Chương 175: Tính khả thi của tổ hợp hamburger
Chương 175: Tính khả thi của tổ hợp hamburgerChương 175: Tính khả thi của tổ hợp hamburger
Đầu tiên là hamburger phong cách mỹ kinh điển, sau đó là hamburger hai lớp phô mai, hamburger sốt quả bơ, hamburger siêu to khổng lồ, hamburger nấm truffle đen... Ngoài ra thì các phối liệu khác như thịt xông khói, dứa lát v. v... thì tùy tiện kết hợp.
Quản gia Tôn và mấy dì giúp việc đều có tuổi rồi, đã ăn nhiều đồ ăn bình thường chứ mấy món người trẻ tuổi yêu thích như hamburger thì đúng là không ăn mấy.
Nhìn hamburger đủ loại kiểu dáng, bọn họ cảm thấy không biết nên bắt đầu ăn từ đâu.
"Cháu sợ mọi người ăn cả một cái chỉ có thể ăn được một vị nên cháu cắt ra thành các miếng hamburger nhỏ nhé. Mọi người đeo găng tay cầm ăn là được."
Nhìn Lâm Chu làm mẫu, mọi người cũng đeo găng tay vào, cầm chiếc hamburger gần mình nhất lên bắt đầu ăn.
Lâm Chu chọn hamburger hai tầng thịt bò phô mai siêu mỏng đầu tiên, có thêm thịt xông khói.
Hamburger kiểu đè ép điển hình, toàn bộ bánh thịt đều bị ép dẹp, nhìn từ mặt bên sắp mỏng bằng tờ giấy.
Cắn một miếng là có thể ăn được toàn bộ nguyên liệu, độ dày ở mức không cần cố sức cũng có thể cắn được một miếng, ăn cực kỳ hợp lý.
"Ăn cùng với coca lạnh là vô địch."
Vị chua của dưa muối kết hợp với mùi vị của nước sốt, có thể nếm ra mùi vị của các loại sốt như sốt cà chua, mật ong, mù tạt hòa quyện, hương vị chỉnh thể rất hài hòa.
"Ngon thật đấy!"
Lâm Chu không thêm cà chua và rau, bởi vì cậu thích cảm giác thuần thịt thỏa mãn này. Cắn một miếng thì tất cả đều là mùi thơm của thịt, làm người ta sướng ngất ngây.
Nhai thêm vài cái là có thể nếm được vị thịt xông khói giòn giòn, mùi hun khói và vị thịt bò phô mai quả thực là sự phối hợp tuyệt vời!
Cũng lâu rồi Lâm Chu không ăn thức ăn nhanh, lúc này ăn chỉ cảm thấy thư thái.
Vào tới khoang miệng là mùi thơm của thịt cháy cạnh tràn ngập, có thể nếm ra được phẩm chất của thịt bò cực kỳ tốt.
Ai hiểu được cảm giác vừa nói dứt câu là coca lạnh đã dâng tận miệng cơ chứ
Ông còn cởi bao tay, dùng ly thủy tinh rót cho cậu, bỏ thêm đá và lát chanh, hoàn toàn là vị mà Lâm Chu thích.
"Quản gia Tôn, có chú là may mắn của cháu!"
Lâm Chu vừa nói xong, quản gia Tôn đã đi đến trước tủ lạnh lấy coca.
Cậu không chọn ra được, chỉ đành nhìn mấy người quản gia Tôn.
"Hamburger nào vị ngon nhất ạ?"
Ăn xong mấy loại hamburger trên bàn, Lâm Chu vẫn thích mùi vị của loại hai lớp phô mai không thêm rau dưa, chỉ thêm thịt xông khói hơn.
Nghe Lâm Chu khích lệ, dì Hứa, dì Phương chậm một bước lập tức nhìn quản gia Tôn bằng ánh mắt khang khác.
Mỗi loại hamburger ăn một phần tư, bọn họ cũng không ăn nổi nữa.
Dì Phương: "Tôi thì thích vị dứa, cắn vào một miếng có nước dứa chua chua ngọt ngọt tràn ra. Không ngờ dứa nướng còn có thể ăn như vậy, có nước dứa ẩm ướt đi kèm, mùi của bánh thịt thơm cháy cạnh lại không khô, rất ngon."
"Vị sốt quả bơ cũng rất thanh mát, gia vị hoàn toàn khác biệt, khiến mỗi một loại hamburger đều có mùi vị mới mẻ."
"Mùi vị đều rất ngon, mỗi loại có nét đặc sắc của nó, ví dụ như hamburger nấm truffle đen đã được cậu đặc biệt xử lý mùi khó có thể hình dung của nấm truffle thành thơm thuần như vậy. Thật sự không chọn nổi đâu, đều hoàn hảo!"
Quản gia Tôn lắc đầu tỏ vẻ ông cũng không chọn được. Quản gia Tôn nói xong, Lâm Chu lại nhìn về phía các dì giúp việc.
Đều là thịt bò hàng thật giá thật, lượng thịt trong miếng thịt bò dày cộp kia cực đầy đủ, ăn rất no, lại còn uống coca đá nữa.
"Cậu Lâm, tay nghề của cậu tốt như vậy làm sao chúng tôi chọn được. Cậu bảo chọn thì chẳng phải làm khó chúng tôi à!"
Dì Hứa tỏ vẻ thật sự không chọn được, cái nào cũng ngon không thể cưỡng.
Có thể làm việc ở biệt thự, còn có thể ăn được món ngon miễn phí như vậy, ôi mẹ ơi. Trước giờ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới trên đời còn có món ngon như vậy.
Dù có đưa ra lựa chọn bà cũng cảm thấy không tôn trọng những cái hamburger khác, cái nào cũng ngonl
Lâm Chu thấy dáng vẻ khó xử của mấy dì, không nhịn được cười rộ lên.
"Vâng vâng vâng, thế thì viết vào thực đơn hết luôn."
Lâm Chu lấy ra bảng đen nhỏ trên xe ba bánh, viết các vị hamburger lên, còn viết cả những nguyên liệu khác có thể phối vào.
Sau bữa tối, các dì còn chủ động ở lại quét dọn vệ sinh sạch sẽ rồi mới đi.
Điều này khiến Lâm Chu cảm thấy ngại ngùng, cậu bảo mọi người ăn hamburger xong hằng đi chứ không phải muốn mọi người tăng ca mài...
9 giờ tối.
Hai bảo vệ canh cổng nhìn theo bóng lưng Lâm Chu lái xe ba bánh ra ngoài, cực kỳ kích động.
"Ha, tôi đoán đúng rồi, mưa liên tiếp ba ngày, hôm nay cậu Lâm chắc chắn ra bày quầy!"
"Chậc, chuyển anh 100 tệ này."
Bảo vệ thua cược bĩu môi nhận thua, lấy điện thoại ra chuyển tiền.
Không ngờ cậu Lâm có tiền nhưng vẫn bày quây bán hàng tích cực như thế, đúng là càng giàu càng nỗ lực chăm chỉ!