Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3243 - Chương 3243 - Đạo Tộc

Chương 3243 - Đạo tộc
Chương 3243 - Đạo tộc

Ở biểu hiện của Mã Kim Hồng vừa rồi, thật khó để người ta không coi thường hắn!

"Đạo tộc các ngươi đi vào nơi này bao lâu rồi?" Thẩm Tường hỏi, trước đó nơi này chỉ có một mình vào đây sẽ để cho hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng bây giờ lại có một đám người, hơn nữa thực lực còn rất mạnh.

Không đủ thực lực là không cách nào tiến vào nơi này!

Thẩm Tường trước đó muốn tiến vào là không có khả năng, hắn vẫn là dựa vào Tử Dương Thần kiếm, mà đám người kia lại có thể tiến vào mà không cần Tử Dương Thần kiếm, hơn nữa còn có thể đi vào Tử Dương Thần điện.

"Tiến vào rất lâu rồi, ta là sau này mới vào, nhưng bởi vì không cần thận mà động vào cơ quan, nên mới bị vây ở chỗ này, bọn họ khi đó còn ở bên ngoài đại môn của Tử Dương Thần điện." Mã Kim Hồng nói: "Cuối cùng ta nhìn thấy bọn họ dùng rất nhiều biện pháp mới thành công tiến vào trong Tử Dương Thần điện, mà bọn họ từ đầu tới đuôi đều không có biện pháp cứu ta, chỉ là nói cho ta, chỉ có Tử Dương Thần kiếm mới có thể phá hủy tượng đá hình con hổ một cách dễ dàng."

Đây quả thực là một cái bi kịch, Thẩm Tường cũng có thể nhìn ra Đạo tộc bọn họ đều là người như thế nào, đối với người của mình còn vô tình như thế thì chắc chắn sẽ không có kẻ tốt nào.

"Nếu như ngươi đồng ý ký kết huyết khế với ta, như vậy ta sẽ cứu ngươi ra." Thẩm Tường muốn tiến vào Tử Dương Thần điện được an toàn, tìm được thứ hắn cần ở bên trong.

Mà cứu người này cũng không phải là việc khó gì, nếu như đối phượng thật có thể ký kết huyết khế với hắn, ngược lại cảm thấy không phải vấn đề gì, như vậy cũng có thể bảo đảm cho sự an toàn của hắn.

"Ngươi qua đây, ta là có thể ký kết huyết khế với ngươi." Người kia nói, chỉ thấy một đám mây ánh sáng trắng hiện ra từ đỉnh của bức tượng đá hổ, đây là lực lượng khế ước, cũng không biết hắn làm ra như thế nào từ trong tượng đá.

Thẩm Tường đi tới, cất đám mây sáng màu trắng kia, rót tinh thần vào bên trong, điều tra nội dung khế ước, sau khi phát hiện không có vấn đề gì, hắn mới lấy Tử Dương Thần kiếm ra, nhẹ nhàng vạch một cái vào bức tượng đá hình con hổ.

Quả nhiên, tượng đá hình con hổ bị hắn rạch ra rất dễ dàng, chỉ thấy bên trong bùng lên một đám ánh sáng vàng, sau đó là một tiếng cười như điên vang lên.

"Ha ha, lão tử đi ra, lão tử đi ra!" Thẩm Tường nghe thấy tiếng cười như điên này, trong lòng thế nhưng là rất lo lắng, mặc dù đã ký kết khế ước.

Trên mặt Mã Kim Hồng xuất hiện đầy râu quai nón, dáng người cao to, sau khi hắn đi ra cười như điên một trận, rồi mới đột nhiên đi tới trước mặt Thẩm Tường, vội vàng quỳ xuống dập đầu với Thẩm Tường, vừa cảm kích Thẩm Tường, vừa nhận sai với Thẩm Tường, để Thẩm Tường dở khóc dở cười.

"Được rồi được rồi!" Thẩm Tường cười nói: "Mau đứng dậy đi, trông ngươi như vậy để cho ta cảm thấy rất không quen."

Được một đại hán khôi ngô như vậy liên tục dập đầu bái tạ, Thẩm Tường quả thực không cảm thấy quen.

"Đại ca, nếu như không phải ngươi, ta có thể sẽ bị giam ở trong này cả đời." Mã Kim Hồng mặt đầy nước mắt, có thể thấy được thời gian hắn bị nhốt ở trong này là thống khổ cỡ nào.

"Các ngươi đi vào như thế nào? Mặt trời màu tím kia rất lợi hại, không có chút năng lực thế nhưng là không cách nào tiến vào, còn có cái đại môn này nữa." Thẩm Tường chỉ vào đại môn của Tử Dương Thần điện: "Bọn họ vậy mà có thể vào."

"Chúng ta đều là dùng rất nhiều thời gian mới làm ra một cái lỗ hổng, trước sau thế nhưng là dùng khoảng thời gian mấy ngàn năm, một đội ngũ của Đạo tộc chúng ta cũng có tới mấy ngàn người, mỗi một tên đều là hảo thủ, chuyên môn đi phá hủy kết giới, bọn họ rất lành nghề ở phương diện này." Mã Kim Hồng nói ra: "Chỉ là bây giờ nha ... bọn họ đều bị vây ở bên trong, nhiều năm như vậy cũng không biết bọn họ có còn sống nữa hay không."

Thẩm Tường nhìn về phía đại môn kia, cười nói: "Hiện tại vào xem chẳng phải sẽ biết sao?"

Thực lực của Mã Kim Hồng không tệ, là Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong, loại lực lượng này để Thẩm Tường cảm thấy rất mạnh, nếu như hắn muốn chiến đấu với Mã Kim Hồng thì hắn cũng không biết chính mình có đánh thắng được hay không.

Mã Kim Hồng đi theo đằng sau Thẩm Tường, hỏi: "Đại ca, Tử Dương Thần kiếm của ngươi là lấy được ở chỗ nào vậy, chúng ta trước đây thế nhưng là tìm rất nhiều nơi đều không tìm được, bây giờ thế mà nằm ở trong tay ngươi, ngươi có quan hệ gì với Thái Dương Thần tộc, trông ngươi không hề giống là người của Thái Dương Thần tộc, khí tức của Thái Dương Thần tộc ta có thể phân biệt ra được."

"Đây là ta ngẫu nhiên đạt được." Thẩm Tường chỉ dùng một câu đơn giản để trả lời Mã Kim Hồng.

Mã Kim Hồng nhếch miệng nói ra: "Bây giờ có thể mở đại môn này ra, sau khi đại môn mở ra, ngươi nhớ phải thu Tử Dương Thần kiếm lại trước, tốc độ nhất định phải nhanh, tuyệt đối không nên để người ở bên trong phát hiện."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Ta đã biết!"

Lúc trước lúc hắn tiến vào nơi này cũng là thu Tử Dương Thần kiếm lại trước tiên.

Thẩm Tường chọc Tử Dương Thần kiếm vào bên trong cái lỗ thủng kia, sau khi đâm vào, loảng xoảng một tiếng, Tử Dương Thần kiếm tự động xoay tròn tầm vài vòng, sau dó đại môn dần dần mở ra.

Lúc này Thẩm Tường vẫn dang cầm chuôi kiếm Tử Dương Thần kiếm, hắn thử một phát thì phát hiện chuôi kiếm này có chút thả lỏng, sau đó rút ra, vội vàng thu vào, như thế vừa tới sẽ không bị người ở bên trong trông thấy hắn có được Tử Dương Thần kiếm.

"Được rồi, bây giờ phải cẩn thận, đã rất nhiều năm ta không gặp người ở bên trong, cũng không biết bọn họ có thể nhận ra được ta hay không." Mã Kim Hồng cởi áo ra, chỉ thấy trên ngực hắn có một cái hoa văn hình đầu lâu màu vàng kim, tỏa sáng lập lòe.

"Đây là hình xăm đặc biệt của Đạo tộc ta, bọn họ trông thấy cái hình xăm này thì biết ta là người một nhà, tới lúc đó ngươi giả mạo là thủ hạ của ta là được rồi, tuyệt đối không nên nói quá nhiều với bọn họ, tránh bị bọn họ nghi ngờ." Mã KIm Hồng nói.

"Ta hiểu!" Thẩm Tường chờ đợi đại môn mở ra từng chút một, bên trong là một màu đen kịt, Mã Kim Hồng bước vào trước, Thẩm Tường đi theo đằng sau.

Sau khi hai người bọn họ đi vào, đại môn Ầm một tiếng nhanh chóng đóng lại, điều này làm cho Thẩm Tường và Mã Kim Hồng đều đột nhiên chấn động, bọn họ không nghĩ tới đại môn mới vừa rồi còn đang từ từ mở ra, ở lúc đóng lại vậy mà nhanh như thế.

"Không cần lo lắng, ngươi có thể đi ra bất cứ lúc nào." Mã Kim Hồng lúc này rất cẩn thận, truyền âm nói với Thẩm Tường.

Nơi này một màu đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy, Thẩm Tường chỉ có thể thận trọng tiến lên cùng với Mã Kim Hồng.

"Đằng trước có gì đó!" Mã Kim Hồng cũng là người của Đạo tộc, cho nên rất quen với một số kết giới gì đó, chẳng mấy chốc hắn phát hiện ở phía trước có cái gì đó.

Lúc Thẩm Tường tới gần cũng phát hiện, đằng trước là một cái kết giới màu đen, chỉ cần đi vào là có thể tiến vào một nơi khác.

Mã KIm Hồng khẽ gật đầu với Thẩm Tường, nói: "Chúng ta cùng đi vào!"

Thẩm Tường và Mã Kim Hồng cùng lúc bước vào bên trong kết giới màu đen kia, sau khi đi vào, một trận ánh sáng rất chói mắt.

Sau khi bọn họ mở to mắt ra thì trông thấy tình huống bên trong, đó là một gian nhà đá rất to lớn và rộng rãi ... Phải nói đây là một cái gian phòng loại quảng trường, tuy rằng rất lớn rất cao, nhưng xung quanh đều là vách đá.

"Có người tới." Mã Kim Hồng thấp giọng hô, vẻ mặt trở nên rất nghiêm túc, trước đó hắn đã nói với Thẩm Tường, người của Đạo tộc đều không phải thứ gì tốt, cho nên hắn là không được tin tưởng Đạo tộc.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment