Sau khi Thẩm Tường đánh thắng, vội vàng nhảy xuống đài luận võ, hướng một tòa đại điện ở xa xa chạy như bay đi qua, hắn muốn xin khiêu chiến cái tên thứ năm mươi vừa rồi bịt tụt xếp hạng xuống số năm mốt, đây chính là ba ngàn điểm a!
Trông thấy Thẩm Tường vội vàng như vậy, mọi người cũng có thể hiểu được, bởi vì thời gian Thẩm Tường không còn nhiều, chỉ có hai ba ngày nữa mà thôi, nếu như trong đoạn thời gian này không đủ điểm tích lũy tiến vào năm mươi vị trí đầu thì hắn không thể đi tới cuối cùng.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã chạy tới bên trong tòa đại điện kia, đưa ra xin khiêu chiến võ giả có 3300 điểm tích lũy kia
"Ta muốn khiêu chiến Khâu Thắng, hắn hiện tại có thể tiếp nhận khiêu chiến không?" Thẩm Tường hỏi một ông lão, Khâu Thắng này chính là võ giả có 3300 điểm tích lũy kia.
Ông lão này cảm thấy hơi nghi hoặc một chút, bởi vì Thẩm Tường thế nhưng là vừa mới khiêu chiến Lý Chí Hào, hiện tại lại tới khiêu chiến Khâu Thắng, chẳng lẽ nó Thẩm Tường đánh thắng?
Lúc này một người trung niên vội vàng đi tới, nói cho ông lão này kết quả tỷ võ có liên quan tới Thẩm Tường, điều này làm cho ông lão này cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì luận võ mới bắt đầu không bao lâu thì kết thúc, ở trong sự hiểu biết của ông ta, Lý Chí Hào không phải kém như vậy.
"Ngươi bây giờ có thể khiêu chiến Khâu Thắng, tuy nhiên ngươi cần phải chờ hai ngày nữa, hắn vốn là tiến vào năm mươi vị trí đầu nên không cần luận võ nữa, cho nên hắn bây giờ đang bế quan, chúng ta sẽ thông báo cho hắn, nếu như trong hai ngày hắn không đến ứng chiến vậy thì tự cho là hắn nhận thua, đến lúc đó điểm tích lũy sẽ thêm vào trên người của ngươi!"
Ông lão này nói xong thì vội vàng sửa lại danh sách kia, mà Thẩm Tường bây giờ chính là một ngàn bốn trăm điểm.
Nếu như không phải Lý Chí Hào kia bị dây leo nước của Thẩm Tường khắc chế thì cũng sẽ không bị Thẩm Tường giải quyết một cách dễ dàng như vậy, tuy nói thực lực của Lý Chí Hào kia rất mạnh, tuy nhiên Thẩm Tường nói, nếu không phải thực lực chênh lệch quá nhiều thì Lý Chí Hào tuyệt đối sẽ không bị khắc chế.
Sau khi Thẩm Tường vận dụng thần công và Huyền Vũ chân khí hùng hậu kia, phóng xuất ra dây leo nước rất mạnh, phải biết bản thân hắn thế nhưng là dung hợp Huyền Vũ Kim Cương giáo, món thần giáp này cũng tăng cường lực công kích cho Thẩm Tường, ở lúc Thẩm Tường thi triển Huyền Vũ thần công thì sẽ tăng cường rất nhiều lực lượng.
Lúc Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh đi tới, vẻ mặt Thẩm Tương đang tươi cười, bởi vì hắn chỉ cần thắng trận này thì có thể tiến vào năm mươi vị trí đầu.
"Ta còn phải chờ hai ngày, đó cũng là kỳ hạn chót đi! Cho dù như thế nào thì đến lúc đó ta nhất định phải lấy được 3300 điểm kia!"
"Vậy sư thúc nghỉ ngơi cho thật tốt đi, dùng trạng thái tốt nhất để chiến đấu." Cổ Đông Thần cười nói.
Thẩm Tường sờ lên cằm tìm râu, tự hỏi thứ gì, hắn đột nhiên ghé vào bàn làm việc của ông lão kia, hỏi ông lão phụ trách khiêu chiến: "Lão tiên sinh, Khâu Thắng còn phải hai ngày nữa mới đến luận võ với ta, ở trong hai ngày này ta có thể khiêu chiến những người khác hay không?"
Ông lão kia ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Tường, đôi mắt mang theo sự kinh ngạc: "Đương nhiên có thể, hắn vốn là người trong năm mươi vị trí đầu cho nên hắn không có ở trạng thái chuẩn bị chiến đấu, ngươi là người đầu tiên khiêu chiến hắn, coi như hẹn trước với hắn! Tuy nhiên ngươi phải đợi trong khoảng thời gian rất dài, trong khoảng thời gian này ngươi có thể tùy ý chọn khiêu chiến người khác."
Thẩm Tường cười nói: "Như vậy ta khiêu chiến cái người một trăm điểm này", vừa nói hắn chỉ chỉ vào cái danh tự trên tờ giấy đó.
Ông lão kia gật nhẹ đầu, vội vàng phái người đi gọi người võ giả kia đến ứng chiến.
Vũ Khai Minh và Cổ Đông Thần liếc nhau, lắc đầu cười một tiếng, bọn họ biết Thẩm Tường đang có ý đồ gì.
Thẩm Tường bây giờ có một ngàn bốn trăm điểm, hắn lại cảm thấy chưa đủ, hơn nữa hắn phải để cho Vương Giả đại lục mất mặt, cho nên hắn bắt đầu khiêu chiến những võ giả có số điểm thấp kia, để những võ giả kia ở trong mấy ngày cuối cùng này phải trọng thương toàn bộ rời khỏi.
"Lão tiên sinh, nếu ta bây giờ đang nằm trong top năm mươi, như vậy hai ngày sau đó ta còn có thể luận võ với tên Khâu Thắng kia không?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Đương nhiên có thể! Bởi vì đây vốn chính là đã hẹn, tiểu gia hỏa, ngươi nhưng đừng nhằm vào người của Vương Giả đại lục của chúng, tuy rằng những tiểu quỷ kia đều là tâm cao khí ngạo, nhưng thực lực vẫn là không kém." Ông lão này đương nhiên biết Thẩm Tường đang có suy nghĩ gì.
Thẩm Tường chỉ mỉm cười, hắn quyết định trong khoảng thời gian hai ngày chờ đợi Khâu Thắng, hắn muốn tiến hành liên tục khiêu chiến, tận khả năng để nhiều võ giả dự thi bị trọng thương mà rời khỏi, giúp Tiêu Cừu xả giận một chút.
Biết được Thẩm Tường phải ở hai ngày sau đó mới luận võ với người có ba ngàn ba trăm điểm tích lũy kia cho nên rất nhiều người đều thi nhau rời đi, chờ đến cái ngày thiên tài kia xuất hiện, tuy nói Thẩm Tường bây giờ cũng khiêu chiến một số người, nhưng bọn họ cho rằng không đáng xem, ngay cả một ngàn bốn trăm điểm cũng bị Thẩm Tường giải quyết dễ dàng thì những cái tên chi có khoảng trăm điểm kia thì lại càng dễ hơn.
Trong lòng Vương Quyền hận đến nhỏ máu, hiện tại hắn mà sửa đổi quy tắc mà nói thì chắc chắn sẽ bị nói, hiện tại chính là ai cũng không khiêu chiến Thẩm Tường được mà Thẩm Tường lại có thể tùy tiện chọn người khác để khiêu chiến, đặc biệt là những võ giả có số điểm thấp kia, luận võ với Thẩm Tường thì chắc chắn chính là bị hành hạ.
Lý Chí Hào bị thương rất nặng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới không có một chỗ nào là tốt, xương cốt trong thân thể hắn toàn bộ biến thành từng khối vụn, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương, hiện tại cũng chỉ còn một hơi thở, nếu như không cần một số đan dược tốt nhất thì rất khó để hắn khỏi hẳn.
Trước đó lúc Vương Quyền trông thấy võ giả của đại lúc khác bị đánh thành tàn phế, trong lòng hắn lúc đó là rất vui vẻ, hiện tại tới lượt võ giả Vương Giả đại lục của hắn bị người khác phế bỏ, thì đúng là phải gọi là một cái đau lòng a, lúc này tâm tình của hắn rất phức tạp, vốn là hắn cho rằng mở cái Hội võ đạo Vương Giả này ra là có thể làm cho đệ tử Thần Võ điện bạo ngược đệ tử của đại lục khác, nhưng người nào biết Thẩm Tường nhân vật hiếm thấy mà cường đại như vậy lại lấy đạo của người trả lại cho người!
Trên mặt đài luận võ, ánh mắt Thẩm Tường nhìn đối phương giống như là một con sói đang nhìn một con thỏ non vậy, bởi vì người luận võ với hắn chỉ là Chân Võ cảnh cửu đoạn.
"Luận võ bắt đầu!" Vương Quyền hô.
Ngay từ đầu, Thẩm Tường đã dùng tốc độ cực nhanh mà lao tới, đưa tay chính là một chiêu Chấn Thiên chưởng, chỉ là một chưởng đã chấn động người kia đến trọng thương, bay ngược ra ngoài, điều này cũng làm cho Thẩm Tường thắng thêm được một trăm điểm tích lũy.
Phải biết Vương Giả đại lục dự thi luận võ đều có hiểu ngầm, mạnh không khiêu chiến yếu, nhưng Thẩm Tường cũng không để ý tới cái này, bởi vì võ giả Vương Giả đại lục đối với võ giả của đại lục khác đều là mạnh đánh yếu.
Thẩm Tường lo lắng tiến quá nhanh vào năm mươi vị trí đầu, đến lúc đó thì không được khiêu chiến người khác nữa, cho nên hắn chuyên môn nhằm vào một số người có số điểm rất thấp tới khiêu chiến, bởi như vậy hắn có thể để càng nhiều võ giả Vương Giả đại lục bị loại bởi trọng thương hơn.
Sau khi đánh thắng, Thẩm Tường lại dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới xin khiêu chiến những võ giả khác, điều này làm cho Vương Qyền ngập tràn lửa giận, Thẩm Tường chính là rõ ràng đến đập phá quán.
Bên trên đài luận võ nhỏ đầy vết máu khô, đây đều là những người luận võ với Thẩm Tường phun ra, chỉ trong một ngày, Thẩm Tường đã khiêu chiến mười tên, đây đều là Chân Võ cảnh cửu đoạn, tám đoạn, đối mặt với Thẩm Tường thì chỉ có thua, cái này cũng khơi dậy lửa giận của rất nhiều võ giả Vương Giả đại lục.
Mà võ giả của đại lục khác sau khi biết được tin tức này thì đều cảm thấy vô cùng hưng phấn, bởi vì Thẩm Tường làm được chuyện mà bọn họ muốn làm nhưng không làm được!
Đêm khuya, Thẩm Tường chạy đến trong tòa đại điện kia, tiếp tục xin khiêu chiến, bởi vì trên quy tắc nói qua, nửa đêm cũng có thể khiêu chiến! Hành động này làm cho ông lão kia muốn nghỉ ngơi cũng không được, cứ vừa nằm xuống được chốc lát lại phải giật mình thon thót mà bật dậy.
Thẩm Tường vừa mới bước vào Cực Hạn cảnh, hiện tại thế nhưng là rất sung sức, một thân lực lượng không chỗ phát tiết, mà người luận võ với hắn đại đa số đều là bị hắn vừa đối mặt đã đánh bại, cho nên hắn bây giờ căn bản không cần nghỉ ngơi.....
P/S: Ta thích nào...chương 6.