Trong máy bộ đầm, giọng nam kia cười lớn, nói: "Để ta xem xem... hóa ra võ
quán Huyết Tâm lưu phái vẫn còn có một người nữa à, Triệu lão, ngài có đề
nghị gì hay không?"
"Nói rõ mọi chuyện ra đi, hắn đúng là kỳ tài vạn người không được một, chưa
biết chừng ngày sau hắn sẽ trở thành chiến hữu của gia tộc người đó, người thấy
thế nào?"
"Vậy thì ngài đưa điện thoại cho hắn đi."
Ông lão bật loa ngoài của máy bộ đàm.
"Nhãi ranh, ngươi giết nhiều người như vậy, là muốn lấy được cái gì?"
Giọng nam hỏi.
"Sơ Vân Thường."
Liễu Bình nói.
"O? Dựa vào cái gì mà người muốn cô ấy? Cô ấy là gì của ngươi?"
Giọng nam hỏi.
"Từ đầu tới chân... mỗi một sợi tóc, mỗi một chiếc xương, mỗi một giọt máu,
thậm chí linh hồn của cô ấy, tất cả đều là của ta, cho nên ta muốn tìm cô ấy trở
về."
Liễu Bình nói.
"Ta không tin... Nào, Sơ Vân Thường, tự mình người nói đi, ngươi là của ai."
Từ trong bộ đàm truyền ra từng tiếng ồn ào.
Giọng nói của Sơ Vân Thường ẩn chứa sự đau đớn, thế nhưng nàng vẫn hét lớn:
"Liễu Bình..."
Thanh âm im bặt đi.
"Đàn bà khốn nạn!"
Giọng nam lạnh lùng nói.
Từ trong bộ đàm không còn truyền ra bất cứ thanh âm gì nữa.
Trước mắt bao người, Liễu Bình nhìn qua hết sức bình tĩnh.
Thậm chí hắn còn nở một nụ cười.
Chế giễu: "Hey... người đang đánh phụ nữ sao? Ngươi chỉ có bản lĩnh này thôi
à?"
Giọng nam lại vang lên lần nữa: "Liễu Bình đúng chứ, tới cùng thì ngươi là ai,
ta cảm thấy cần điều tra tỉ mỉ ngươi một lần."
"Ta khuyên người không nên điều tra."
ễ
Liễu Bình nói.
"Vì sao?"
Giọng nam hỏi.
"Trong chuyện liên quan tới Sơ Vân Thường... nếu thể lực của ta mạnh hơn
người thì ngươi sẽ thua hoàn toàn, mà nếu thể lực của ta còn không bằng ngươi,
ngươi vẫn thua... đúng không?"
Liễu Bình nói.
Bốn phía trở nên im lặng.
"Sơ Vân Thường vẫn luôn là của ta, trả cô ấy lại cho ta, lần này ta sẽ nói thêm
một chữ xin'."
Liễu Bình nói.
"Nếu như ta ta nói không thì sao?"
Giọng nam hỏi.
Liễu Bình nhìn về phía bảy võ sư đối diện, nói: "Mặc dù tạm thời ta không thấy
được ngươi, thế nhưng ta có thể tiếp tục giết tiếp, tới tận khi giết sạch cả nhà
của ngươi."
Hắn lại nhìn về phía ba ông lão kia, nói: "So tài võ nghệ, sinh tử do mệnh, thế
giới này vẫn luôn là như thế, tông sư đại nhân sẽ không định can thiệp vào ân
oán cá nhân chứ?"
Mấy ông lão đều hơi do dự không quyết.
"Nhóc con đáng chết..."
Ông lão ở giữa không nhịn được mà mắng: "Nếu như người đúng là có tài năng,
ngày hôm nay tại sao lại không nhịn đi, ngày sau chắc chắn sẽ nở rộ tài hoa."
Liễu Bình cười nói: "Ông lão à, ông đã quên đi một chuyện."
"Cái gì?"
Ông lão hỏi.
"Ta đã nói với ông rồi, ta là cao thủ luyện võ vạn người không có một, chỉ cần
cho ta cơ hội, sớm muộn thì Thế giới Vạn Giới này sẽ bị ta giết xuyên mà thôi,
thế mà ông lại không tin, còn tới khuyên ta nhìn xuống chứ... ta lại không già
như ông, kẻ khác gây bất lợi cho người của ta mà ta còn phải nhịn."
Liễu Bình nói.
Ánh mắt ông lão chớp động, lại nói: "Ta vốn còn muốn làm người hòa giải, thế
nhưng hiện tại xem ra, chỉ có thể nói ra một yêu cầu."
"Mời ngài cứ nói."
Liễu Bình nói.
"Những vong hồn phía sau người của ngươi..."
À ầ ấ ằ
"À, chỉ cần mấy vị đại nhân không nhằm vào ta, đương nhiên ta cũng sẽ không
diệt sát những linh hồn này."
"Rất tốt, vậy thì cứ quyết định như thế."
Ông lão hài lòng, bắt đầu không xen vào việc này nữa.
Mình là tông sư, cũng không phải chó săn của kẻ khác, huống hồ cũng không
đáng để làm chó săn.
Hiện tại thể diện có, đạo nghĩa cũng chiếm được, chờ tới khi mọi chuyện đều
kết thúc lại tìm một vài lợi ích... Đây mới là chuyện mà tông sư nên làm.
Liễu Bình lại nhìn về phía máy bộ đàm, nói: "Xin hỏi các hạ là một võ giả hay
sao?"
"Đương nhiên."
Giọng nam kia vang lên.
"Thừa dịp ta không có mặt, người trộm đi người của ta, lại còn không dám tới
gặp mặt ta... vậy mà là võ giả hay sao? Theo ta mà nói, ngươi chỉ là một đống
rác rưởi mà thôi."
Liễu Bình nói.
"Rất tốt, mạng của Sơ Vân Thường, ta nhận."
Giọng nam nói.
Liễu Bình mỉm cười, thậm chí bắt đầu vỗ tay.
Trên đường phố yên tĩnh vang lên tiếng vỗ tay của hắn.
Chỉ nghe hắn nói tiếp: "Tốt! Thật có gan! Đây chính là thế giới Vạn Giới, trắng
trợn cướp đoạt phụ nữ, còn uy hiếp giết người đoạt mệnh, hóa ra võ giả các
ngươi là như vậy, đúng là làm ta mở rộng tầm mắt mà."
"Ngươi cho rằng chỉ dùng ngôn ngữ là có thể uy hiếp ta sao?"
Giọng nam kia nói.
"Khuyên người hãy giết Sơ Vân Thường ngay lập tức đi, để tất cả người của thế
giới khác nhìn xem, tới cùng thì các ngươi là loại người như thế nào."
Liễu Bình nói.
"Ha ha ha, cười chết ta mất, người cho rằng chính mình có lực ảnh hưởng lớn
như vậy à?"
Giọng nam nói.
Liễu Bình liếc nhìn bảy tên võ giả đối diện.
Ngay sau đó... Bóng đêm nở rộ, hóa thành một thế giới mới, cuốn bảy tên võ giả
phía đối diện vào trong.
Một giây... Hai giây... Ba giây.
Hư không tách ra.
ầ ố ố ấ ồ ầ
Bảy cái đầu lăn lông lốc xuống mặt đất, rồi nhanh chóng nhập bọn với đám đầu
lâu cũ.
Liễu Bình đi ra hư không, dùng một chiếc khăn tay tuyết trắng lau đi vết máu
trên ngón tay.
Thế nhưng trên gương mặt hắn lại xuất hiện vẻ đăm chiêu.
Kiểm tra linh hồn nhiều võ sư như vậy, hiện tại hắn cũng đã có nhận biết tương
đối tỉ mỉ về toàn bộ thế giới này.
Làm cho người khác cảm thấy khó hiểu chính là, đối với năng lực kiểm soát
Linh, thế giới này cũng chia thành "Sơ, Thứ, Cao, Liệt, Vương, Thánh".
Thế nhưng đây không phải là đẳng cấp do kiếp trước mình phân chia Kỳ Quỷ
hay sao? Liễu Bình lắc đầu, tạm thời từ bỏ suy nghĩ những chuyện này, lại nói
tiếp: "Nếu như không đủ, ta sẽ giết sạch tất cả những võ quán còn lại cho người
xem, tới tận khi người có được chút xíu lá gan, dám đứng ở trước mặt của ta."
Còn không chờ người đối diện trả lời, hắn tiếp tục nói: "Nghe đây, ta không biết
ngươi có phải võ giả hay không, thế nhưng ta muốn nói, cả nhà người đều là rác
rưởi, bởi vì cha mẹ và người lớn trong nhà ngươi đã nuôi dưỡng ra một tên hèn
nhát không dám so tài với người khác."
"Rác rưởi, mãi mãi cũng là rác rưởi, chỉ dám trộm đồ, không dám chiến đấu như
một võ giả chân chính."
"Bởi vì hắn ta biết, hắn ta chỉ có thể trốn trong bóng tối, nếu không một khi
ngoi đầu lên, sẽ bị người giết chết ngay lập tức."
"Cuộc đời của ngươi chính là như thế."
"Đúng không?"
"Một thiếu gia rác rưởi nào đó của gia tộc vinh quang."