Trần Lạc thấy ông chủ Lâm đến lập tức bắt đầu mô tả nội dung cuộc nói chuyện phiếm với bạn gái cậu ta hôm qua sinh động như thật.
“Xem ra bạn gái cậu là người yêu thích ăn uống. Đúng là không ngại cực khổ vì ăn.”
Các khách hàng khác nghe cậu ta kể bạn gái nói đi thì đi, nói về thì về đều bật thẳng ngón tay cái.
Tuy việc này khá đơn giản nhưng lại có rất nhiều người không làm được.
Không chỉ vì nguyên nhân tiền bạc mà còn có phần do tính cách.
Có người thích nói đi du lịch là đi ngay, cũng có người thích lo trước lo sau, cân nhắc kỹ lưỡng, lên sẵn kế hoạch hoặc sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện rồi mới xuất phát.
“Còn phải nói! Nỗi khổ lớn nhất khi ở nước ngoài chính là không được ăn ngon.”
Đối với người thích ăn uống, sinh sống ở nước ngoài mà ăn uống chẳng ngon lành gì thật sự rất khổ sở.
Lâm Chu nghe nhóm khách hàng nói thế thì vội gật đầu, tuần này đúng là không giới hạn số lượng. Chủ yếu là vì quá ít khách hàng, cậu bán cũng không hết, giới hạn số lượng để thừa lại cho ai ăn chứ!
Chẳng qua hôm nay có rất nhiều người xếp hàng. Trong đội ngũ không chỉ có khách quen mà còn có khách hàng mới và một số người nước ngoài, trông có vẻ đông đúc hơn mấy ngày trước nhiều.
Lâm Chu đun nóng chảo dầu, lần lượt lấy gia vị và nguyên liệu ra.
Mùi thối quen thuộc kia lại bắt đầu lan tràn khắp các ngõ ngách.
Trên ứng dụng mạng xã hội của nước họ cũng có tin đồn: mấy hôm nay ở tháp Hespan có người Hoa quốc bày quầy bán đậu phụ thối - một món ăn cực kỳ nặng mùi.
Ngay cả truyền thông báo chí cũng nói là quá thối, đề nghị mọi người cẩn trọng khi đi du lịch.
Còn tiết lộ thời gian đại khái Lâm Chu ra bày quầy bán hàng.
Sau khi xem tin tức, những người Hoa quốc vốn không biết có quầy hàng bán đậu phụ thối đều dựa theo địa chỉ và thời gian trên bản tin để chạy đến đây.
Đương nhiên cũng có người nước ngoài tò mò về món ăn nghe nói là có mùi “cực khủng” này, muốn đến xem thử.
Kết quả khi Lâm Chu ra bày quầy bán hàng, tuy mùi thối tràn ngập nhưng người xếp hàng lại càng ngày càng nhiều.
Trong chớp mắt đã xếp thành hàng dài.
Lâm Chu nhìn số lượng người nhiều hơn mấy ngày trước gấp mấy lần thì cảm thấy vô cùng may mắn, vì hôm nay cậu mang theo rất nhiều đậu phụ thối.
Bằng không, cậu vừa nói không giới hạn số lượng sẽ phải tự vả mặt mình ngay.
Cậu mang theo gần 400 phần đậu phụ thối, chắc là đủ rồi.
Nếu không đủ vẫn có cách giải quyết.
Lâm Chu tận chức tận trách chiên đậu phụ thối. Không lâu sau đã có rất nhiều người tập trung xung quanh xe quầy hàng.
Vẻ mặt hưởng thụ của họ làm nhóm khách hàng nghe tiếng mà đến cực kỳ mong chờ.
Sau đó, càng nhiều người ăn, có người nếm một miếng thì không thích nữa, cũng có người mê mẩn.
Nhất thời, xung quanh Lâm Chu trở nên vô cùng náo nhiệt.
Rất nhiều người tụ tập, ai cũng cầm đậu phụ thối trên tay, ăn đầy thích thú.
“Không ngờ trên đời còn có thứ thần kỳ thế này, ngửi thối nhưng ăn lại thơm. Đậu phụ cũng có thể ngon như vậy, tôi yêu mỹ thực Hoa quốc ghê!”
“Ngon thật đấy! Tôi yêu hương vị này quá đi!”
Nhóm khách hàng người Hoa quốc cực kỳ vui sướng khi nhìn thấy một số người nước ngoài ăn đậu phụ thối xong đều không kìm được hô lên kinh ngạc.
Có cảm giác tự hào và vinh dự.
Hê hê, đây là món ngon truyền thống của Hoa quốc bọn họ đấy!
Để người nước ngoài chưa từng thưởng thức món ăn đặc sắc này được mở mang kiến thức về sự to lớn và uyên thâm của Hoa quốc bọn họ một chút.
Nghĩ tới thì ông chủ Lâm ra nước ngoài bày quầy bán hàng cũng khéo thật!
Theo tin đồn mọi người nghe được trên mạng trước đó, ông chủ Lâm từng đi bày quầy bán món ngon trên cả nước và được dân mạng ở khắp nơi khen ngợi, gọi là Trù Thần.
Đây cũng không phải do dân mạng thổi phồng.
Trên có người lớn tuổi, dưới có trẻ em, chỉ cần là người may mắn từng được nếm thử tay nghề của ông chủ Lâm, mấy ai không khoe khoang?
Tất nhiên, khắp cả nước có nhiều khách hàng như vậy, chả có ai từng ăn được các món ngon lại phải nói xạo về một quầy hàng ven đường cả!
Hơn nữa, bọn họ cũng nếm được tay nghề làm đậu phụ thối của ông chủ Lâm rồi.
Đúng thật là có một không hai.
Khó có thể tìm thấy loại đậu phụ thối nào sánh bằng.
Thế nên, ông chủ Lâm đang đại diện cho tay nghề đỉnh cao trong nước, bây giờ còn ra nước ngoài bày quầy bán hàng, mang mỹ thực Hoa quốc hướng đến thế giới, thử hỏi sao bọn họ có thể không kiêu ngạo được?
Cho nhóm người nước ngoài này được mở mang tầm mắt đê!
Hê hê.
Bọn họ rất sung sướng khi nhìn dáng vẻ tấm chiếu mới chưa từng trông thấy thế giới, khen lấy khen để đậu phụ thối đến mức khoa trương của nhóm người nước ngoài.
Sảng khoái không gì bằng!
Ông chủ Lâm đỉnh của chóp!
Hết chương 894.