Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 378 - Chương 378: Chừng Này Sao Đủ Ăn Chứ! (1)

Chương 378: Chừng này sao đủ ăn chứ! (1) Chương 378: Chừng này sao đủ ăn chứ! (1)Chương 378: Chừng này sao đủ ăn chứ! (1)

Chẳng phải mọi người ra ngoài du lịch để ăn ngon và vui chơi thỏa thích àI

Họ đến khu du lịch nông thôn là để hưởng thụ phong cảnh thiên nhiên và ăn đồ ăn làm từ các nguyên liệu organic.

Nhưng rõ ràng vịt quay này cám dỗ hơn.

Ông chủ khu du lịch nông thôn cũng ngửi được mùi, đi tìm theo các khách du lịch.

Giờ ông nhìn thấy vịt quay cũng rất nghi ngờ.

Cạnh đây có bán vịt quay à2 Sao ông nhớ không có mà ta?

Hình như là một trang trại chăn nuôi thì phải, lúc khu du lịch nông thôn bọn họ hết nguyên liệu nấu ăn, có đôi khi còn qua đó mua nữa.

"Đi ra ngoài rẽ trái theo đường lớn khoảng chừng 500 mét, qua khúc cua thì có thể thấy một trại chăn nuôi, trước cổng trại có một quán ven đường bán vịt quay, thơm lắm!"

Mùi thơm của vịt quay vừa ra lò, mà còn ở ngoài trời, thật sự không nói quá một chút nào, cả con đường đều có thể ngửi thấy.

Vịt quay ngon như vậy mà không có người biết thì đúng là tổn thất to lớn mài!

Có mùi hương vịt quay cùng với lời giới thiệu tại chỗ của những người này, mấy du khách lập tức có hứng thú.

Miệng còn đang ngậm vịt quay, không có chỗ trống để nói, nhưng anh gật đầu lia lịa, cộng thêm vẻ kích động trên mặt đều nói rõ món vịt quay này ăn rất ngon.

Khi cô Ngô nói xong, chồng con bên cạnh cô đều gật đầu đồng ý.

"Có muốn đi xem thử không? Thực sự rất thơm đó."

Cô Ngô vô cùng nhiệt tình giới thiệu với các du khách tìm đến.

Có cảm giác giống như anh không giới thiệu được món này thì sẽ nghẹn chết vậy.

"Tôi nói với mọi người này, tôi cực kỳ muốn đề cử mọi người đi nếm thử món vịt quay mới ra lò, da vịt giòn tan, rất hiếm khi gặp được, nếu không nếm thử mùi vị thì sẽ hối hận cả đời đấy."

Chồng của cô Ngô ăn hết miếng vịt quay trong miệng, cũng mở miệng giới thiệu.

Mùi thơm phưng phức của thịt vịt sau khi được quay chín, hòa cùng hương khói từ vỏ cây ăn quả, có thể nói rằng thơm ngon đậm đà.

Nhiệt tình đến mức khiến người khác không chống đỡ được.

Đề cử xong còn có dáng vẻ sợ người khác không tin nữa.

Từ cử chỉ, đến thái độ và cả biểu cảm, không hề nghi ngờ khiến mấy người du khách cảm nhận sâu sắc món vịt quay này ngon đến mức nào.

"Hay là mọi người nếm thử xem, ăn ngon hết nước chấm luôn đó!"

"Không... Không cần đâu, cũng không xa, chúng tôi sẽ đến đó mua ngay bây giờ."

Thấy ông một mình đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt bối rối, còn tưởng rằng ông muốn ăn nhưng ngại nói ra.

Chờ đã, mấy người giới thiệu đồ ăn quán khác ngay trước mặt tôi như vậy có ổn không?

Ông chủ khu du lịch nông thôn bên cạnh trơ mắt nhìn khách nhà mình cứ vậy mà được giới thiệu đến nơi khác, vẻ mặt vô cùng hoang mang.

Thật ra thì bọn họ cũng không muốn từ chối cho lắm, bởi vì ngửi mùi món vịt quay này thật sự rất thơm.

Cả nhà cô Ngô không biết ông chủ khu du lịch nông thôn cũng đang ở đây.

Nhìn dáng vẻ nhiệt tình giới thiệu này, các du khách đều không tiện từ chối.

"Nào, chú ơi, chú nếm thử món vịt quay này đi, tuyệt vời ông mặt trời luôn đó!" "Lúc trước nghe nói vịt quay Bắc Kinh gì gì đó rất ngon nên thu hút rất nhiều người đến đó ăn, chỉ để nếm thử mùi vị mà thôi, bây giờ cuối cùng anh cũng có thể cảm nhận được cảm giác đó rồi."

"Chứ còn gì nữa, nếu có vịt quay ngon như thế này, có phải chạy bao xa để mua thì em cũng sẵn lòng, thế mà gần như vậy, lại còn tình cờ gặp được nữa, hôm nay thật may mắn quá đi mất."

Ông chủ khu du lịch nông thôn nghe hai vợ chồng nói chuyện, ông thật sự có chút hứng thú, bèn ngượng ngùng tiến bước đến ăn ké một miếng bánh cuốn vịt quay.

Một giây sau, ông chủ khu du lịch nông thôn: !II

Ui cha má ơil

Đây là món gì thết

Sao lại ngon như vậy chứt

Mua vịt quay ở đâu ấy nhỉ, ở bên cạnh cổng trại chăn nuôi kia à?

"Ngon quá, mọi người ăn trước đi, tôi đi mua ngay đây!"

Cả nhà nhìn bóng lưng chạy đi của ông chủ khu du lịch nông thôn, ai cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Món vịt quay ngon như vậy, đương nhiên phải để mọi người biết đến, mới có thể cảm nhận được tâm trạng kích động không thể diễn tả bằng lời lúc này của bọn họ.

Không thể nhịn được dù chỉ một chút!

Hai đứa nhỏ không ngừng ăn từ đầu đến cuối, hoàn toàn không tham gia vào cuộc trò chuyện của người lớn, ăn đến mức bụng căng tròn. ...

Bên kia, sau khi đuổi toàn bộ đàn vịt vào chuồng rồi, ông chủ trại chăn nuôi mới cầm vịt quay lắc lư đi vào phòng làm việc chuẩn bị mở ra ăn.

Trại chăn nuôi của anh dựa vào núi lớn, ngày nào anh cũng phải đưa gà vịt ngan lên núi đi dạo, hoặc xuống sông bơi lội.

Thiết bị nuôi dưỡng tự động hoá cũng khiến môi trường của trại chăn nuôi vô cùng sạch sẽ, trở thành nơi cung ứng cho rất nhiều tiệm ăn uống trong thành phố.
Bình Luận (0)
Comment