Chương 377: Có muốn phao câu vịt không?
Chương 377: Có muốn phao câu vịt không?Chương 377: Có muốn phao câu vịt không?
Chồng và con cô bên cạnh còn chưa ăn bánh cuốn vịt quay đã thấy cô Ngô mở miệng hét mua năm conl
Anh trai qua đường bên cạnh gặm nguyên con vịt quay đã lâu mà vẫn chưa hết, nghe có người muốn mua năm con mới nhớ mình phải mua thêm mấy phần.
Anh không tin người khác đã từng ăn được vịt quay ngon thế này. Anh phải mua thêm vài phần cho người nhà và bạn bè, để mọi người cùng thưởng thức.
Nếu không cho người khác biết hôm nay anh ăn được vịt quay ngon như thế, chắc anh sẽ nghẹn chết mất!
"Ông chủ, tôi cũng muốn mua thêm năm conl"
Lâm Chư:...
"Vịt quay để lâu sẽ không ngon nữa đâu."
Lâm Chu rất bất ngờ khi có thể bán mười con vịt quay trong một nốt nhạc.
Người hào phóng đó là mẹ/là vợ của họ thật à?
Nhưng để lâu thì không còn ngon như vậy.
Cô Ngô nói xong, chuyển thẳng 1000 tệ cho cậu.
"Không sao. Nhà tôi đông người, ăn được vịt quay ngon thế này, không mua thêm cho mọi người nếm thử thì sao coi được."
Với cả, ăn nhiều sẽ ngán.
Hành động này làm người nhà cô cạnh đó thấy mà sửng sốt.
Lúc vừa quay xong, món này thơm thật sự, thơm đến mức một mình Lâm Chu cũng đủ sức ăn nguyên một con.
Độ tươi ngon và mùi thơm của vịt quay được phát huy vô cùng tinh tế.
Ba người nhận được bánh cuốn vịt quay, nếm thử mùi vị, cuối cùng cũng hiểu tại sao cô Ngô lại hào phóng như thế rồi.
Quả là ăn ngon đến mức khiến người ta khó mà tin nổi.
Lâm Chu không vội đóng gói vịt quay cho bọn họ, trái lại tiếp tục xử nốt bánh cuốn vịt quay trong tay, đưa cho người ba và bọn trẻ còn đang xếp hàng.
Cô Ngô sắp xếp cực kỳ ổn thỏa.
"Vịt quay có thể chặt thành miếng rồi rưới nước sốt đỏ lên, cũng có thể phối với bánh mì dẹt, dưa chuột thái sợi và hành lá, thêm tương ngọt. Cô muốn đóng gói thế nào?"
"Cho một con cắt da để chúng tôi ăn ngay bây giờ trước đi. Còn lại thì hai con cắt da, hai con chặt miếng là được."
Bọn họ chưa bao giờ ăn vịt quay nào thơm như thế này ở nơi khác.
Đấn cả vịt quay còn lại đưa đi đâu, cô cũng tính toán xong. Nhà ba mẹ chồng, nhà ba mẹ cô, còn có nhà bạn thân nữa. Để lại một con còn nhà mình, hoàn hảo!
Vậy cậu không cần dặn dò gì thêm.
Cô Ngô nói rồi lại chuyển 200 qua.
"Vậy lấy cho tôi thêm một con đi ông chủ, để nguyên con là được, cho tôi thêm một phần nước sốt đóng gói mang đi."
"Cho nhà Vĩnh Niên một con, nhờ có bọn họ giúp chuyện trung tâm luyện thi của con mình lần trước đấy. Tặng vịt quay ngon như vậy qua đó chắc chắn họ sẽ thích ăn."
Lâm Chu nghe bọn họ nói chuyện, cũng biết nhiều vịt quay như vậy không chỉ cho mỗi họ ăn.
Suýt nữa quên mất bạn ông xã: "Ông xã, anh có cần tặng bạn anh không?" Bắt đầu đóng gói từng con vịt quay.
Cậu nhanh tay chặt vịt, hai, ba nhát đã xong một con.
Lúc cắt da thì tốn thời gian hơn một chút, cần phải thái từng miếng, đặt xương vịt lót dưới cùng rồi xếp từng miếng thịt vịt lên trên, cuối cùng là gói lại.
"Cô muốn lấy phao câu vịt không?"
Lâm Chu lơ đãng liếc nhìn chú chó giữ nhà cạnh quầy, tiện thể hỏi.
Phòng trường hợp có người thích ăn phao câu vịt, cậu hỏi lại cho chắc.
"Không cần đâu."
Lâm Chu gật đầu, tiễn chân gia đình ấy rồi ném sáu cái phao câu vịt cho A Hoàng.
A Hoàng: Ối phú quý ngập trời!
A Hoàng ăn ngấu nghiến, phải nói là ngon cực.
Gia đình nọ cầm theo vịt quay trở lại bãi đỗ xe của khu du lịch nông thôn, định ăn ít vịt quay trước cho đỡ thèm rồi mới xuất phát.
Lúc nãy, họ chỉ ăn một cái bánh cuộn vịt quay thôi mà con sâu thèm ăn đã bị dụ xuất hiện rồi.
Thử hỏi có ai nhịn nổi đến lúc về nhà rồi mới ăn hải
"Mau mở ra đi, đặt lên cốp xe rồi cứ thế mà ăn thôi."
"Cần gì đũa! Đeo bao tay vào, cuộn lại ăn ngay là xong."
Một nhà bốn người cực kỳ gấp gáp, cầm bánh mì dẹt, gắp thịt quay lên bánh và cuộn lại tự mình ăn. Xếp vài miếng vịt quay lên lớp bánh mì dẹt mỏng, gắp thêm dưa chuột thái sợi và hành lá lên. Bởi vì bánh cuốn quá to nên không thể ăn hết trong một lần, chỉ có thể cắn từng miếng.
Mùi thơm đậm đà tràn đầy khoang miệng. Vừa cắn một miếng, người ăn không kìm được lộ rõ vẻ hưởng thụ.
"Ưmmm-'
Vì cách rất gân nên có người trong khu du lịch nông thôn ngửi thấy mùi vịt quay.
Mọi người đều cho rằng khu du lịch nông thôn đang làm bữa tối nên mới có mùi thơm lan tỏa đến.
Sau khi hỏi phục vụ, họ mới biết không phải mùi từ khu du lịch nông thôn truyền đến.
Khách du lịch bị mùi thơm thu hút lập tức tìm kiếm ngay trong khu du lịch nông thôn, sau đó đi đến bãi đỗ xe mới nhìn thấy gia đình nọ đang ăn vịt quay.
"Chào mọi người, cho tôi hỏi vịt quay này mua ở đâu thế?"
Các khách du lịch xác định được nơi tỏa ra mùi, không nhịn được dò hỏi.