Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 904 - Chương 904. Ngoại Truyện: Sủi Cảo Năm Mới (8)

Chương 904. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (8)
Chương 904. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (8)

Cơm Nắm đang ngủ say lập tức tiếp xúc với không khí lạnh, da lông dựng đứng.

Nó mở đôi mắt nhỏ còn nhập nhèm ra, nhìn quanh bốn phía, dáng vẻ như thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lâm Chu không nói hai lời, bật loa lên, buộc trên người Cơm Nắm rồi để nó chạy tuần tra dọc theo hàng người.

Chiếc loa phát ra những lời Lâm Chu đã ghi âm từ trước.

“Đừng xếp hàng nữa, không đủ bán rồi. Mọi người lần sau lại đến nhé! Cảm ơn mọi người đã ủng hộ...”

Những vị khách đứng trước quầy hàng nhìn thấy Lâm Chu ôm một chú chó từ dưới gầm xe ra, ai nấy đều trợn to mắt.

Mọi ánh nhìn đều đổ dồn lên người Cơm Nắm.

Vẻ kinh ngạc hiện rõ trong mắt từng người.

“Wow, đây là Cơm Nắm đấy à?”

“Tôi vẫn luôn lướt thấy Cơm Nắm trên mạng, đáng yêu gì đâu luôn!”

“Cười chết mất! Có phải Cao Gia Chí đã nhắn trong nhóm là cậu ta sẽ về ngay trong đêm, còn dẫn theo Đại Bảo không? Không biết lúc hai đứa gặp mặt có lao vào tẩn nhau không nhể?”

“Anh đừng nói nữa, làm tôi tò mò quá trời!”

“Cười chết mị, nếu Đại Bảo và Cơm Nắm đấm nhau, ông chủ Lâm sẽ giúp bên nào đây?”

“Lúc Cơm Nắm vừa xuất hiện đã có cư dân mạng vào tài khoản của Đại Bảo châm ngòi thổi lửa rồi. Người đó nói Đại Bảo không còn là chú chó được ông chủ Lâm yêu thích nhất nữa. Mọi người đều đang chờ xem kịch hay nhưng ông chủ Lâm lại chưa hề quay lại Giang Đông bán hàng. Không ngờ đời này tôi còn có thể chứng kiến trận chiến thế kỷ vầy đấy!”

“Quào, Cơm Nắm thật sự thấy cưng quá đi! Lâu vậy rồi mà nó vẫn nhỏ xíu xiu, sao đánh lại Đại Bảo được!”

“Chắc vì khác giống thôi, tôi bỏ phiếu cho Đại Bảo!”

“Cười xỉu, trước đây tôi có lướt đến tấm ảnh Đại Bảo khóc lóc khi thấy ông chủ Lâm bế Cơm Nắm. Không biết lần này gặp lại sẽ xảy ra chuyện gì, tối mai tôi sẽ đến sớm để xem kịch hay, hê hê.”

“...”

Cơm Nắm vừa xuất hiện, hàng người đang yên tĩnh bỗng trở nên sôi nổi. Mọi người không còn xếp hàng ngay ngắn nữa, mà đồng loạt cúi đầu nhìn Cơm Nắm.

Cơm Nắm theo chân Lâm Chu đi khắp nơi bán hàng nên cũng được người hâm mộ biết đến, được cư dân mạng gọi đùa là quản gia của ông chủ Lâm.

Bởi vì mỗi khi Cơm Nắm theo ông chủ Lâm ra bày quầy bán hàng, nó sẽ nhìn chằm chằm vào khách đến mua, có thể nhận ra ngay người nào chưa trả tiền, vô cùng lợi hại. Quả là một quản gia trung thành tận tâm.

Nhiều người hâm mộ gặp ông chủ Lâm mà không thấy Cơm Nắm đâu còn hỏi thăm nó nữa cơ!

Không có Cơm Nắm sẽ thiếu vắng rất nhiều niềm vui.

Ban đầu, mọi người đều chìm đắm trong niềm vui gặp được ông chủ Lâm, không ai nghĩ đến Cơm Nắm.

Nào ngờ ông chủ Lâm lại chủ động bế Cơm Nắm ra.

Chẳng phải đây chính là “có phúc lắm mới nhìn thấy được” à! Lát nữa phải giả vờ chưa trả tiền để trêu chọc Cơm Nắm một tí thôi.

Thú vị gì đâu ấy!

Trong chớp mắt, mọi người chụp ảnh, trêu chó, thậm chí còn phớt lờ cả chiếc loa được buộc trên người Cơm Nắm.

Cơm Nắm rất hiền lành, cũng có thể từ khi được Lâm Chu nhặt về, nó đã rong ruổi khắp nơi bán hàng cùng cậu nên không sợ người lạ, cũng không cắn người, cực kỳ ngoan ngoãn. Bằng không, Lâm Chu đã không dám dẫn nó ra ngoài bán hàng vì không an toàn.

Cơm Nắm thấy có người gọi nó, còn ngoan ngoãn dừng lại để khách hàng chụp ảnh, phối hợp cỡ này khiến các cô gái đang xếp hàng nhìn đến mức trái tim tan chảy.

“Đáng yêu quá đi, Cơm Nắm nhìn đây này!”

“Cơm Nắm ơi ~ Cơm Nắm à ~”

Lâm Chu nghe những tiếng gọi ngày càng lớn, vẻ bất lực tràn ngập trên gương mặt cậu.

Nhưng những khách hàng đứng ngay trước mặt cậu không bị Cơm Nắm thu hút, mà tất cả đều tập trung vào nồi sủi cảo đang được nấu chín.

“Anh muốn nấu thế nào?” Lâm Chu nhìn mấy chiếc sủi cảo đã gói sẵn trên bàn, lớn tiếng hỏi.

“Ông chủ Lâm, ngoài sủi cảo luộc còn có thể làm sủi cảo hấp và sủi cảo chiên nữa mà. Tôi cảm thấy sủi cảo chế biến kiểu gì cũng ngon hết. Sủi cảo hấp có lớp vỏ dai hơn, sủi cảo chiên có phần đáy giòn, lớp vỏ phía trên mềm dẻo đàn hồi, trong nhân có nước súp, chắc chắn rất ngon.”

“Chủ yếu là vì sủi cảo này do ông chủ Lâm làm, tôi thật sự không muốn bỏ lỡ bất cứ hương vị nào!”

Vị khách vừa nói vừa nuốt nước miếng, nhìn Lâm Chu đầy mong đợi.

Vẻ khao khát và cầu xin trong mắt anh ta cực kỳ rõ ràng ngay cả trong đêm khuya.

Người đàn ông đứng phía sau nghe cả một đoạn dài, trong đầu chỉ nhớ mỗi ba từ: sủi cảo luộc, sủi cảo hấp, sủi cảo chiên. Anh ta thậm chí không còn tâm trí để ý đến Cơm Nắm nữa, vội cất điện thoại đi rồi ghé đầu lại gần.

“Gì cơ? Còn có sủi cảo hấp và sủi cảo chiên nữa à?”

Giọng của người đàn ông rất lớn, át cả tiếng loa trên người Cơm Nắm, lập tức thu hút rất nhiều người bước đến.
Hết chương 904.
Bình Luận (0)
Comment