Thẩm Tường và Mã Kim Hồng đều không nghĩ tới đi tới trong gian phòng này lại gặp phải loại kẻ địch này, chưa nói được lời nào đã lập tức công kích bọn hắn, điều này làm cho bọn hắn đều rất tức giận.
"Đám chột nhắt tới từ nơi nào, cút ra đây cho lão tử, lão tử cam đoan đánh không chết các ngươi." Mã Kim Hồng hét lớn, hắn bây giờ thế nhưng là không còn nhát gan như trước nữa, trông rất kiêu ngạo.
Thẩm Tường thì chỉ cảm thấy buồn cười, hắn suy đoán nếu như xuất hiện người rất cường đại, nói không chừng cái tên Mã Kim Hồng này sẽ lập tức quỳ xuống, có điều, hắn nhớ lại cảnh tượng Mã Kim Hồng vì cứu hắn trước đó đã liều lĩnh hy sinh bản thân mình, vẫn là để hắn cảm thấy rất cảm động.
"Lão Mã, cẩn thận một chút, những gia hỏa này nói không chừng là người của Đạo vương." Thẩm Tường nhỏ giọng nói, đám người Đạo vương trước đó chỉ có rất ít người, hơn nữa ở trong gian phòng đá to lớn này xuất hiện nhiều người như vậy, thực lực đều không yếu, cũng chỉ có đám Đạo tộc năm đó ở đây mới có thực lực như vậy.
Mã Kim Hồng đương nhiên biết điểm này, cho nên hắn rất cẩn thận.
Chẳng mấy chốc, xung quanh xuất hiện chừng một trăm người, thực lực không tính là rất mạnh, nhưng cũng không yếu, mạnh nhất chính là hai tên Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong, đây là những gia hảo mà Mã Kim Hồng không cách nào đối phó, huống hồ bên kia còn có những người có thực lực trung cấp hạ cấp, số lượng cũng không ít, nếu như cùng nhau liên hợp đối phó Mã Kim Hồng, Mã Kim Hồng căn bản không phải đối thủ.
Sau khi Mã Kim Hồng trông thấy những người này xuất hiện thì rùng mình một cái, hắn không nghĩ tới thực lực người ở nơi này lại đáng sợ như vậy, hơn nữa vừa xuất hiện đã nhiều như thế, để hắn trở tay không kịp, còn tưởng rằng chỉ là một đám tôm nhỏ.
Đương nhiên, nếu như không có hai tên Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong kia, thì có lẽ hắn đúng là không có gì phải sợ, nhưng hai lão giả Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong kia lại tràn đầy sát ý, khiến Mã Kim Hồng rất lo lắng.
Thẩm Tường ngược lại là không có cái gì phải sợ cả, bởi vì Lục Đạo Thần kính còn ở trong tay của hắn, Lục Đạo Thần kính của hắn có được lực lượng phòng ngự rất mạnh, có thể ngăn cản công kích của đám người này, có thể để cho hắn có đầy đủ thời gian để chạy trốn.
"Các ngươi đều là người của Đạo vương sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Đạo vương? Chẳng lẽ các ngươi có khúc mắc gì với Đạo vương sao?" Một lão giả trong đó hỏi, trên mặt lộ đầy vẻ cảnh giác: "Các ngươi là người nào? Đây chính là địa bàn Thiên Cổ môn chúng ta, không phải là nơi các ngươi có thể tiến vào một cách tùy ý, các ngươi tốt nhất lập tức ra ngoài, bằng không cũng đừng trách chúng ta đánh."
Lão giả kia chỉ vào một cánh cửa, một khi ra ngoài, chính là một cái quảng trường rất rộng lớn, ở nơi đó có Đạo vương rất hung ác, hắn và Mã Kim Hồng vừa mới chạy từ chỗ đó chạy tới, bọn họ sẽ không quay lại đó.
"Là ai quy định nơi này thuộc về các ngươi?" Thẩm Tường nhíu mày nói: "Đây chính là Tử Dương Thần điện, là địa bàn của Thái Dương lão tổ!"
"Dựa vào việc chúng ta tới trước, chúng ta có thể nói là tới trước các ngươi mấy vạn năm, đây chính là thực lực của chúng ta, cho nên chúng ta có tư cách chiếm cứ nơi này, các ngươi đi nhanh lên, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí." Lão giả kia lấy ra một cái dĩa dài, chỉ vào Mã Kim Hồng.
Mã Kim Hồng dù sao cũng là một tên cường giả Ngạo Thế Cuồng cảnh, hắn hừ một cái, vung tay một cái bắt được cái dĩa kia nói ra: "Ta cũng là người của Đạo tộc, cũng đều là người một nhà, có cần phải tuyệt tình như vậy không? Cái tên gia hỏa chó má tự xưng Đạo vương bên ngoài kia thế nhưng là muốn giết chết chúng ta, các ngươi cứ ném chúng ta ra bên ngoài như vậy không khỏi quá tàn nhẫn đi!"
Thẩm Tường thở dài bất đắc dĩ, tới lúc này rồi, Mã Kim Hồng thế mà còn nói loại lời này với đối phương, ai nấy đều thấy được đám người này rất vô tình.
"Vậy thì sao, chuyện này thì liên quan quái gì tới chúng ta!" Lão giả kia cười lạnh nói: "Ai bảo các ngươi đắc tội Đạo vương, ở trên vách tường đều có chín cánh cửa, mỗi một cánh cửa đều là một cái quảng trường lớn như vậy, sớm đã đều là địa bàn của người khác, các ngươi đã không còn chỗ nào có thể trốn."
Cái dĩa trong tay lão giả kia đẩy về phía trước, đẩy Mã Kim Hồng lùi mấy bước, Mã Kim Hồng cũng kêu lên oai oái.
Thẩm Tường nhìn vào cái dĩa kia một chút, rồi sau đó lại nhìn vào hơn trăm người kia một chút, lão giả và trung niên chiếm một nửa, những người khác đều là người trẻ tuổi tới tham gia náo nhiệt, binh khí trong tay bọn họ tuy rằng đều là Thần khí, nhưng đều rất kém cỏi, cũng chỉ có hai lão giả Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong kia trong tay cầm Thần khí tương đối tốt mà thôi, bên trong có một chút Vạn Đạo Thần thổ.
Mặc dù có một chút Vạn Đạo Thần thổ ở bên trong, nhưng ở trong mắt Thẩm Tường vẫn là vô cùng kém cỏi.
"Chờ một chút, các ngươi muốn biết vì sao chúng ta lại bị Đạo vương truy sát không?" Thẩm Tường đột nhiên nói ra: "Quỷ vương không dám đuổi vào đây, rất rõ ràng là sợ các ngươi, không bằng như vậy đi, các ngươi để hai người chúng ta ở lại, ta cho các ngươi một vài thứ tới làm trao đổi."
"Đạo vương có thực lực rất mạnh, tuy rằng số người bên họ rất ít, nhưng lại chiếm đoạt được khu vực rộng lớn nhất trong Tử Dương Thần điện, nhưng là bọn họ muốn đánh nhau với chúng ta thì chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương, tới lúc đó người ở tám cái cửa khác đều sẽ cùng nhau xông ra tiêu diệt chúng ta lúc chúng ta đang thoi thóp. để cho bọn họ chia cắt địa bàn." Lão giả kia nói ra: "Chúng ta thật không muốn chọc vào Đạo vương."
Đám người này cảm thấy Thẩm Tường không cho được bọn họ thứ gì, cho nên lập tức từ chối.
Thẩm Tường từ bên trong lấy ra một cái hộp Vạn Đạo Thần thổ nhỏ, nói ra: "Nếu có thể để chúng ta ở lại nơi này, ta sẽ tặng cho các ngươi cái này."
Người Đạo tộc đều là tới từ Vạn Đạo chi thượng, rất quen thuộc đối với bảo vật nào đó, bọn họ chỉ nhìn cái là nhận ra đó là thứ gì!
"Vạn Đạo Thần thổ!" Lão giả kia kinh hô một tiếng, đôi mắt đang khép hờ kia đột nhiên trợn lớn lên, giống như muốn bắn ra hỏa diễm vậy, trừng mắt nhìn vào hộp ngọc trong tay Thẩm Tường.
Thẩm Tường vội vàng thu hộp ngọc lại, nói: "Làm sao, các ngươi có bằng lòng hay không?"
Vạn Đạo Thần thổ cho dù ở Vạn Đạo chi thượng cũng là rất hiếm, huống chi đám Đạo tộc này bị vây ở chỗ này mấy vạn năm rồi, bọn họ vì tranh đoạt địa bàn với nhau mà Vạn Đạo Thần thổ trong tay sớm đã dùng hết, nếu có Vạn Đạo Thần thổ, đó là rất quý.
"Được!" Lão giả kia trả lời vô cùng dứt khoát.
"Chúng ta cần phải ký kết một cái huyết khế, nếu như các ngươi đuổi chúng ta ra khỏi khu vực này, các ngươi sẽ phải chịu sự phản phệ tới từ khế ước." Thẩm Tường nói ra: "Yêu cầu của ta không quá phận đi."
"Không quá phận, chúng ta đồng ý!" Hai lão giả kia đều là Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong, ở chỗ này mà nói, thực lực xem như đỉnh tiêm, cho nên bọn họ có quyền quyết định, dù sao hộp Vạn Đạo Thần thổ kia của Thẩm Tường cũng không ít, chí ít có hai cân!
"Đúng rồi, ngươi có bao nhiêu Vạn Đạo Thần thổ, chúng ta nhất định phải đảm bảo sau đó sẽ không giảm đi." Lão giả kia cũng rất cẩn thận.
Những người khác ở một bên nhìn vào, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc, bởi vì Vạn Đạo Thần thổ ở trong mắt những người trẻ tuổi này đã là tồn tại trong truyền thuyết, bây giờ còn có thể nhìn thấy tận mắt, để bọn họ không tưởng được.
"Hai cân, mỗi người các ngươi một cân!" Thẩm Tường nói ra: "Nếu như được thì bây giờ bắt đầu ký kết khế ước đi!"
Bên trong Tử Dương Thần điện có giấu Tinh hoàng, chỉ có điều không biết ở nơi nào, hiện tại Thẩm Tường trước tiên cần phải ổn định lại, có thể có chỗ trú, mới có thể đi tìm bảo vật trong Tử Dương Thần điện.
P/S: Ta thích nào ...