Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 896 - Chương 896. Đại Kết Cục

Chương 896. Đại kết cục
Chương 896. Đại kết cục

Cứ để nguyên mùi này ngồi ăn cơm sẽ ảnh hưởng khẩu vị lắm!

Dù ăn ngon đến mức nào, cứ ăn hoặc ngửi mãi cũng sẽ rất khó chịu.

Hơn nữa, tắm rửa rồi mở phần thưởng, góp phần nâng cao tâm lý.

Cậu chính là cảm thấy sẽ gặp may.

Nhiệm vụ được hoàn thành, cậu đã bàn giao trên đường về.

Phần thưởng đã đến tay, chỉ đợi cậu mở lên nữa thôi.

Lâm Chu tắm rửa xong, vừa lau tóc vừa ấn mở phần thưởng của nhiệm vụ tuần này.

[Ting! Chúc mừng ký chủ đã nhận được 1 tỷ!]

“Ể? Lại là tiền à!”

Cậu vốn nghĩ đã cất công ra tận nước ngoài thì sẽ được phần thưởng là kỹ năng hiếm lạ hoặc thứ gì đó khác, không ngờ chỉ là 1 tỷ.

Ầy, lần này không gặp may rồi.

Lâm Chu chậm rãi thở dài, xuống lầu ăn cơm.

Chủ đề trên bàn ăn tối đương nhiên là hot search trong nước mà Lâm Chu còn chưa kịp xem.

Đều nhờ Tiểu Lý truyền bá.

“Ông chủ, tôi nói cậu nghe, lần này cậu ra nước ngoài, nhóm khách hàng trong nước đau thấu tim gan. Cả đám đều nổi điên trên mạng, kêu gọi cậu trở về đấy!” Tiểu Lý nói rồi mở video anh đã ấn like lên cho Lâm Chu xem.

Người nào người nấy đều như lũ quỷ múa loạn, suýt nữa làm Lâm Chu cười lăn cười bò.

Cư dân mạng đúng là có máu hài hước.

“Đúng rồi, ông chủ, ngày mai chúng ta ra ngoài chơi không?”

Từ khi địa điểm bày quầy bán hàng của nhiệm vụ bắt đầu đổi thành phố liên tục, mọi người cũng không có dịp đến những thành phố kia lần nữa. Thế nên khi Lâm Chu không bày quầy bán hàng, mọi người đã hình thành thói quen: cùng nhau đi khắp nơi chơi một chút.

Lần này cũng thế.

Nói đến thì đây cũng là lần đầu tiên Lâm Chu ra nước ngoài. Hôm nay, cậu sẽ hoàn thành nốt phần còn lại của nhiệm vụ để rồi thỏa tâm tư vui chơi một phen.

“Đi chứ! Mọi người muốn đi đâu chơi vậy?” Lâm Chu vừa ăn vừa trả lời.

Tiểu Lý lấy cẩm nang về các điểm tham quan chính mà anh đã chuẩn bị sẵn ra, máy tính bảng trượt tự do, còn cách một khoảng nữa mới đến phần giới thiệu bằng hình ảnh và văn bản.

Lâm Chu vừa nhìn, trong lòng đã nảy ra suy tính, sau đó là chọn chỗ.

Khi người ta vừa có tiền vừa nhàn rỗi, tận hưởng cuộc sống mới là mục đích chủ yếu.

Lâm Chu chọn xong địa điểm.

Chẳng cần quan tâm tới những gì còn lại.

Hôm sau, mọi người sắp xếp đồ đạc ổn thỏa, vừa ăn sáng xong lập tức lái xe xuất phát.

Hai chiếc xe, Lâm Chu ngồi trên chiếc chú Tôn lái, Tiểu Lý đi theo làm vệ sĩ.

Trên một chiếc xe khác do Đại Đông lái có hai dì, Cơm Nắm và huấn luyện viên.

Cả nhóm người rầm rộ ra ngoài vi vu chơi bời.

...

Cuộc sống an nhàn, thoải mái chỉ có duy nhất một ngày.

Tiếp theo lại là các loại nhiệm vụ bày quầy bán hàng mới mẻ, kỳ lạ.

Bày quầy bán hàng hết tuần này đến tuần khác.

Địa điểm rải rác trên khắp các quốc gia, đủ những nơi chốn khác nhau.

Không đến 3 tháng, trên mạng ở nước ngoài cũng bắt đầu lan truyền những truyền thuyết về ông chủ Lâm.

Lúc này, nhóm khách hàng ruột trong nước đã khóc ngất.

Trước đây chỉ cần giành ăn với fan của ông chủ Lâm trong nước.

Bây giờ muốn ăn món ngon của ông chủ Lâm thì dù là tiền tài, vận may hay thực lực đều không thể thiếu thứ nào.

Không có tiền sẽ không cách nào theo ông chủ Lâm chạy khắp thế giới.

Không có vận may, dù phát hiện địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán hàng cũng không mua nổi.

Không có thực lực, lúc địa điểm bày quầy bán hàng của ông chủ Lâm bị lộ, vì ở cách quá xa mà không đến được.

Có dân mạng thông minh muốn chọn bạn trăm năm đã tập trung ánh mắt vào những khách hàng luôn đuổi theo sau ông chủ Lâm.

Bởi vì những người được chọn đều là nhân tài!

Có tiền, có thực lực, có cả vận may, tốt hơn nhiều so với việc tìm đối tượng mình không nắm rõ tình hình!

Lâm Chu nghe Tiểu Lý nói mới biết hóa ra cậu còn có chức năng này, chỉ đành bất đắc dĩ bật cười.

Ai cũng là nhân tài cả!

Tuần mới đã đến, trời vừa sáng, Lâm Chu đang ngủ say sưa thì bị âm thanh nhắc nhở của hệ thống đánh thức.

Cậu mơ mơ màng màng nhìn về phía giao diện hệ thống trong trí óc.

Lúc này, cậu đã ở nước ngoài hơn 3 tháng. Trong đó, cậu chỉ về Giang Đông để đón Tết.

Vào khoảng thời gian này, cậu không nhận nhiệm vụ nào.

Năm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cậu cũng cần cho bản thân nghỉ ngơi thật tốt.

Đảo mắt đã bước sang năm thứ hai cậu đến thế giới này.

Hết thảy mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

Chỉ có hệ thống vẫn nằm ngoài dự liệu của cậu.

Nhiệm vụ vẫn ngẫu nhiên như thế.

Ngẫu nhiên có chỗ tốt của ngẫu nhiên, trong cuộc sống đầy rẫy bất ngờ.

Nhưng chỗ không tốt chính là hoàn toàn không có quy luật, xáo trộn cuộc sống của cậu.

Dù sao cũng thức giấc rồi, Lâm Chu bất đắc dĩ thở dài, ấn mở chi tiết nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ tuần này: Đến đỉnh Everest bán 100 phần mì xào mực.]

[Sách dạy nấu ăn: 《 Mì xào mực 》]

[Nhận / Từ chối]

Lâm Chu: ???

“Đỉnh Everest á?”

Lâm Chu không thể tin nổi, đọc xong lại dụi mắt. Sau khi xác định mình không nhìn sai thì ngáo cả người.

Cậu vốn tưởng ra nước ngoài bày quầy bán hàng đã là cực hạn của hệ thống.

Hiện giờ, cậu còn đang phiêu bạt ở nước ngoài đây.

Nào ngờ còn có đỉnh Everest đang chờ cậu.

Nhất thời, cậu bị dọa đến tỉnh cả ngủ.

Hệ thống này coi trọng cậu thật đấy!

Chẳng qua, cậu thích chọn tiếp nhận khiêu chiến.

Thế thì cuộc sống mới đủ đặc sắc và thú vị.

Nhận nhiệm vụ, Lâm Chu lại nhắm mắt, đánh thêm giấc nữa.

Làm gì thì làm, chờ cậu ngủ dậy lại nói tiếp.



(Hoàn toàn văn)





Hết chương 896.
Bình Luận (0)
Comment