Dược liệu luyện chế Hoàn Mệnh đan ở thế giới nào cũng thưa thớt như thế, cho dù có dược liệu, có thể luyện chế thành công hay không thì đó cũng là chuyện rất khó nói, nhưng ở trong hộp ngọc kia của Thẩm Tường ít nhất có hơn một trăm viên, nhiều Hoàn Mệnh đan như vậy, Đông Phương gia mắt của nhóm lão giả hỏa này đều bộc phát ra loại ánh mắt tham lam, hận không thể xuất thủ cướp đoạt.
"Chẳng lẽ các ngươi chưa từng thấy qua Hoàn Mệnh đan sao?" Thẩm Tường giễu cợt một tiếng thu hộp ngọc lại.
Hoàn Mệnh đan là từng thấy, nhưng nhiều Hoàn Mệnh đan như vậy thì thật đúng là đám lão gia hỏa này vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy, Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng là như thế, may mắn người có nhiều Hoàn Mệnh đan như vậy là sư thúc của bọn hắn, sau này bọn họ cũng không sợ tìm không thấy Hoàn Mệnh đan, đương nhiên muốn mua sắm Hoàn Mệnh đan từ trong tay của Thẩm Tường thì xuất huyết nhất định phải có.
"Hừ, các ngươi quả nhiên có gian tình, Đông Phương Tĩnh, không nghĩ tới nha đầu ngu xuất nhà ngươi vậy mà cũng làm ra chuyện phản bội Đông Phương gia tộc, cha con hai người các ngươi từ nay trở đi không còn là người của Đông Phương gia tộc chúng ta." Giọng nói của Đông Phương Lăng Vân trở nên lạnh lùng, nhưng trong lòng nhớ thương hộp Hoàn Mệnh đan kia của Thẩm Tường.
Đông Phương Siêu Quần ăn Hoàn Mệnh đan, chẳng mấy chốc đã khá hơn, dược hiệu của Hoàn Mệnh đan quả nhiên lợi hại, một cường giả như vậy bị hung hăng đánh cho hai chưởng, sau khi trọng thương ngã xuống đất, ăn một viên đã có thể đứng lên như trạng thái ban đầu!
Mà loại vật này Thẩm Tường lại có cả một hộp lớn!
Đông Phương Siêu Quần hiểu rất rõ nữ nhi của mình, hắn từ bên trong ánh mắt của Đông Phương Tĩnh nhìn lấy Thẩm Tường, thì có thể phát hiện một số gì đó, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại lặng lẽ từng có lui tới với nữ nhi của hắn, hơn nữa còn có quan hệ tới rất tốt, bằng không cũng sẽ không đưa tặng cho hai viên Hoàn Mệnh đan, ngẫm lại đều để người đố kỵ, để bọn hắn đột nhiên có loại ý nghĩ muốn làm nữ nhân!
Từ bên trong ánh mắt của đông đảo cường giả, Thẩm Tường đã có thể lãnh hội được sự cường đại của một luyện đan sư, trong mắt hắn đan dược như củ lạc, thế mà để cho những cường giả này đoạt tới bể đầu.
Thẩm Tường lây ra một viên Hoàn Mệnh đan, tung hứng trong tay, không thèm để mắt Hoàn Mệnh đan loại đan dược trân quý này vào mắt một chút nào.
"Ta nói các ngươi tới đây đến cùng là vì cái gì? Đông Phương tộc trưởng là tới tìm ta tính sổ, chúng ta đều là người có thân phận, cho nên hắn cũng dám quang minh chính đại đi tới đàm phán cùng với bọn ta, chỉ có điều cuối cùng không có thỏa đàm, lại bị các ngươi nói xấu thành phản đồ, ta xem các ngươi là đã có ý định trừ bỏ đi hắn từ trước đó đi." Thẩm Tường cười lạnh nói, nhẹ nhàng vung tay lên, ném Hoàn Mệnh đan về phía Đông Phương Tĩnh, chuẩn xác không sai rơi vào trên bàn tay ngọc của mỹ nhân ngốc kia.
Đông Phương Tĩnh muốn nói lại thôi, để Hoàn Mệnh đan vào bên trong cái hộp kia, điều này làm cho rất nhiều lão gia hỏa thấy mà muốn mắng người, lúc nào Hoàn Mệnh đan lại bị khinh rẻ như thế, lại bị người tùy ý ném đi tùy ý tặng người, nhớ năm đó lúc bọn họ độ Niết Bàn kiếp, có thể nói là giống như con chó đi cầu đan ở khắp nơi.
"Đông Phương Lăng Vân, trước đó ta cố kỵ ngươi là lo lắng con cái của ta bị ngươi ám toán, nhưng bây giờ...hừ, ta và ngươi không chết không thôi, liều mạng ta cũng phải báo mối thù ngày hôm nay!" Giọng nói của Đông Phương Siêu Quần tràn ngập bi phẫn, hắn nhìn lấy con của mình, đây là để hắn tức giận nhất, hắn lại bị con của mình đâm một đao vào sau lưng.
Người của Đông Phương gia quả nhiên nhiều, chẳng mấy chốc lại có một nhóm đi tới, hơn nữa đều là Niết Bàn cảnh, thực lực đều rất mạnh điều này làm cho lực lượng bên Đông Phương Lăng Vân càng đầy.
Những người này lại là cường giả đại lục khác, đề đã được đưa vào Đông Phương gia, cũng chính là những cường giả của những đại lục bị Đông Phương gia chiếm lĩnh.
"Các ngươi muốn làm gì?" Cổ Đông Thần bước ra một bước, giọng nói như sấm, tràn ngập phẫn nộ, nhiều người vây quanh cửa chính Thái Vũ môn như vậy, còn có thể làm gì?
Đông Phương Lăng Vân này vậy mà đã muốn cưỡng ép bắt Thái Vũ môn lại.
"Hừ, Thái Vũ môn cấu kết phản đồ của Đông Phương gia chúng ta, muốn mưu hại Đông Phương gia chúng ta, chúng ta chỉ là tiên hạ thủ vi cường, giết cho ta, bắt sống Thẩm Tường." Đông Phương Lăng Vân hét lớn một tiếng.
Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng không nghĩ tới, Đông Phương Lăng Vân vậy mà động thủ ngay như vậy.
Thật ra thì Đông Phương Lăng Vân cũng là bị hộp Hoàn Mệnh đan kia của Thẩm Tường hấp dẫn, hắn cảm thấy Hoàn Mệnh đan ở trong tay của Thẩm Tường, căn bản chính là lãng phí.
"Hừ, cái bọn chó chết ở đâu ra? Đừng tưởng rằng nhiều người thì rất lợi hại!" Một giọng nói chấn tức giận đột nhiên vang lên, như tiếng sét đánh, cỗ áp lực cường hãn kia làm cho tất cả mọi người cũng không thể không đến hơi quỳ gối.
Đông Phương lăng Vân và hơn một trăm tên võ giả Niết Bàn cảnh, tiếp nhận áp lực càng to lớn hơn, có người đã phun ra một ngụm máu tươi, quỳ rạp xuống đất, mà Đông Phương Lăng Vân cũng ngã sấp trên mặt đất, bị áp lực vô cùng cuồng bạo ép tới.
"Chỉ cần Hoàng Cẩm Thiên ta còn sống một ngày cũng đừng nghĩ di chuyển Thái Vũ môn, hôm nay tạm thời tha mạng chó của các ngươi, mạng chó của các ngươi sẽ từ hậu bối của Thái Vũ môn chúng ta đi lấy, nhanh xéo ngay cho ta, bằng không ta cắt chim từng thằng một." Giọng nói tức giận kia của Hoàng Cẩm Thiên, chấn động đến bọn cường giả tự cho mình là vô địch thiên hạ điên cuồng phun máu, trong lòng bọn họ hoảng sợ tới cực điểm, Thái Vũ môn vậy mà lại tồn tại gia hỏa có thực lực cường đại như thế.
"Thẩm Tường, tranh thủ thời gian đến chỗ của ta, lâu như vậy cũng không tới gặp vi sư!" Hoàng Cẩm Thiên lại hô lên một tiếng, vốn là Thẩm Tường còn muốn rút đao chặt toàn bộ đám lão gia hỏa của Đông Phương gia kia, thật không nghĩ tới Hoàng Cẩm Thiên lại thu lại lực lượng, đám người kia đã lập tức chạy mất không thấy.
"Tiểu sư thúc, bảo trọng!" Cổ Đông Thần vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường, Vũ Khai Minh cũng đầy biểu cảm đồng tình mà nhìn lấy Thẩm Tường.
Hoàng Cẩm Thiên lão già điên này đang nổi nóng, Thẩm Tường bây giờ lại đi gặp hắn chính là tương đối với việc tự đi tìm tai vạ.
Thẩm Tường một mặt đắng chát, nện bước chân nặng nề, hướng Thái Vũ huyền cảnh mà đi.
------
Ở dưới hố cấm địa của Thái Vũ huyền cảnh, vang vọng tiếng kêu thảm như heo chuẩn bị cắt tiết, tiếng kêu này tự nhiên là của Thẩm Tường.
Hắn vừa xuất hiện, Hoàng Cẩm Thiên không nói hai lời, bắt lấy hắn bắt đầu tập luyện, Thẩm Tường cũng không chịu thua, đánh nhau mấy chiêu với Hoàng Cẩm Thiên, dùng hết lực lượng chiếm một chíu xíu thượng phong liền đắc chí, không nghĩ tới Hoàng Cẩm Thiên lại vi phạm nguyên tắc, tăng cường lực lượng, dùng long lực cường đại và các loại công kích tàn nhẫn, đánh cho Thẩm Tường oa oa kêu to.
Sau khi Hoàng Cẩm Thiên kiểm tra thực lực của Thẩm Tường xong, tuy rằng mặt ngoài không nói gì, nhưng trong lòng hết sức kinh ngạc, bởi vì mỗi lần Thẩm Tường xuống tới, luôn luôn để hắn cảm thấy vui mừng, tăng thực lực lên rất nhanh nhưng không có lưu lại ẩn tật gì, rất vững chắc.
"Tiểu tử thối, bên ngoài rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Có phải ngươi rước lấy phiền phức cho Thái Vũ môn hay không? Cùng một cái tính tình giống như địa sư huynh của ngươi, cả ngày chỉ biết đi làm loạn gây chuyện." Hoàng Cẩm Thiên trách cứ nói.
Thẩm Tường lẩm bẩm nói: "Sư phụ lúc còn trẻ còn không phải cái kiểu này sao."
"Ta là ta, ta trêu ra phiền phức ta đều có thể tự mình giải quyết, sư huynh của ngươi cho tới bây giờ đều là muốn ta chùi đít giúp hắn." Hoàng Cẩm Thiên hung hăng gõ vào đầu Thẩm Tường một cái: "Nhanh nói, chọc vào chuyện gì, có thể để cho một đám người như vậy chạy tới cửa kêu đánh kêu giết."
Thẩm Tường rất ủy khuất, cái rắc rối này thật không phải hắn gây ra, hắn lập tức nói chuyện thế giới mới và dã tâm của Đông Phương Lăng Vân ra.
Sau khi nói xong, Hoàng Cẩm Thiên lại hung ác gõ đầu Thẩm Tường: "Hai năm trước đã xảy ra loại chuyện lớn này, ngươi mẹ nó bây giờ mới nói cho ta."
"Cái này..." Thẩm Tường không thể không nói chuyện hố Yêu Ma thiên kia nói cho Hoàng Cẩm Thiên, miễn cho lão già điên này nổi cơn giận, khi đó hắn nói ít nhất cũng phải được giày vò tới một năm nửa năm.
P/S: Ta thích nào...chương 10