Trong giọng nói của nữ vu có thêm một tia cảm xúc, nàng nhẹ nhàng nói: “Nó
là thủ đoạn của tồn tại kia, vốn có thể tiến hóa vô hạn, nhưng tồn tại kia không
kịp để Lục Đạo Luân Hồi trưởng thành thì đã thua bởi tà ma."
"Cả tồn tại kia cũng không thể chiến thắng tà ma sao?"
Liễu Bình vội hỏi.
"Tà ma quá nhiều và quá mạnh, mỗi một tên đều mạnh hơn kẻ cầm cờ mấy lần,
có sức mạnh hoàn toàn không thể lý giải, tồn tại kia trù tính thất bại."
Nữ vu lắc đầu và nói.
"Hiện tại thì sao? Chúng ta phải làm sao bây giờ? Đánh thức mọi người cùng
nhau chiến đấu sao?"
Liễu Bình nói.
"Khi kẻ cầm cờ kia chuyển thể làm người, Lục Đạo Luân Hồi đã có thêm một
tia cơ hội, bởi vì cuối cùng thì nó cũng tiếp xúc được với tà ma, có thể căn cứ
vào đặc điểm của tà ma để sinh ra tiến hóa mới."
Nữ vu nói.
Nàng tung ra một thủ ấn, thấp giọng thì thầm: “Bách Hoa Hỗn Loạn."
Câu nói vừa dứt, chỉ thấy nàng từ từ đi vài bước hướng về phía trước, cả người
hóa thành một pho tượng.
Làm người ta bất ngờ là, Trĩ Thiên Nữ cũng đi theo về phía trước vài bước, trên
mặt lộ ra chút thoải mái, nhẹ nhàng nói: “Thì ra... Là bản thân ta."
Nàng theo đó mà biến hóa thành pho tượng.
Trên mặt Biến Hóa Sư lộ ra chút hồi ức, thấp giọng mà nói: “Rốt cuộc ta cũng
nhớ tới... Ta là chính ta."
Gã cũng hóa thành một pho tượng.
Ba pho tượng đúng lặng trước mặt Liễu Bình.
Chúng tỏa ra ánh hào quang, hiện ra hư ảnh linh hồn.
Trong nhất thời, vô số pho tượng chung quanh cùng tỏa ra ánh hào quang, hiện
ra vô số hư ảnh, sôi nổi lao vào hư không.
"Các ngươi –– Các ngươi cũng phải đến Lục Đạo Luân Hồi sao?"
Liễu Bình nhịn không được mà hỏi.
Ba linh hồn cùng quan sát hắn, cùng kêu lên: “Kẻ cầm cờ bị người đưa vào Lục
Đạo Luân Hồi, ngươi lại giải trừ Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, cho nên
hiện tại cũng là thời khắc ta đi đến Mộng Cảnh."
Câu nói vừa dứt, các nàng cũng cùng biến mất.
ố
Trong bóng đêm chung quanh hiện ra vô số tinh quang, hiện hóa thành một cái
đầu sao trời khổng lồ, nó quan sát Liễu Bình và nói: “Liễu Bình, ngươi cũng
phải trở lại Mộng Cảnh."
"Đi làm gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Cứu người."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
Liễu Bình nói: “Ta còn chưa rõ –– “Nhớ không? Ở Mộng Cảnh không có thời
gian, mỗi một giấc mộng đều là đoạn ngắn, ngươi có thể nhảy ngược trở lại giữa
các đoạn ngắn thời gian trong Mộng Cảnh."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
"Ta nhớ điều này."
Liễu Bình nói.
"Tình huống cụ thể thế nào thì lát nữa sẽ có người nói cho ngươi biết, chúng ta
đi."
Cái đầu sao trời khổng lồ thả ra tinh quang vô tận, hội tụ thành một thế giới, bao
phủ Liễu Bình đi vào.
Thế giới tu hành.- - Là thế giới tu hành mà Huyết Vũ đang ở.
Liễu Bình đáp xuống, đúng trên con phố phồn thịnh ngựa xe như nước.
"Xem bói đây, hỏi cát tính hung, đại phú đại quý đi!"
Có người gân cổ lên gào ở bên đường.
Liễu Bình bỗng xoay người, đi đến xem trước sạp bói toán.
Chỉ thấy một lão giả mặc đạo bào rách tung toé ngồi xổm trên mặt đất, trước
mặt có đặt một tờ giấy vàng cũ kỹ, trên đó có viết các loại quả từ xu cát tị hung.
"Xem bói bao nhiêu tiền?"
Liễu Bình hỏi.
"Năm văn tiền một quẻ, không lừa già dối trẻ."
Lão đạo lắc lắc đầu và nói.
Liễu Bình quan sát mọi nơi, chỉ thấy không có bất cứ kẻ nào chú ý tới chỗ này.
"Sư phụ, sao người lại ở thế giới này, người biết chân tướng phi thăng không?"
Liễu Bình nhỏ giọng mà hỏi.
"Đương nhiên biết, bằng không làm sao làm sư phụ của người được."
Lão đạo trừng mắt đáp.
Lão nâng tay lên, chỉ vào Liễu Bình và nói: “Năng lực xem danh hào của ngươi
đã tiến hóa đến đỉnh cao, nó cực kỳ hữu dụng, chờ sau này những linh hồn đó
ể
vừa giáng sinh, ta yểm hộ ngươi, ngươi phải lập tức đi cứu một vài người trong
đó."
"Cứu? Rốt cuộc là tình huống như thế nào vậy sư phụ?"
Liễu Bình nghi hoặc hỏi.
Lão đạo ngồi xổm trên mặt đất, bẻ ngón tay và nói: “Thật ra Trĩ Thiên Nữ, Biến
Hóa Sư, nữ vu đều là phân thân anh linh của tồn tại kia, vừa rồi có nhiều phân
thân hơn đã buông xuống, các tà ma đã cảm ứng được chuyện này, người phải
cứu những phân thân đó thì chiến dịch của chúng ta mới có hy vọng."
"Là... Phân thân?"
Liễu Bình lẩm bẩm, kiềm nén sóng to gió lớn trong lòng, nỗ lực tiêu hóa bí mật
làm người ta vô cùng chấn động này.
"Không sai, không phải ngươi muốn đi đến Luyện Ngục tìm tồn tại mạnh nhất
kia sao?"
Không biết lão đạo nhớ tới cái gì, trong mắt tràn đầy ý thân thiết, tiếp tục nói:
“Sau khi chiến bại, nàng có được vô số hóa thân, một vài người mạnh nhất
trong đó trở thành anh linh, sau khi ngươi kích hoạt Thế Giới Diệt Vong Tam
Trọng Tấu, tất nhiên tà ma cũng cảm ứng được nàng thức tỉnh ——"
"Chúng ta cần cứu nàng ra từ Mộng Cảnh này."
"Rốt cục nàng là ai?"
Liễu Bình hỏi.
Lão đạo nhắm miệng lại, truyền âm: “Vào rất nhiều kỷ nguyên trước kia, nàng
là người mạnh nhất trong tất cả chúng sinh và vạn vật."
"Vào rất nhiều năm sau, nàng sẽ có một cái tên, gọi là Tạ Đạo Linh."
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Trong hư không lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đã nghe
thấy thắng bại của trận chiến tranh này, cũng biết được lai lịch của Lục Đạo
Luân Hồi, tiến tới đánh thức anh linh mạnh nhất trong lịch sử."
"Trận quyết chiến giữa tà ma và kỷ nguyên quá khứ sẽ mở ra lần nữa."
"Ngươi đạt được tư cách tham chiến."
"Suất diễn của ngươi đã đầy, sức mạnh mới sắp ra đời!"