Bởi vì hội tụ càng nhiều quan tài, thế giới hội tụ lần này lại có càng nhiều linh
khí, lãnh thổ thế giới càng rộng lớn, người tu hành càng cường đại.
Tất cả đã ổn thoả.
Không trung hiện ra một ánh hào quang.
Huyết Vũ bay xuống, đứng trên một thành lâu rường cột chạm trổ, quan sát
cảnh tượng phồn thịnh phía dưới.
"Linh khí thật đầy đủ... Nơi này chính là thế giới càng cao cấp sao?"
Ả có chút cảm khái mà nói.
Thế giới trước đó cũng có thành thị, nhưng nơi nơi đều là cảnh tượng binh
hoang mã loạn, đầu ra cảnh tượng thịnh thế như thế, đầu ra nhiều chúng sinh
như vậy! Không trung xuất hiện vài ánh lưu quang, xoay vài vòng rồi rơi xuống.
Chỉ thấy đó là vài người tu hành khí tức thâm hậu.
Bọn họ quan sát đánh giá ả, chắp tay và nói: “Ngươi là người phương nào?"
"Ta là người phi thăng từ hạ giới, Huyết Vũ."
Huyết Vũ chắp tay và nói.
"Rất tốt, ngươi có thể phi thăng từ thế giới thiếu thốn linh khí kia thì đủ để
chứng minh sự ưu tú của mình, xin hãy tiến đến cùng chúng ta lựa chọn tông
môn."
"Đa tạ các vị."
Huyết Vũ chậm rãi đi xa theo những người tu hành này.
Chỉ còn lại Liễu Bình đờ đẫn đứng tại chỗ, kiềm nén sóng to gió lớn trong lòng,
nhanh chóng suy tư về tất cả những chuyện trước mắt.
Thượng đế nói: “Có người tới, là người quen của ngươi."
Liễu Bình bỗng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một lão ăn mày đi ra từ góc tường thành, đưa mắt ra hiệu với hắn.
Là sư phụ! Cả người Liễu Bình chấn động, lập tức muốn tiến lên.
Thượng để lại thở dài một tiếng và nói: “Không còn kịp rồi, phải chờ Huyết Vũ
có nhiều kinh nghiệm tu hành và lịch duyệt hơn ở thế giới này thì người mới có
thể dựa vào Quy Tàng Nhất Thắng Võ Cực Kinh và thẻ bài Mộng Cảnh để đến
Mộng Cảnh lần nữa."
"Chờ một chút, thi thể của các ngươi ở nơi nào của Vĩnh Dạ?"
Liễu Bình hỏi.
"Đừng quan tâm đến chúng ta, không còn kịp rồi, ngươi phải lập tức thu thập
những tù nhân cường đại đó để đi đến Luyện Ngục!"
ế
Thượng đế nói.
Liễu Bình còn muốn nói gì thì chợt thấy tất cả chung quanh hóa thành tàn ảnh
mờ ảo.
Hắn bất giác lắc lắc đầu, bỗng mở to mắt.
Không thấy Mộng Cảnh đâu nữa.
Hắn vẫn đang đứng trên vách núi kia, nơi xa là thung lũng có diện tích rộng lớn.
Andrea, Trĩ Thiên Nữ và lão tửu quỷ đều canh giữ chung quanh hắn.- - Hắn về
tới thế giới chân thật! Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Chú
ý."
"Ngươi phát hiện một bí mật cấp bậc ? ??."
"Suất diễn của người gia tăng 2 điểm."
"Suất diễn trước mặt 3/10."
"Đây là một bí mật căn bản liên quan đến tất cả bí mật, xin hãy tiếp tục thăm dò,
thẳng đến hoàn toàn hiểu rõ chân tướng của nó."
Dựa theo kế hoạch.
Hắn phải tìm được mọi người, làm bọn họ tỉnh lại ở thế giới chân thật.
Nhưng không còn kịp rồi.- - Thượng để nói không kịp.
Liễu Bình đứng trên vách núi suy nghĩ mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Lão
tửu quỷ, trong lao tù này là dạng tồn tại gì."
"A, hắn không có tên, nhưng mọi người đều gọi hắn là “Biển Hóa Sư, thực lực
tương đối khủng bố, trong tất cả những người mà ta biết thì chỉ có Trĩ Thiên Nữ
có thể đánh với hắn thôi."
Lão tửu quỷ nói.
Trĩ Thiên Nữ nghe xong thì ánh mắt lưu chuyển, không biết suy nghĩ cái gì.
Andrea cười như không cười, liếc nhìn Trĩ Thiên Nữ một cái, lại nhìn về phía
lão tửu quý.
Lão tửu quỷ bị nhìn mà không hiểu ra sao.- - Rốt cuộc hai nữ nhân này suy nghĩ
cái gì? Sao hắn ta lại có cảm giác luống cuống sợ hãi đến vậy? Liễu Bình lại
không nhìn các nàng.
Hắn hít vào thật sâu một hơi, giận dữ hét về hướng thung lũng diện tích rộng
lớn dưới vực sâu: “Biến Hóa Sư, ta biết người ở chỗ này, ra gặp mặt ta!"
Giọng nói của hắn truyền ra xa xa, mang theo từng đợt hồi âm.
Lão tửu quỷ hoảng sợ, vội vàng nói: “Chúng ta phải thận trọng đối mặt với loại
tồn tại đỉnh cấp này, cẩn thận hắn tức giận quá ––"
Lời còn chưa dứt, dị biến đột nhiên sinh ra! Một tàn ảnh bay vụt đến từ trời cao,
cười dữ tợn và nói: “Muốn chết hả!"
Một bàn tay của gã hóa thành trường màu sắc nhọn đâm về hướng Liễu Bình.
ễ ố
Liễu Bình bình tĩnh mà nói: “Ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Tiếng rít khi trường mâu đâm thủng hư không bỗng dừng lại.
Trĩ Thiên Nữ vững vàng bắt lấy trường mâu, khóe miệng hơi nhếch lên và nói:
“Chỉ có thủ đoạn này thôi mà cũng dám đứng ngang hàng với ta? Thôi cứ đi
chết đi."
Nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Tàn ảnh kia hóa thành dòng khí vô hình, cả trường mâu cũng biến thành một
mảnh hư vô, thoát khỏi tay của Trĩ Thiên Nữ.
Dòng khí lại hiện hóa thành một tồn tại đầu người thân rắn ở giữa không trung.
Dung nhan gã thật anh tuấn, làn da trắng nõn hơn cả nữ nhân, mái tóc dài thắt
thành một bím tóc, đuôi rắn không ngừng uốn lượn chậm rãi chiếm cứ cả không
trung, gã dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào mọi người.
"Là Biến Hóa Sư?"
Liễu Bình hỏi.
"Là hắn."
Lão tửu quỷ gật đầu và nói.
"Các ngươi là ai?"
Biến Hóa Sư hỏi.
"Không có thời gian nhiều lời, nhưng ta có biện pháp cởi bỏ xiềng xích trên
người người, giúp người đi ra từ lồng giam, khôi phục tự do."
Liễu Bình nói.
"Cái giá phải trả là gì?"
Biến Hóa Sư nói.
"Ta cần sức mạnh của ngươi, ngươi phải cùng chúng ta đến Luyện Ngục."
Liễu Bình nói.
Biến Hóa Sư quay đầu lại nhìn thoáng qua.
"Không được, tuy thung lũng này giam cầm ta, nhưng ta đã tìm được cách xây
dựng nó thành một tiểu thế giới, đi đến Luyện Ngục quá nguy hiểm, hiện tại ta
chỉ muốn ở lại nơi này thôi."
Biến Hóa Sư nói.
Liễu Bình cảm thấy thật bực bội.
Nếu thượng đế cũng cảm thấy không còn kịp, vậy nhất định thật sự không kịp.
Hắn không kịp đi cứu Yana và bọn Maria, Libertas, đều đã không kịp rồi.
Từ từ.
Đã lâu không có tin tức của Triệu Thiền Y và Lý Trường Tuyết.
ễ ồ ắ ổ
Liễu Bình lật tay mở ra sách thẻ rồi quan sát, sắc mặt lập tức thay đổi.
Thẻ bài của Triệu Thiền Y và Lý Trường Tuyết đã biến mất tăm hơi.
"Lilith?"
Liễu Bình hỏi.
"Không biết, ta cho rằng bọn họ còn ở đó, kết quả đã im hơi lặng tiếng biến
mất."
Lilith vội vàng nói.
Một ý niệm bỗng xẹt qua trong đầu Liễu Bình.
Triệu Thiền Y.
Lý Trường Tuyết.
Các nàng đều là người của Lục Đạo Luân Hồi.
Mà một màn vừa rồi hắn chứng kiến -- Phi thăng.
Thế giới tu hành càng cao hơn một bậc trong Lục Đạo Luân Hồi, thật ra là xây
dựng thành từ giấc mộng của càng nhiều người.
Giờ khắc này, giọng nói của thương để lại quanh quẩn bên tai lần nữa: “Đừng
quan tâm đến chúng ta, không còn kịp rồi, ngươi phải lập tức thu thập những tù
nhân cường đại đó để đi đến Luyện Ngục!"
Liễu Bình đóng sách thẻ lại, thả chậm hô hấp, ánh mắt lại dùng trên người Biến
Hóa Sư.
"Xin lỗi, vì an nguy của càng nhiều người, ta phải mang người cùng đến Luyện
Ngục, sau khi mọi chuyện chấm dứt nếu người còn mê luyến lồng giam này thì
ta có thể thả ngươi trở về."
Hắn mở miệng nói.
Biển Hóa Sư cười gằn, mở miệng nói: “Chỉ dựa vào các ngươi mà cũng muốn
cưỡng ép ta làm việc?"
"Nói lần cuối cùng, xin người hãy theo chúng ta đi một chuyến"
Liễu Bình nói.
"Các ngươi hoặc là cút, hoặc là chết ở chỗ này."
Biến Hóa Sư nói.
Câu nói vừa dứt, gã đã xông lên không trung, thân thể bỗng hóa thành một
thanh cự kiếm, chỉ thẳng về hướng Liễu Bình.
Trĩ Thiên Nữ đoạt trước một bước chắn ở trước người Liễu Bình, đôi tay siết
thành chưởng, không ngừng múa may