Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 798

Liễu Bình lẳng lặng nhìn nam tử đối diện.
Tay nam tử vốn đã đặt trên cái nút kia, lại phát hiện dù làm thế nào cũng không
ấn xuống được.
Thân thể của gã đang bài xích chuyện này.
Hình như cái nút kia đã sống dậy, thậm chí di chuyển qua bên cạnh một chút, rõ
ràng là không cho gã ấn lên.
Nam tử cứng lại tại chỗ, trên trán dần dần chảy đẫm mồ hôi.
"Trên thế giới... Này... Sao có thể có chuyện như vậy."
Gã không thể tin mà lẩm bẩm.
"Rất đơn giản, bởi vì ta là quỷ Ác Mộng."
Liễu Bình nói.
Quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa.
"A, ta thu được sự sợ hãi của ngươi."
Liễu Bình vui vẻ vươn tay dùng sức kéo một cái tên hư không -- Hắn bắt được
một cái nút.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Kiểm tra đo lường được liên kết
danh sách nguyên thủy nào đó."
"Nếu người nộp cái nút này lên, bổn danh sách sẽ bắt đầu thử tiến hành phân
tích nó, sau đó sinh ra tình báo tương ứng cho ngươi."
Liễu Bình vung cái nút về phía sau.
Cái nút lập tức biến mất.
"Thật đáng tiếc, chúng ta phải nói chuyện thêm một lát nữa, bởi vì vận may của
ta không tốt lắm nên vẫn không thể rút được cái cốc có chân dài kia."
Liễu Bình thở dài và nói.
Nam tử tóc vuốt ngược lặng lẽ lui về phía sau, miệng nói: “Những thủ hạ đó của
ta đâu? Ngươi tuyệt đối không thể giết sạch bọn họ, người dùng phương pháp gì
để đi đến trước mặt ta?"
Liễu Bình búng tay một cái.
Một tia lửa tỏa ra từ đầu ngón tay hắn, chiếu sáng khắp hư không.
Chỉ thấy trong hư không, mấy ngàn cái đầu người lẳng lặng lơ lửng bất động.
Đầu những người này chen lấn áp sát bên nhau, không nói một lời, chỉ ngơ ngác
nhìn chằm chằm nam tử.
ồ ố
Mồ hôi trên trán nam tử không ngừng chảy xuống.
"Không ai có thể làm đến bước này,"
Gã thất thần mà nói: “Quỷ Ác Mộng... Ngươi thật sự là quỷ Ác Mộng."
"Làm người chê cười, khoảng cách cờ Vạn Hồn còn hơi xa một chút."
Liễu Bình mang ý xin lỗi mà nói.
Vừa nói xong, quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa.
"Không tồi, ngươi lại cảm thấy sợ hãi, cái này làm ta đạt được thêm một cơ hội,
để chúng ta nhìn xem vận khí lần này của ta như thế nào."
Liễu Bình nói, sau đó vươn tay kéo một cái vào hư không.
Chỉ một thoáng.
Cốc chân dài trên tay nam tử biến mất.
Nó đột nhiên biến mất rồi trực tiếp xuất hiện trong tay Liễu Bình.
"Oa! Rút trúng rồi!"
Thỏ Tử mừng rỡ kêu lên.
Liễu Bình cũng bất ngờ mà cười cười, nói: “Vốn đang muốn chơi thêm, hiện tại
có vẻ không cần nữa."
Hắn nhìn về phía nam tử đối diện.
Trên đỉnh đầu hắn, quang hoàn đại diện cho sợ hãi và Mộng Yểm kia lại sáng
lên lần nữa, hơn nữa vẫn duy trì ánh sáng chói mắt kia.
Quá nhiều sợ hãi, làm nó soi sáng toàn bộ thế giới.
"Ngươi đang sợ cái gì? Lúc cướp Sơ Vân Thường đi, ta nhớ người rất tự tin
mà... Xin hãy thả lỏng một chút, ta sẽ không cho người dứt khoát chết đi quá
nhanh."
Liễu Bình nhẹ nhàng nói.
Lúc này Thỏ Tử nhỏ giọng nói cái gì đó bên tai hắn.
Liễu Bình gật đầu nói: “Đúng lúc đấy, chúng ta đi ra ngoài gặp mọi người đi."
Tất cả trang phục trên người hắn đều biến mất.
Thỏ Tử thấy thế thì mới giơ móng vuốt lông xù lên rồi búng tay một cái.
Tất cả hắc ám lập tức tan biến.
Chỉ một thoáng, toàn bộ Hắc Ám Luyện Ngục biến mất với tốc độ cực nhanh.
Cây cối, núi xa, trời cao, bầu trời đêm -- Cảnh sắc của Vạn Giới chi Giới xuất
hiện.
Quang ảnh nhoáng lên một cái.
Liễu Bình và nam tử xuất hiện trên mặt đất lần nữa.
Chỉ thấy trên mảnh đất này, từ không trung đến mặt đất đã chen đầy người.
ầ ấ
Đứng ở gần nhất chính là ba tông sư.
Trên bầu trời còn có các võ giả khí tức cường đại, bọn họ tụ tập ở bên nhau dựa
theo phạm vi thể lực từng người.
Nơi nơi đều là người.
Vào khoảnh khắc Liễu Bình và nam tử kia xuất hiện, rõ ràng tất cả mọi người
đều nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy mấy ngàn cái đầu người sau lưng Liễu Bình, vẻ
mặt lại trở nên ngưng trọng lần nữa.
"Các vị!"
Liễu Bình lớn tiếng nói, “Các ngươi tới đúng lúc, ta và hắn đang muốn phân
chia thắng bại, hy vọng các vị chứng kiến trận quyết đấu này một chút."
Ở đối diện hắn.
Nam tử tóc vuốt ngược điên cuồng hét lên với mọi người chung quanh: “Mọi
người mau xông lên! Hắn là quỷ Ác Mộng -- “Tên này là một quỷ Ác Mộng
chân chính!"
"Giết đi! Đều xông lên, giết hắn! Hắn là một tên khủng bố!"
Mọi người nhìn dáng vẻ nam tử nói năng lộn xộn, không khỏi sôi nổi đưa ánh
mắt về hướng Liễu Bình.
Liễu Bình đứng bất động, lớn tiếng với mọi người: “Ta có thể tiếp thu kiểm tra
đo lường nghiêm khắc nhất -- ta chính là nhân loại hàng thật giá thật, tuyệt đối
không bị bất cứ ô nhiễm nào.”.
Địa chi Táng Tàng đã sớm phong ấn sức mạnh Dũng Hiện ô nhiễm.
Hiện tại trước mắt bao người, không ai có thể bôi nhọ hắn nữa! Trên người
những tên võ sư đáp xuống lộ ra uy thế, cẩn thận xem xét một hồi rồi lớn tiếng
nói với mọi người: “Chúng ta đã kiểm tra thực hư, thiếu niên này là nhân loại
bình thường!"
Một trận xôn xao vang lên.
Tất cả mọi người ở đây nhìn ra được, thiếu niên kia thật sự là nhân loại bình
thường.
Nhưng vì sao công tử của gia tộc Vinh Quang cứ một hai nói hắn là quỷ Ác
Mộng? Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người -- Liễu Bình nhún vai với nam tử
đối diện, cười nói: “Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả."
Nam tử cảm nhận được sát ý trên người hắn, lại nhìn mấy ngàn cái đầu người
sau lưng hắn, vẻ mặt gã không ngừng biến ảo, cuối cùng dần trở nên điên
cuồng.
"Quỷ Ác Mộng..."
"Các vị, hắn thật sự là quỷ Ác Mộng, vì sao các ngươi không tin ta!"
"Ta không muốn đánh với hắn! Mau cứu mạng ta!"

Bình Luận (0)
Comment