Trong hư không xuất hiện tàn ảnh của trăm ngàn binh khí và bàn tay giao
phong.
Andrea nghiêng đầu ngẫm nghĩ, sau đó nói với Liễu Bình: “Nếu ta giết hắn thì
có phải chứng minh hắn không mạnh hay không?"
"Ngươi khôi phục?"
Liễu Bình hỏi.
"Khôi phục không ít."
Andrea nói.
"Giết đi, chết cũng có thể dùng."
Liễu Bình nói.
Andrea cười cười, duỗi tay ấn vào hư không, nhẹ giọng ngâm nga: “Thánh Giới,
không ai có thể khinh nhờn uy nghiêm của ngươi, xin hãy lấy tên thật của ta,
giáng xuống thần trụ triệu hoán."
Từng gợn sóng huyết sắc khuếch ra từ trong tay nàng.
Sâu trong vòm trời Vĩnh Dạ bỗng xuất hiện một hư ảnh nguy nga.
Hư ảnh dần dần hóa thành chân thật.
Một cư trụ thông thiện triệt địa ầm ầm buông xuống, va chạm thẳng xuống
dưới, cắm thật sâu vào thung lũng.
"Các ngươi làm gì!"
Biến Hóa Sư lạnh lùng nói.
Thân thể gã xoay chuyển, bay lượn một vòng trên bầu trời rồi bỗng hóa thành
một ánh lưu quang tỏa ra khí tức vô cùng hung lệ, toàn lực đánh tới cự trụ huyết
sắc kia.
Oanh -- Cự trụ huyết sắc bị đâm nứt ra một lỗ hổng.
Ngay sau đó, toàn bộ cự trụ gãy ngang ở giữa, đâm sầm vào thung lũng.
Biến Hóa Sư cười to và nói: “Ha ha ha, đây là cây cột làm từ chất liệu gì? Có
thể phá hư cả lồng giam của ta - Ta không cần các ngươi cứu nữa rồi!"
Trên mặt Andrea có thêm một tia thâm ý, nhẹ nhàng nói: “Đâm nứt cả huyết trụ
- Phương diện này chứng minh ngươi cũng đủ cường đại, nhưng về phương
diện khác, điều này giúp nó có được cơ hội buông xuống bằng chân thân."
Nàng bay lên, chỉ thẳng vào cự trù kia.
Cự trụ run rẩy không ngừng, cứ như có thứ gì muốn bò ra từ bên trong.
Một bàn tay khổng lồ đột nhiên vươn tới từ chỗ đứt gãy của cự trụ, một quyền
đánh bay Biến Hóa Sư ra ngoài, đánh vào vách núi, lún thật sâu vào trong đó.
ấ ế ế ề ề ố
Trĩ Thiên Nữ thấy thế thì biến chưởng thành quyền, đánh ra một quyền xuống
bên dưới.
"Cút ra đây!"
Nàng quát.
Vách núi hóa thành từng khối đá vụn, sụp đổ như thủy triều, tràn về hướng
thung lũng.
Một tàn ảnh vội vàng chui ra khỏi vách núi, bay lên bầu trời.
Trĩ Thiên Nữ phóng theo lên cao.
Cùng thời khắc đó.
Sau lưng Liễu Bình lại vang lên một giọng nói tràn đầy sát ý: “Ta đã biết, chỉ
cần giết ngươi thì tất cả mọi chuyện sẽ kết thúc."
Là Biến Hóa Sư! Vừa rồi tàn ảnh bay ra chỉ là một phân thân, mà gã chân chính
đã đi tới sau lưng Liễu Bình.
Gã vươn cánh tay mọc đầy gai nhọn sắc bén hỗn loạn kia, nhắm ngay vào ót
Liễu Bình.
Giờ khắc này, Liễu Bình không có kẻ nào bảo hộ.
Nhung Liễu Bình vẫn không ra tay.
Hắn không quay đầu lại mà mở miệng nói: “Không có thời gian đánh với người,
hoặc là chết, hoặc là đi theo ta."
"Chết!"
Biến Hóa Sư lạnh lùng quát.
Cánh tay gã đánh thẳng về hướng Liễu Bình, lập tức xỏ xuyên qua thân thể Liễu
Bình.
"Liễu Bình!"
Andrea hét lên.
"Đừng gọi bậy, hắn không có việc gì."
Trĩ Thiên Nữ trầm giọng mà nói.
Andrea nhìn lại lần nữa.
Chỉ thấy cánh tay Biến Hóa Sư đã hóa thành nửa trong suốt, gần như hư vô,
không tổn thương đến Liêu Bình mảy may nào.
Không chỉ là cánh tay.
Toàn bộ thân thể gã cũng bắt đầu trở nên hư hóa.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư không: “Ngươi
phóng thích sức mạnh Hí Kịch Sư."
"Đối phương bắt đầu thay đổi từ chân thật thành giả dối, đã không thể tổn
thương ngươi."
ể ế ấ
"Ngươi có thể quyết định hướng đi của hiệu quả này vào bất cứ lúc nào."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Liễu Bình từ từ xoay người, duỗi tay nắm chặt lên người Biến Hóa Sư.
Tay hắn xuyên qua thân thể Biến Hóa Sư, trực tiếp nắm lấy trái tim đang nhảy
lên kia.
"Hình như ta hơi nhớ ra rồi"
Liễu Bình vuốt ve trái tim, trầm thấp mà nói: “Ở thời khắc nào đó, ta đã từng có
sức mạnh hư hóa vạn vật, nhưng hiện tại ta trầm miên lâu quá, chỉ khi nào được
danh sách và sức mạnh huyền bí trợ giúp thì mới có thể làm được như vậy."
Hắn nhìn về phía Biến Hóa Sư.
Cả người Biến Hóa Sư toát ra vô số lợi trảo, cái đuôi, trường giác, tay, gai nhọn,
xúc tu, như nổi điên mà công kích Liễu Bình.
Nhưng không có công kích nào có hiệu quả.
Chúng giống như những bóng dáng hư ảo, tất cả xuyên qua thân thể Liễu Bình,
không thể tạo thành tổn thương gì cho hắn.
Giữa không trung.
Andrea, Trĩ Thiên Nữ và lão tửu quỷ cùng nhìn hắn.
"Cái này xem như chiến đấu sao? Trời ạ, ta chưa từng nhìn thấy cách chiến đấu
như vậy."
Tửu quỷ lẩm bẩm nói.
"Chiến đấu? Đây không phải chiến đấu, mà là sức mạnh hoàn toàn không nằm
cùng một đẳng cấp."
Trĩ Thiên Nữ nói.
"Ngươi có thể gọi là nghiền áp."
Andrea nói.
Khi nói chuyện, Liễu Bình dần dần siết chặt trái tim kia, mở miệng nói: “Ta đã
dùng hết kiên nhẫn."
"Phải biết rằng, sức mạnh mạnh đến đâu thì cũng chỉ là hư ảo trước mặt ta."
Nói xong câu đó, hắn bỗng giật mình, lập tức lộ ra vẻ mặt hồi ức.
Trái tim kia bị hắn bóp nát, tùy tiện vứt xuống mặt đất.
Biến Hóa Sư ngã xuống đất, hóa thành một thi thể chân thật, không còn bất cứ
động tĩnh nào nữa.
Một hồi lâu sau.
"Có người đã từng nói lời này, nhưng ta không nhớ nổi là chuyện khi nào."
Liễu Bình như suy tư gì mà nói.
Biến Hóa Sư mở mắt ra, bỗng ngồi bật dậy từ mặt đất.
ố
Chung quanh là những cơn gió giống như làn nước chảy.
Mặt đất không ngừng lui về phía sau.
Cúi đầu nhìn xuống, dưới thân gã là từng mảnh vảy thật lớn.
Nơi này là không trung! Một con cự long đang chở gã và những người trước đó
chiến đấu với gã hăng hái phi hành trên vòm trời Vĩnh Dạ.
Cả người Biến Hóa Sư căng chặt, đôi tay lập tức hóa thành vô số binh khí, quát
khẽ lên: “Đã xảy ra cái gì? Ta nhớ rõ ràng mình đã bị ngươi giết."
Trên thân thể cự long này, Liễu Bình khoanh tay đứng xa xa bên kia, đang nhìn
mặt đất diện tích rộng lớn vô ngần của Vĩnh Dạ.
Lão tửu quỷ cầm một tấm bản đồ, không ngừng so sánh với một ít địa hình
mang tính tiêu chí trên mặt đất.
Trĩ Thiên Nữ ngồi xổm một bên, đang đếm trái cây trong rổ.
Biến Hóa Sư vừa mở miệng, người khác không đáp lời, chỉ có Trĩ Thiên Nữ nói
tiếp: “Đừng ồn, hiện tại ngươi là người của chúng ta."
"Nằm mơ."
Biến Hóa Sư cười dữ tợn rồi đứng lên, lập tức muốn làm khó dễ -- Chỉ trong
nháy mắt tiếp theo.
Giọng nói của Liễu Bình truyền đến từ xa xa: “Đừng tìm việc."
Thân thể Biến Hóa Sư cứng đờ, lập tức không thể động đậy.
Gã liều mạng giãy giụa, nghĩ hết biện pháp vẫn không thể thu hồi quyền khống
chế thân thể.
"Ngươi làm gì ta?"
"Không có gì, hiện tại ngươi đã tránh thoát ra từ lồng giam, cùng chúng ta đi
đến Luyện Ngục một chuyến, sau khi chuyện này kết thúc ta sẽ trả tự do lại cho
ngươi."
Liễu Bình nói.
Trước mắt hắn, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt trôi nổi bất định: “Tù nhân Biến
Hóa Sư nằm dưới sự khống chế của Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, không
thể phản kháng ý chí của người để làm ra bất cứ hành động nào tổn thương đến
các ngươi."