Khi nàng rời đi, tất cả mọi người mới tỉnh lại.
Linh chỉ có một.
Nếu như bị cô gái này cướp đi, chẳng khác nào bản thân mình bỏ qua một cơ
hội tốt như vậy đúng không? Vừa nghĩ tới đây, hầu như tất cả mọi người đều
hành động.
Có người phun lửa, ngọn lửa kia vừa xuất hiện đã hóa thành từng con tinh linh,
liên tục bay múa trên không trung.
Có người lấy một nắm cát vàng ra ném tới, cả người nhảy vào trong cát vàng ẩn
nấp, ngay lập tức hóa thành hàng trăm ngàn bóng hình màu vàng kim.
Liễu Bình đang quan sát, bên tai lại truyền tới một giọng nói tức giận lẫn khó
chịu: "Đều thành rạp xiếc cả, làm như vậy cũng có thể dành được sự ưu ái cảu
Linh sao?"
Liễu Bình nhìn về phía người kia.
Người kia nhún vai, nói: "Ta chỉ biết chiến đấu, hay là cả hai chúng ta đánh
nhau một trận? Có lẽ làm vậy có thể hấp dẫn sự chú ý của Linh thì sao?"
Liễu Bình cười từ chối: "Vẫn là thôi đi, ta không có thời gian."
"Không có thời gian?"
Người kia không hiểu hỏi.
Coi như gấp gáp tới đâu chăng nữa, cũng không thể chiến thắng ngay lập tức
chứ! Chẳng lẽ ngươi muốn nhận thua sao? Người kia đang ngẫm nghĩ, lại thấy
Liễu Bình nhìn về phía xa hơn Hắn thấy được người đang phun lửa kia.
Bởi vì ngọn lửa phun ra ngoài đang biến thành từng tinh linh với màu sắc khác
nhau, chiêu thức này của hắn ta rất đặc sắc, cây cầu dưới chân hắn ta vẫn luôn
kéo dài tới tận sâu trong bóng tối.
Cái này cũng có tác dụng..."
Liễu Bình nhỏ giọng lẩm bẩm, suy nghĩ vài giây, hai tay thả ra một pháp quyết.
Thuật thành... Hỏa Linh pháp! Một con Kỳ lân do ngọn lửa tạo thành từ trong
thủ quyết Liễu Bình nhảy ra ngoài.
Ngay sau đó, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Đằng Xà, Linh Lộc,
Ứng Long, Câu Trần, Cùng Kỳ, Đào Ngột, Thao Thiết, Giải Trí, Tất Phương,
Phượng Hoàng... Vô số thần thú liên tục xuất hiện khắp thiên địa.
Một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình: "Hì hì, cái này rất thú vị, thú vị hơn
cái tên vừa rồi nhiều."
Nó vừa dứt lời.
Người anh em chơi lửa phía trước bỗng phát ra tiếng kêu đầy nuối tiếc.
ầ ắ ế ấ
Cầu băng dưới chân hắn ta biến mất!
"Tại sao! Rõ ràng ta đã biểu diễn rất đặc sắc mà."
Hắn ta hỏi với vẻ không cam lòng.
Trong bóng đêm, một giọng nói trả lời hắn ta: "Vẻ ngoài tinh linh của người đều
đi ra từ một khuông mẫu, người quay đầu nhìn xem đứa nhóc đeo trường đao
kia xem."
Người kia quay đầu nhìn lại.
Liễu Bình vẫn đang dùng pháp quyết.
Vô số động vật từ trên tay của hắn bay ra ngoài, toàn thân đều bốc lên ngọn lửa
hừng hực, thần thái lẫn hành động đều có, sinh động y như thật.
Liễu Bình dùng pháp quyết, bước chân lên cầu băng rồi tiến về phía trước.
"Ngươi sao chép thuật pháp của ta!"
Khi người kia rơi xuống dưới thì hét lên với vẻ tức giận.
"Xin lỗi, người anh em, thuật pháp của hắn đặc sắc hơn người nhiều."
Giọng nói trong bóng tối lại vang lên lần nữa.
Liễu Bình vừa đi vừa thả ra các loại sinh vật do ngọn lửa cấu tạo, thần sắc lại
hơi khác lạ.
Giọng nói vừa mới vang lên đó... Nghe vào rất quen tại mà.
Hình như đã gặp chủ nhân của giọng nói này ở nơi nào đó, còn nghe được giọng
nói của nó nữa.
Rõ ràng thứ này không phải là Andrea à.
Lại nói, Andrea vẫn chưa xuất hiện, tới lúc đó phải làm sao đây? Khi hắn hơi do
dự, động tác trên tay cũng không liền mạch như trước.
Trong thời gian ngắn, không còn bất cứ thần thú nào từ trong tay hắn xuất hiện
nữa cả.
"Cũng chỉ có những thứ này thôi sao?"
Giọng nói kia vang lên, ẩn chứa sự thất vọng.
Khi giọng nói này vang lên, cầu bằng không còn tiếp tục kéo dài về phía trước
nữa.
Hầu như cùng lúc đó... Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Trong thời đại này, người cần nỗ lực hết sức mình, nếu không sẽ không thể
phát động điều kiện chân chính để cho Andrea xuất hiện được.]
Liễu Bình liếc mắt nhìn qua.
Được rồi.
Muốn nỗ lực hết sức mình đúng không? Hắn quan sát bốn phía, cũng đã mơ hồ
có thể thấy được cô gái khiêu vũ lúc nãy.
ể ấ ấ ấ ẫ
Không thể không nói, điệu múa của nàng rất hoa lệ, cũng rất hấp dẫn người
khác.
Thế nhưng! Toàn thân Liễu Bình lắc nhẹ, quát khẽ: "Ra!"
Hai thanh trường đao bay lên giữa không trung, lượn đi lượn lại, phóng ra hàng
trăm ngàn vạn ánh đao.
Những ánh đao này lập lòe nhấp nháy, tựa như từng chiếc đèn led tia laser,
chiếu rọi bóng đêm thành một sân khấu nhạc.
Hai tay Liễu Bình hơi động, lại dùng pháp quyết hơi khác khi trước.
Dưới sự dẫn dắt của pháp quyết, những con thần thú do ngọn lửa tạo thành bắt
đầu múa may thân thể.
Động tác của bọn chúng rất đều nhịp, nhìn qua cũng rất có khí thế... Bởi vì Liễu
Bình vừa mới nghĩ ra một cách, đã sáng tạo ra Hỏa pháp có thể nhảy lên thành
ngũ hành hỏa thuật! Đã rất lâu rồi, hắn lại bắt đầu sáng tạo thuật pháp mới!
"Thứ này thật tốt! Thứ này thật thú vị!"
Giọng nói kia nói với vẻ vui mừng.
Băng cầu liên tục hiện lên dưới chân Liễu Bình, để cho hắn có thể tiếp tục tiến
tới.
Mà bằng cầu dưới chân cô gái kia lại biến mất.
Nàng ta cảm ứng được điều gì đó, quay đầu nhìn liếc nhìn về phía Liễu Bình,
cũng không hề tức giận.
"Hôm nào chúng ta so tài khiêu vũ chứ?"
Cô gái cười hỏi.
"Chúng ta có thể cùng nhảy một bản."
Liễu Bình nói.
Cô gái gật đầu, rơi xuống vực sâu hắc ám.
Nàng trở về thế giới của chính mình.
Liễu Bình tiếp tục tiến tới.
"Ta nhớ ra rồi...".
Hắn nhỏ giọng nói.
Đúng vậy.
Mặc dù đã cách vô số tháng năm.
Thế nhưng vào thời điểm đó, chủ nhân của giọng nói này đã từng xuất hiện
trước mặt mình.
Khi trước, cũng là do năng lực sáng tạo của mình hấp dẫn tới nó! Liễu Bình
quan sát bốn phía.
Hiện tại, đi trước chính mình chỉ còn lại mấy người mà thôi.
ẳ ồ
Chẳng lẽ còn phải sáng tạo ra thứ của bọn họ, rồi sau đó vượt qua bọn họ nữa
sao? Mất quá nhiều thời gian đi! Sơ Vân Thường đã dùng hết tất cả lực lượng,
một người ở trong võ quán.
Mình cần phải trở về trong thời gian sớm nhất!