng có cơ hội thu hoạch được Vô Đạo Linh Thần đan.

Viên Húc Phong nghe thấy bọn họ lớn tiếng bàn tán ở bên cạnh, trong lòng tức giận tới chửi đổng lên, bởi vì Thẩm Tường bây giờ mà sử dụng thanh Thần kiếm kia thì hắn thật đúng là không đối phó được.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment